Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                            
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Sau khi   của Văn Thời Yến van xin, cuối cùng  cũng .
Bước  phòng bệnh,   thể tin  đó là  .
Anh   sụt cân  nhiều, xương mu bàn tay nơi đang  truyền dịch dinh dưỡng  cơ thể đang phình .
  cạnh giường ,  mệt mỏi mở mắt    một lúc  nhanh chóng nhắm .
Có vẻ như    thể tin  rằng  thực sự  ở đây.
Chẳng bao lâu,   mở mắt ,  khi cẩn thận xác nhận là , nước mắt từ khóe mắt rơi xuống, môi  run run:
"Em... đến gặp  ?"
Mai
 gật đầu,  khuôn mặt tái nhợt của  và : "Sao   rơi  tình trạng ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-bao-gio-quen/chuong-14-van-thoi-yen-dau-om-den-noi-than-the-gay-go.html.]
Anh ho khan vài tiếng, giọng  như  chà bằng giấy nhám: “Bởi vì   mất em.
Tiểu Đường,  hối hận."
Hô hấp của   trở nên gấp gáp, chậm rãi đưa tay lên che mắt: "Anh  bảo Từ Tiểu Hi rời ,  cũng  lên núi cầu  nhiều thứ...  cũng   tác dụng gì... "
Sau khi  bình tĩnh ,  rời . Trước khi rời ,  : “Không cần    vẻ như ,  sẽ  thấy khó chịu .”
Lời  của  trở thành điều duy nhất    . Vài ngày ,   , trông   khá hơn nhiều. Anh    lo lắng và : “Bên ngoài bệnh viện  một quán ăn vặt  ngon. Anh    món nước sốt nóng,   ông chủ quán tự , chúng  cùng  ăn thử xem thế nào?"
Anh   vẻ quan tâm đến  nhiều hơn .
Thấy  hồi lâu  trả lời, ánh mắt   tối sầm, như  phủ một lớp bụi.
Cuối cùng  : "Được .
Văn Thời Yến,  cho  một cơ hội nữa."