Khó lòng kiểm soát - Chương 22

Cập nhật lúc: 2025-10-31 03:55:17
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dưới khán đài đông như mắc cửi, nhiều ánh mắt đổ dồn về, nhưng của . Mẹ đang trong căn nhà thuê chật hẹp, sức móc những bông hoa vàng giá năm hào một bông. Bà bận nên đến , nhưng dám đến gặp . Bà điều sai trái vì lười biếng và phù phiếm, hiểu, nỗi đau là cái giá bà nên trả.

 

Hôm nay trời lắm, . Con hy vọng cũng thấy ánh mặt trời như thế .

 

Ngay đó là kỳ nghỉ hè, dù lớp học thêm nhưng vẫn đến lớp tự học. Vào một buổi tối giữa tháng Bảy, một trong lớp thành một bộ đề thi, thu dọn cặp sách chuẩn rời .

 

Khi xuống lầu, gặp Hoàng Vũ Vi đang trực. Cô cho xem ảnh gần đây của Hữu Tài. Ảnh của Hữu Tài béo ú, lông lá, bộ lông mượt mà bóng bẩy, như hai con mèo khác , thật .

 

Chúng trò chuyện vài câu, cô đưa cho một tấm thiệp mời: “Ngày tám tháng Tám kết hôn.”

 

Đầu ngón tay chạm tấm thiệp đỏ thắm, kìm rụt một chút, hạnh phúc của cô bỏng tay quá. cuối cùng vẫn nhận lấy nó, : “Cô Hoàng, chúc cô hạnh phúc.”

 

Được , cứ thế . Tâm tư thiếu nữ thầm kín của c.h.ế.t yểu mùa hè năm mười bảy tuổi. Chẳng gì xảy cả, Chu Ứng Hoè chỉ tình cờ ngang qua, cúi kéo lên một cái, day dứt khôn nguôi, hết đến khác suy đoán ý đồ thiện lương của thầy , liệu thầy đang cố gắng đòi hỏi báo đáp từ . lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, thật đúng là hèn hạ, u ám, còn tự đa tình. thể báo đáp lòng của họ, chỉ thể theo ý họ, vỗ cánh bay tới nơi cao hơn.

 

Ngày Hoàng Vũ Vi kết hôn, nhét cho hai trăm tệ, coi như tiền mừng. nắm chặt phong bì nhàu nát, như đang nắm giữ tâm sự khó của chính , khoảnh khắc đưa , thấy nhẹ nhõm vô cùng.

 

Phòng tiệc rượu chè linh đình, ánh sáng phản chiếu từ đèn chùm pha lê khiến choáng váng. Những dải lụa hồng xinh , những quả bóng bay lơ lửng, tấm t.h.ả.m nhung in hoa văn… nơi đây trông như thế giới cổ tích.

 

liên tục vò nát túi nhựa trong túi áo, lòng bàn tay lấm tấm mồ hôi. Nhạc vang lên, cả hội trường tối sầm, cuối t.h.ả.m đỏ, cánh cửa từ từ mở , ánh mắt của khách mời đều đổ dồn về đó. lén lút mở túi nhựa, vội vàng nhón vài miếng bánh ngọt, cho túi nhựa.

 

Trong tầm mắt còn , một luồng sáng trắng đuổi theo cặp đôi mới cưới bước từ cửa. đầu , nhịn ngẩng đầu .

 

Chu Ứng Hoè vai rộng, chắc chắn thầy hợp mặc vest, nên thầy … Hoàng Vũ Vi mặc váy cưới trông thật dịu dàng, nhưng cạnh cô , Chu Ứng Hoè mà nghĩ. Chú rể quả thật là đồng nghiệp cũ của cô , một giáo viên khác nghỉ việc ở trường .

 

lỡ tay đổ ly rượu, nước cam chảy dọc theo khăn trải bàn, đó là niềm vui thầm kín ẩm ướt, nhớp nháp của .

 

“Lau .” Một bàn tay đưa cho một tờ giấy, các khớp ngón tay trông .

 

“Không cần.” gần như phản xạ điều kiện bác bỏ lời thầy , đột ngột ngẩng đầu lên, thấy Chu Ứng Hoè.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/kho-long-kiem-soat/chuong-22.html.]

 

Thầy bình tĩnh gật đầu: “Hàm Thanh, cô Hoàng , em tiến bộ nhiều.”

 

“Thầy chuyển ạ?” Ý đồ của câu quá rõ ràng, lập tức chữa cháy: “Em chỉ đến nhà thầy hỏi bài thôi.”

 

Chu Ứng Hoè trả lời, thầy thấy túi nhựa nắm chặt trong tay, bên trong đựng mấy miếng bánh ngọt bóp méo.

 

Ngay khoảnh khắc đó, cảm thấy vô cùng hổ và đau khổ.

 

“Em, em thấy chúng rơi đất, phí lắm, nên em…”

 

“Em thích ăn cái ?” Chu Ứng Hoè hỏi: “Bàn thầy còn một ít, để thầy lấy cho em nhé.”

 

Thầy rời , theo bản năng túm lấy vạt áo thầy , thầy hỏi: “Còn ăn gì nữa ?”

 

ngượng nghịu buông tay, : “Nếu tôm hùm, thầy cũng thể lấy cho em.” Mẹ từng ăn món .

 

Chu Ứng Hoè đưa thức ăn thừa cho , kiểm tra vài điểm kiến thức, rời sớm. chằm chằm bóng lưng thầy , thầy gầy thật, còn đội mũ len, bên lộ chút tóc con mềm mại. nâng ly về phía hướng thầy rời , uống cạn chỗ nước cam còn . Thật buồn . đúng là một đứa trẻ con, ngay cả khi tiễn biệt đầy cảm xúc, cũng chỉ thể uống nước cam.

 

Tiệc cưới kết thúc, Hoàng Vũ Vi bận tối mắt tối mũi, sai chồng cô đến tìm .

 

Người đàn ông đưa cho một túi đồ lớn: “Đây là của cô Hoàng gửi cho em, cô dặn em về nhà hẵng mở.”

 

rời khỏi khách sạn, lên xe buýt, mở cái túi lớn màu đỏ đó . Vài hộp nhựa đựng các món ăn phân loại riêng, cùng là một phong bì lì xì, bên trong tám trăm tệ.

 

Chữ của Hoàng Vũ Vi , cô : “Hàm Thanh, chúc em thi đỗ top một trăm!”

 

Từ khi bước lớp mười hai, bắt đầu điên cuồng vắt kiệt thời gian của . Mẹ cũng như bao bà bình thường khác thế gian, nghiên cứu cách nấu canh bổ não cho . Tuy nhiên, bà còn giỏi hơn một bậc, bà còn tìm cách kiếm nguyên liệu rẻ tiền.

 

Vì vài suy đoán hèn hạ, lén xem điện thoại của bà, phát hiện bà học cách ứng tuyển trực tuyến. Rửa bát, cọ bồn cầu, bốc vác hàng hóa, xếp hàng, phát tờ rơi… bày hàng rong. Giống như điên cuồng vắt kiệt thời gian của , bà cũng điên cuồng vắt kiệt sức lực của .

Loading...