Không Gian Canh Tác Giúp Tôi Phát Tài - Chương 159: Có Gia Đình Yêu Thương

Cập nhật lúc: 2025-12-07 04:12:16
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiêu Linh Vũ chút thất vọng khi mất một bạn như Giang Đào, nhưng duyên bạn thì đành thôi.

 

Cô nhanh chóng lấy tinh thần khi nghĩ đến Tiêu Đồng. Cô chú ý hơn đến chế độ ăn uống và chăm sóc cơ thể. Ở kiếp , Tiêu Đồng là một đứa trẻ ngoan ngoãn, từng nũng, vô cùng đáng yêu.

 

Nếu vì thiếu vắng cha và luôn căm ghét , lẽ nó một tuổi thơ hạnh phúc và sẽ c.h.ế.t khi mới năm tuổi. Khi qua đời, cơ thể nó gầy gò, xanh xao đến tội nghiệp. Ở kiếp , cô bù đắp cho Tiêu Đồng, cho con một tuổi thơ trọn vẹn, vui vẻ.

 

Khi Tiêu Linh Vũ trở về làng, cô thấy nhà tụ tập đông . Cô nhíu mày, xuống xe.

 

“Trần Thu Oanh, tại nhà trong làng ai cũng thể đến nhà chị lấy phân, còn nhà thì hả?” Một giọng phụ nữ the thé vang lên trong sân nhà Tiêu Linh Vũ, cứ như thể Trần Thu Oanh nợ nần gì bà .

 

Mẹ Tiêu lạnh giọng đáp:

“Trường Kiều Anh, cô rõ lý do mà. vốn trắng để giữ thể diện cho cô, nhưng nếu cô cứ ép, sẽ cho rõ.”

 

Trường Kiều Anh thoáng chột , mắt đảo liên tục, nhưng giả vờ ngây ngô:

“Chị Trần, chị cái gì thế?”

 

Mẹ Tiêu khẽ lạnh:

“Trường Kiều Anh, giờ cô giả vờ ? Vậy hôm đó giả vờ luôn ? Được thôi, nếu cô giả ngốc thì nhắc cho mà nhớ. , những kẻ hôm đó hóng chuyện, đổ thêm dầu lửa, đừng hòng bước nhà lấy phân của Tiểu Quang nữa.

 

“Nhà thánh nhân cũng chẳng kẻ ngu, ai ác ý với nhà , sẽ bao giờ cảm ơn họ. Nhà rảnh để bụng với những từng hại , cô hiểu chứ?”

 

Sắc mặt Trường Kiều Anh càng thêm bối rối, nhưng bà vẫn chịu bỏ cuộc, cả thôn hơn 180 hộ, trừ vài nhà, gần như ai cũng từng lấy phân của Tiểu Ngưu Vương. Ai dùng đều thứ phân đến mức nào, là loại phân tự nhiên, còn hơn cả phân hóa học, giúp cây trồng, rau màu phát triển đặc biệt .

 

Trương Tiểu Lan định lên tiếng cãi , nhưng Tiêu cắt ngang:

“Đừng là cô gì hôm đó. Hôm đó đông lắm, duy nhất thấy .”

 

Sau đó, Tiêu lớn, để cùng rõ:

“Cả làng đều con gái , Tiểu Vũ là như thế nào.

 

“Nó thông minh, hiểu chuyện từ nhỏ, chăm học, chăm . Từ khi lên đại học, ngoài học kỳ đầu tiên, bộ học phí đó đều là nó tự kiếm.

 

“Nó việc giữa trời nắng chang chang, giữa gió rét lạnh buốt, học . Làm cha giúp gì cho con, thấy day dứt lắm.”

 

Mẹ Tiêu lau nước mắt, giọng nghẹn :

“Sau khi nghiệp, nó tìm công việc trong một công ty lớn. Nó việc chăm chỉ, từng kêu ca. Nó sống nguyên tắc, điều trái lương tâm.

 

“Nếu thằng khốn nhà họ Trần hãm hại, chuốc thuốc, thì con gái đến nông nỗi . Nó chịu quá nhiều khổ , nếu các thấy thương nó thì cũng đừng hòng cấm bảo vệ con . Ai dám Tiểu Vũ một nữa, tuyệt đối bỏ qua!”

