Khiếp Sợ! Thiên Kim Thật Là Đại Lão Huyền Học - Chương 500: Không Còn Gì Để Nói

Cập nhật lúc: 2025-12-10 19:54:04
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh nghĩ, lát nữa vẫn đến đồn cảnh sát một chuyến.

Để cảnh sát điều tra camera giám sát.

Một sống sờ sờ, thể nào biến mất một cách vô cớ .

Anh tự đoán rằng, con gái chắc chắn vẫn đang giận dỗi họ, chạy đó trốn.

Trương Quân , định rót cho Phàn Tiểu Hồng một cốc nước ấm, mắt đột nhiên lóe lên một luồng ánh sáng vàng, cô con gái mất tích xuất hiện ngay mặt .

Trương Quân sững sờ.

Anh dụi mắt thật mạnh, tưởng rằng ảo giác.

“Tĩnh Tĩnh? Là Tĩnh Tĩnh!”

Giọng mừng rỡ của Phàn Tiểu Hồng vang lên bên tai , Trương Quân còn kịp phản ứng, thấy vợ với vẻ mặt kinh ngạc xen lẫn mừng rỡ, dậy chạy về phía cô con gái đột nhiên xuất hiện.

Vân Vũ

“Anh ơi, thật sự là Tĩnh Tĩnh!”

Phàn Tiểu Hồng ban đầu cũng nghĩ là do quá nhớ con nên sinh ảo giác, nhưng khi xác nhận Trương Tĩnh Tĩnh là thật, cô ôm lấy con gái đang hôn mê mà òa nức nở trong xúc động.

“Là Tĩnh Tĩnh về , là con gái ngoan của về .”

Trương Quân cũng vội vàng chạy tới.

Anh bình tĩnh hơn Phàn Tiểu Hồng nhiều, tiên đưa tay kiểm tra thở của con gái, xác nhận con bé còn sống, liền lập tức lấy điện thoại gọi 115.

“Chắc chắn là Đại sư cứu Tĩnh Tĩnh, dùng phép thuật đưa con bé về nhà.” Phàn Tiểu Hồng ôm con gái, ngẩng đầu lên, xúc động vui mừng với chồng, “Anh ơi, bây giờ tin lời em chứ.”

“Anh tận mắt thấy Tĩnh Tĩnh đột nhiên xuất hiện ở nhà, nếu Đại sư thi triển pháp thuật, bình thường điều ?”

Lúc , Trương Quân còn gì để .

Bởi vì, cảnh Trương Tĩnh Tĩnh đột ngột xuất hiện lúc nãy, chính mắt chứng kiến.

Nếu tận mắt thấy, dù thế nào nữa, cũng sẽ tin chuyện kỳ lạ như xảy .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khiep-so-thien-kim-that-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-500-khong-con-gi-de-noi.html.]

“Đợi Tĩnh Tĩnh khỏe , chúng nhất định cảm ơn Đại sư thật chu đáo.” Phàn Tiểu Hồng , “Đại sư cứu mạng Tĩnh Tĩnh, cô là ân nhân tái sinh của Tĩnh Tĩnh, cũng là ân nhân của chúng .”

“Cứ đợi Tĩnh Tĩnh tỉnh .” Mặc dù Trương Quân chứng kiến chuyện , nhưng vẫn còn chút nghi ngờ, tin đời thực sự những khả năng phi thường như tồn tại.

Người như thế nào mà thể dựa pháp thuật để chuyển dịch một sang gian khác?

Điều quá phi khoa học.

Hoàn vượt ngoài nhận thức mà tích lũy trong suốt nửa đời .

Lời Trương Quân dứt, Trương Tĩnh Tĩnh đang hôn mê khẽ động mi mắt, tỉnh .

“Bố, …” Trương Tĩnh Tĩnh giọng khàn khàn, đảo mắt quanh, ánh mắt chút mơ hồ : “Đầu con đau quá, con thế ?”

Vừa tỉnh dậy, ký ức của Trương Tĩnh Tĩnh còn hỗn loạn.

chỉ vài giây , cô bé nhớ chuyện xảy khi ngất .

Ánh mắt cô bé lập tức trở nên kinh hoàng, cơ thể ngừng run rẩy.

Phàn Tiểu Hồng ôm chặt cô bé, đau lòng an ủi: “Tĩnh Tĩnh, đừng sợ, con về nhà . Bố sẽ bảo vệ con, sẽ để kẻ bắt con nữa.”

“Đừng sợ, đừng sợ con nhé.”

Trương Quân cũng đưa tay ôm lấy cô bé: “Con gái, bố ở đây, bố sẽ để bất cứ ai tổn thương con nữa.”

Dưới ấm và sự an ủi quen thuộc của bố , cảm xúc của Trương Tĩnh Tĩnh dần định .

“Bố , cô gái .” Trương Tĩnh Tĩnh Phàn Tiểu Hồng đỡ dậy, cô bé đầu xung quanh, ánh mắt chút lo lắng.

“Cô gái nào?” Trương Quân nghi ngờ hỏi, “Cô gái nào ? Tĩnh Tĩnh, bây giờ con thể kể cho bố , mấy ngày qua rốt cuộc xảy chuyện gì ?”

 

 

 

Loading...