Chưa kịp để cư dân mạng trong phòng livestream phản ứng, Khương Nguyễn Nịnh tắt livestream.
【Khoan , đột nhiên tắt livestream ?】 【Streamer Tĩnh Tĩnh rơi tay kẻ ? Vậy nếu streamer cứu một , gặp nguy hiểm ?】 【Streamer còn thu phục cả quỷ, xử lý kẻ chắc thành vấn đề .】 【Mọi cần lo lắng, streamer chắc chắn tính vị trí của Tĩnh Tĩnh . Cô nên liên hệ cảnh sát , cùng cảnh sát để cứu .】 【Hy vọng Tĩnh Tĩnh bình an vô sự, streamer cũng bình an trở về nha.】
________________________________________
Sau khi tắt livestream, Khương Nguyễn Nịnh lấy một lá Truyền Tống Phù, thúc đẩy phù triện để đưa cô đến nơi giam giữ Tĩnh Tĩnh.
Truyền Tống Phù cháy lên.
Trên mặt đất xuất hiện một quầng sáng.
Khương Nguyễn Nịnh bước trong Phù trận, khi Truyền Tống Phù khởi động, mười giây , cô xuất hiện bên ngoài một nhà xưởng bỏ hoang.
Cô đảo mắt xung quanh.
Khu nhà xưởng ở ngoại ô hẻo lánh.
Vân Vũ
Bán kính mười dặm, một bóng .
Xung quanh nhà xưởng mọc đầy cỏ dại, trong khí thoang thoảng mùi hôi thối của sự mục rữa, kèm theo một giọng yếu ớt, mơ hồ.
“Cứu mạng, cứu , ơn cứu …”
Tu vi của Khương Nguyễn Nịnh hiện giờ thâm hậu hơn nhiều.
Ngũ quan của cô nhạy bén hơn gấp hàng chục so với , dù cách một cách xa, cô vẫn thể rõ âm thanh xung quanh.
Cô lập tức xác định giọng thấy chính là của Tĩnh Tĩnh.
Âm thanh phát từ bên trong nhà xưởng.
Tĩnh Tĩnh đang ở ngay trong nhà xưởng bỏ hoang .
Khương Nguyễn Nịnh chậm trễ nữa, lập tức .
Vừa , một giọng đàn ông văng vẳng đến: “Em gái nhỏ, chú khuyên cháu nên tiết kiệm chút sức lực , đừng kêu nữa. Nơi là nơi chú tìm kiếm lâu, mới tìm một chỗ ẩn nấp hảo.”
“Ngoại trừ chú và cháu, trong vòng mười dặm thể ai xuất hiện .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khiep-so-thien-kim-that-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-495-co-keu-cuu-ai-nghe-thay-duoc.html.]
“Cháu kêu cứu, ai thấy ?”
“Cháu yên tâm , lát nữa lúc chú c.ắ.t c.ổ cháu, sẽ cố gắng tay nhanh một chút, để cháu c.h.ế.t ngay lập tức, đảm bảo sẽ để cháu c.h.ế.t quá đau đớn.”
“Cháu , cũng đừng trách chú tàn nhẫn, trách cái con tiện nhân . Nếu cô ngoài lén lút với đàn ông, cắm cho bố mày mười mấy năm sừng, bố mày cũng đến mức màng chút tình nghĩa vợ chồng mà g.i.ế.c cô .”
“Chính vì cô , nên bố mày mới bắt đầu căm ghét đàn bà.”
“Mà cháu trông giống cô đến .”
Giọng đàn ông càng lúc càng lạnh lẽo: “Nhìn thấy cháu, cứ như thấy dáng vẻ của con tiện nhân đó khi mới cưới bố . Cháu trách, thì trách con tiện nhân , chính cô hại cháu đấy.”
“Nếu cháu cảm thấy oan ức, xuống đó, cứ tìm con tiện nhân mà báo thù.”
“Không, ơn, đừng g.i.ế.c cháu…” Giọng cô bé đầy tuyệt vọng.
Trong mắt Khương Nguyễn Nịnh lóe lên một tia sát khí, cô bước nhanh hơn.
Bên trong nhà xưởng sâu nhất.
Trong góc.
Chu Toàn cô bé trói ghế, đang ngừng giãy giụa, với vẻ mặt vô cảm, chậm rãi lấy một con d.a.o gọt hoa quả sáng loáng từ chiếc túi xách đen đất.
Đó là một con d.a.o gọt hoa quả mới.
Hắn cầm con dao, dậy với cô bé, giọng trở nên dịu dàng: “Em gái nhỏ, cháu khác với con tiện nhân .”
“Cô quá dơ bẩn, nên khi g.i.ế.c cô , chú dùng con d.a.o chặt xương heo ở chợ. Cháu vẫn còn sạch sẽ, ô uế, nên chú đặc biệt mua một con d.a.o gọt hoa quả để g.i.ế.c cháu.”
“Cháu xem con d.a.o , nó vẫn còn mới, chú còn dùng nào .”