Khiếp Sợ! Thiên Kim Thật Là Đại Lão Huyền Học - Chương 538: Chuẩn bị hôn lễ

Cập nhật lúc: 2025-12-10 19:55:22
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh thật sự chịu nổi, đấu tranh lâu, cuối cùng vẫn quyết định gọi điện thoại.

Bấm , đến vài giây, trong ống điện thoại liền truyền đến tiếng nhắc nhở lạnh lùng, máy móc.

“Xin , điện thoại quý khách gọi...”

Anh chặn.

Phó Cẩn Ngôn nắm chặt điện thoại, khóe môi nở một nụ cay đắng.

Một kết quả dự đoán .

Tại vẫn cảm thấy buồn bã.

Anh thực sự ước thời gian thể trở cái khoảnh khắc họ mới quen .

Anh nhất định sẽ phụ lòng cô nữa.

Anh nhất định sẽ trân trọng cô thật .

Chỉ tiếc là, đời t.h.u.ố.c hối hận.

Anh thật sự mất cô .

Mãi mãi mất .

Anh cầm chai rượu trắng uống gần hết bàn lên, rót đầy một ly, ngửa cổ uống cạn.

Uống xong, hướng chiếc ly rỗng lên trung lắc lư, nụ cô đơn, lầm bầm rõ lời: “Ninh Ninh, ly , ly kính em, chúc em hạnh phúc.”

Sau khi ngày cưới ấn định, Khương Nguyễn Nịnh và Hoắc Trầm bắt tay chuẩn hôn lễ.

Một tháng để chuẩn hôn lễ, thời gian quá gấp gáp, nhưng cũng quá dư dả, bởi vì theo tình hình bình thường, nhiều vật dụng cần thiết cho đám cưới cần chuẩn ít nhất nửa năm.

Ví dụ như áo cưới của hai .

Áo cưới cao cấp cắt may thủ công tinh xảo, chỉ với một tháng là thể thành.

Và trang sức sẽ đeo trong ngày cưới.

Cũng là đặt riêng.

bây giờ, vì lý do thời gian, áo cưới và trang sức đành chọn lựa kiểu khác.

Khương Nguyễn Nịnh thì bận tâm lắm về những điều .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khiep-so-thien-kim-that-la-dai-lao-huyen-hoc/chuong-538-chuan-bi-hon-le.html.]

Hoắc Trầm chút hài lòng: “Xin em, Ninh Ninh, vốn dĩ dành cho em những điều nhất trong đám cưới, nhưng bây giờ chỉ thể khiến em tạm chấp nhận.”

Hai đang thử áo cưới tại cửa hàng áo cưới cao cấp.

Đang chờ nhân viên mang áo cưới đến.

“Những thứ quan trọng.” Khương Nguyễn Nịnh đưa tay ôm lấy mặt , ngón tay khẽ miêu tả đường nét ngũ quan sâu sắc, góc cạnh của đàn ông, “Điều em quan tâm là cùng em tổ chức hôn lễ.”

“Còn về việc hôn lễ tổ chức thế nào, đơn giản xa hoa, đối với em đều quan trọng.”

“Hoắc Trầm, chỉ cần chính chúng cảm thấy hạnh phúc là . Anh chỉ cần cho em , kết hôn với em, vui ?”

Hoắc Trầm gật đầu, khẽ nghiêng đầu, cọ cọ lòng bàn tay mềm mại của cô, giọng trầm thấp dịu dàng: “Đương nhiên vui, Ninh Ninh, khoảnh khắc em gật đầu đồng ý trở thành vợ , đáng để vui mừng hơn bất cứ điều gì khác.”

“Chỉ là, vốn cho em một đám cưới độc nhất vô nhị...”

Vân Vũ

“Em để tâm .”

“Anh em để tâm, nhưng vẫn dành cho em.” Hoắc Trầm nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay đang áp lên má , bàn tay to ấm áp từ từ mở , lòng bàn tay áp chặt mu lưng bàn tay cô, ánh mắt sâu thẳm dịu dàng cô, “Lần coi như nợ em, sẽ tổ chức bù một nữa.”

Khương Nguyễn Nịnh: “...”

Cô thật sự để tâm.

Nếu thể, cô thậm chí còn hy vọng cần tổ chức hôn lễ.

Chỉ cần đăng ký kết hôn, mời họ hàng bạn bè hai bên cùng ăn một bữa cơm, coi như thành nghi thức.

Cô là ngại phiền phức.

Nghĩ đến hôn lễ một tháng , cô thấy đau đầu.

Hoắc Trầm rõ ràng là một chú trọng nghi thức.

, cô cũng thể quá ích kỷ.

để tâm hôn lễ tổ chức như thế nào, nhưng cô quan tâm Hoắc Trầm, Hoắc Trầm một hôn lễ chính thức, dù phiền phức đến mấy cô cũng sẽ hợp tác .

“Được .” Khương Nguyễn Nịnh bất đắc dĩ, “Anh tổ chức bù, thì tổ chức bù một nữa.”

 

 

 

 

Loading...