Nếu ý chúng, chúng sẽ nhận chủ, Linh Khí cấp cao nhận chủ, dù quý hiếm đến , cũng chỉ như một cục đá bỏ mà thôi.
Còn bằng Linh Khí bình thường.
Và ngay khoảnh khắc chiếc Hoàn Phụng Ngọc Bội Khương Nguyễn Nịnh cầm lên, nó liền lập tức phát một luồng ánh sáng trắng lung linh, dịu nhẹ mà rực rỡ.
Đồng thời.
Khương Nguyễn Nịnh thể cảm nhận ngọc bội đang nóng lên.
Có một luồng linh khí thuần khiết, dồi dào và mạnh mẽ ngừng tự động truyền cơ thể cô.
Hòa quyện một cách hảo với linh khí vốn trong cơ thể cô.
Khoảnh khắc .
Cơ thể cô cảm nhận sự ấm áp, , đồng thời là một sức mạnh vô cùng lớn.
Là ngọc bội nhận chủ.
Luồng linh khí tự động truyền cơ thể cô, là do ngọc bội khi nhận cô chủ nhân, hòa linh khí của với linh khí trong cơ thể cô, một khi hòa hợp thành công, khi cô tu hành, ngọc bội sẽ phát huy tác dụng hỗ trợ, giúp tốc độ và thành quả tu hành của cô tăng lên gấp nhiều .
Thành quả vốn cần mười năm mới thể tu hành , ngọc bội , chỉ cần hai năm là đạt .
Chiếc ngọc bội , là bảo vật mà vô tu hành mơ ước nhất.
Bây giờ, trong cơ duyên xảo hợp, nó đến tay cô, trở thành Linh Khí hỗ trợ của cô, đây đối với Khương Nguyễn Nịnh mà , nghi ngờ gì là một món quà vô cùng bất ngờ.
Khương Nguyễn Nịnh đặt ngọc bội trở , cô ngẩng đầu Hoắc lão gia, đôi mắt đen láy lộ rõ vẻ yêu thích và vui vẻ hề che giấu: “Cháu cảm ơn Hoắc gia gia, cháu thích món quà .”
“Vừa nãy là ?”
Hoắc lão gia sống nửa đời , vì phận của mà cũng coi là kiến thức rộng rãi, từng trải qua và chứng kiến loại vật lạ, chuyện lạ.
thấy khi Khương Nguyễn Nịnh cầm ngọc bội lên, ngọc bội phát một luồng ánh sáng kỳ dị, ông cũng chút kinh ngạc.
Chiếc ngọc bội ông cũng từng cầm trong tay ngắm nghía qua.
Chưa từng thấy nó phát sáng.
Khương Nguyễn Nịnh giải thích: “Hoắc gia gia, ông lai lịch của chiếc ngọc bội ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khiep-so-thien-kim-that-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-534-chiec-con-lai-tang-cho-yen-thu.html.]
Hoắc lão gia đương nhiên là .
Chiếc ngọc bội là do tổ tiên truyền , ngay cả tổ tiên cũng rõ lai lịch của nó, chỉ nó là một bảo vật hiếm , nên cứ coi như một vật may mắn mà truyền qua nhiều đời.
Khương Nguyễn Nịnh liền giải thích cặn kẽ một .
“Chiếc ngọc bội đối với bình thường mà , chỉ là một khối ngọc bích màu sắc cực phẩm, thể bán nhiều tiền. đối với tu hành như chúng cháu, giá trị về mặt tiền bạc của nó chỉ là thứ yếu, điều quan trọng hơn là công năng đặc biệt của nó.”
Hoắc lão gia hiểu.
Ông Khương Nguyễn Nịnh là tu đạo.
Chẳng trách mở hộp , thấy ngọc bội bên trong, mắt cô liền sáng rực lên.
Xem , món quà thực sự tặng đúng .
Nhà họ Hoắc giàu ngang với một quốc gia.
Dù là ngọc bích đắt tiền đến , đối với Hoắc lão gia cũng là thứ gì quá hiếm lạ.
Ông tặng chiếc ngọc bội cho Khương Nguyễn Nịnh, là vì tổ tiên đều chiếc ngọc bội là vật cát tường, sở hữu nó thể bình an cát tường suốt đời.
Không ngờ, vật cát tường còn là một Linh Khí hiếm .
Sau khi điều , Hoắc lão gia càng cảm thấy món quà tặng đúng .
Nếu , bảo vật hiếm như rơi tay những bình thường hiểu gì như họ, thật là lãng phí và đáng tiếc.
“ gia gia, chiếc ngọc bội là một cặp, ngoài chiếc Hoàn Phụng Ngọc Bội , còn một chiếc Bàn Long Ngọc Bội nữa đúng ạ?” Khương Nguyễn Nịnh tò mò hỏi, “Hay là chỗ gia gia chỉ duy nhất chiếc ngọc bội hình phượng thôi?”
“ là còn một chiếc ngọc bội hình rồng nữa.” Hoắc lão gia chuyển ánh mắt sang Hoắc Trầm, “Chiếc còn , tặng cho Yến Thư. Chiếc Phụng Ngọc Bội còn , thì cứ để đó, nghĩ rằng đợi đến khi chân mệnh thiên nữ của Yến Thư xuất hiện, thì sẽ tặng cho cô bé .”
“Bây giờ, chân mệnh thiên nữ của Yến Thư xuất hiện , cặp Long Phụng trình tường , cuối cùng cũng đợi duyên chủ tiếp theo của chúng.”
Vân Vũ