5.
Lý Cảnh Hoằng vẫn đang ôm chặt lấy ,  bỗng chốc bạo nộ, vội vã  lệnh cho thị vệ ngoài điện, "Người , lôi tên nô tài chó má vu oan Hoàng hậu   ngoài ngũ mã phanh thây!"
Sau đó,  tước đoạt quyền quản lý Lục cung của Thái hậu, "Trẫm thấy Mẫu hậu tuổi tác  cao , trong cung   dung  Người,  thì hãy đến hành cung an dưỡng tuổi già ."
Cơn thịnh nộ của Đế vương quả thực đáng sợ, sắc mặt tất cả    mặt đều biến đổi ngay lập tức.
Thái hậu  chịu, bà  điên cuồng chỉ  Lý Cảnh Hoằng mà mắng.
Mắng  vô lương tâm, mắng  vì một tiện nhân mà  thể bỏ rơi .
"Lý Cảnh Hoằng, con rốt cuộc  vì nữ nhân  mà hồ đồ đến mức nào nữa? Con chẳng lẽ   ả  ở trong cung dùng Vu Cổ thuật nguyền rủa con c.h.ế.t  ? Con đến giờ vẫn  chịu sủng hạnh những phi tử đó, ngay cả Hoằng Nhi cũng là do hôm đó ai gia cho con uống thuốc mê trong nước mới khiến Như Phi mang thai đó. Những đạo lý Tiên hoàng và ai gia  dạy con, con đều vứt  bụng chó hết  ?"
Ta ngẩng đầu,  Lý Cảnh Hoằng.
[Chị Triệu  đứa bé là do Nguyên Đế  hạ thuốc mà , chị  sẽ tha thứ cho Lý Cảnh Hoằng ?]
[Không, chị   bao giờ yêu Lý Cảnh Hoằng, nên  đây Nguyên Đế đến giải thích, chị  trực tiếp đóng cửa  gặp.]
[Không đồng ý với lầu ,   tình yêu thì  gì  hận thù, chị Triệu chắc chắn  từng yêu! Bằng  tại   đây  ghét đứa bé đó đến ?]
[Nguyên Đế thật đáng thương,  hạ thuốc mà thất , việc đầu tiên là tìm vợ giải thích, nhưng vợ  căn bản  quan tâm.]
Thì   đó  đến tìm  là   chuyện ,  khinh bỉnh  , mắng  tự rước nhục. Ta còn chẳng thèm quan tâm,  cần gì  để ý.
Suy nghĩ  kéo về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-can-hoang-thuong-sung-ai/chapter-5.html.]
Lý Cảnh Hoằng cụp mắt,  im lặng  lâu  mới mở lời, "Mẫu hậu,  rõ ràng  tấm lòng của Trẫm đối với nàng , tại  cứ  hết   đến  khác đẩy nàng   xa chứ?"
"Trẫm cố gắng kiềm chế tư dục, dốc sức  một Hoàng đế , ngay cả chút tư tâm cuối cùng  cũng  thể  ?"
Thái hậu sững sờ, đó là điều bà  từng dạy cho con trai . Kẻ  Hoàng đế,  thể  tư dục khống chế.
Cuối cùng bà   cam lòng : "Con chẳng lẽ quên lời sấm truyền đó  ?" Bà  từng chữ từng câu : "Triệu nữ vong Uyên." (Cô gái họ Triệu sẽ  Đại Uyên diệt vong.)
Lý Cảnh Hoằng khựng ,   khổ một tiếng, "Nếu thật sự như , nhi thần sẽ cố gắng dạy dỗ nàng ."
Ta ngây ,  ngờ  thật sự yêu .
Trạm Én Đêm
[A a a,     mà, Nguyên Hậu chỉ cần   Hoàng đế, Lý Cảnh Hoằng cũng sẽ dâng Hoàng vị cho chị !]
[Hắn chính là yêu chị , cái gọi là báo ân, cái gọi là cân bằng triều cục đều là  bậy, Triệu gia từ đầu đến cuối chẳng  chút thực quyền nào.]
[Chị Triệu, Lý Cảnh Hoằng từ đầu đến cuối đều  cưới  chị thôi. Năm đó chị  cung là do  cầu xin mà  , đêm đại hôn  lưu túc mà  chỗ Như Phi là vì sợ Thái hậu cố tình nhắm  chị,   chị  Thái hậu phế truất đuổi  khỏi cung,      tìm chị ,  vẫn luôn chờ đến khi lông cánh đầy đủ nắm quyền thực sự để đón chị về cung!]
Là như  ?
Trước khi , Lý Cảnh Hoằng hạ lệnh các cung phi tần   bàn tán chuyện , "Sau , Hoàng hậu quản lý  việc trong hậu cung, nàng   thể   đủ , hy vọng    thể cho nàng  chút thời gian."
Các phi tần vội vàng quỳ xuống, bày tỏ từ nay về  nguyện ý  theo Hoàng hậu nương nương quản giáo.
Hắn phất tay, bảo   tan .
Hắn nắm lấy tay , dịu dàng : "A Khuynh, chúng  về cung , kể nốt câu chuyện còn dang dở cho Trẫm  ."