 

Trường Kiều Anh: “…”

Mọi : “…”

 

Tửu Lâu Của Dạ

Mẹ Tiêu tiếp:

“Cho nên, những kẻ hôm đó hả hê, giẫm thêm một đạp nhà , ơn điều một chút. Đừng mơ lợi dụng nhà thêm nào nữa. Còn nếu ai đối đầu, thì đừng trách nể mặt. Giờ vận đổi , nhà còn như .”

 

Trước nhà nghèo nhất làng, giờ giàu nhất. Không cần cầu xin ai, mà ngược , khác mới nhờ đến nhà .

 

Dĩ nhiên, Trần Thu Oanh câu , để giữ thể diện cho .

 

Những mặt đều mang vẻ mặt lạ lùng.

 

Thật , kể từ khi Tiêu Linh Vũ hủy hoại danh tiết bởi một đàn ông lạ, thương cảm, cũng khinh thường. Sau lưng cô ít kẻ mỉa mai:

 

“Bảo tự dưng bỏ thành phố về quê. Ở đó nhục , còn mặt mũi nào ở . Dù học giỏi đến mấy thì cũng vô ích thôi, giờ cũng chỉ là đàn bà hư, ai mà lấy.”

 

nhà họ Tiêu giờ khác xưa, dân làng dám đắc tội với họ, chỉ dám lưng.

 

Tiêu Linh Vũ hiện thuê trong làng việc, trả công hậu hĩnh. Chỉ kẻ ngu mới dám công khai gây sự với nhà Tiêu Chính Dương.

 

làng nào mà chẳng vài kẻ ngu.

 

Như Tiêu Phú Quý và Trương Xuân Kiều, hai vợ chồng luôn tìm cách đối đầu nhà Tiêu Chính Dương. Rồi những cận với họ như Trường Kiều Anh, Tiêu Thành Bảo, Lưu Trường Nữ, Tiêu Thành Tài… Toàn cùng một giuộc.

 

Khi Trần Đại Hoa và Lam Ngọc Anh đến gây chuyện, chính Trương Xuân Kiều, Trường Kiều Anh, Lưu Trường Nữ cùng vài khác hùa theo, toáng lên rằng nhiều đàn ông tìm đến Tiêu Linh Vũ, cố ý bôi nhọ danh dự của cô, khiến vụ việc bùng nổ.

 

Mẹ Tiêu tuyên bố dõng dạc:

sẽ bảo vệ con gái đến cùng. Ai mà dám bôi nhọ danh tiếng của Tiểu Vũ, sẽ đập nát nhà kẻ đó. , !”

 

Mọi hít sâu. Nhiều thương con, nhưng hiếm ai thương con gái như Trần Thu Oanh thương Tiêu Linh Vũ. Trong thời đại , con trai luôn coi trọng hơn con gái. Con gái lấy chồng nhà khác, còn là gánh nặng trách nhiệm của cha .

 

Thế nên, nhà nào cả con trai lẫn con gái, thì ưu tiên luôn thuộc về con trai. Nếu chỉ điều kiện cho một đứa học, họ sẽ chọn con trai, dù con gái giỏi đến . Con trai mới là nối dõi, còn con gái chỉ là lấy chồng.

 

Ở thôn Đào Nguyên, hầu hết các gia đình đều cho con gái nghỉ học sớm. Họ cho rằng tương lai của con gái là việc của nhà chồng, cần đầu tư. Nhiều cô gái học giỏi, điểm còn cao hơn cả con trai, nhưng vẫn nghỉ học giữa chừng để đỡ việc nhà hoặc lấy chồng, đó là tư tưởng phổ biến lúc bấy giờ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-canh-tac-giup-toi-phat-tai/chuong-159-co-gia-dinh-yeu-thuong.html.]

Thế nhưng, Tiêu Chính Dương và Trần Thu Oanh bao giờ phân biệt đối xử. Từ khi Tiêu Linh Vũ đời, cô cha và cả nhà họ Tiêu cưng chiều hết mực. Cô là cô gái đầu tiên trong dòng họ Tiêu, xinh nổi bật.

 

Bất kể cuộc sống khó khăn đến , Tiêu Linh Vũ năm nào cũng quần áo mới để mặc, kẹo để ăn, khiến các cô gái khác trong thôn đều vô cùng ghen tị.

 

Khi Linh Vũ bắt đầu học, nhà họ Tiêu nhận con bé năng khiếu học hành bẩm sinh. Cả nhà bàn bạc, dù cuộc sống vất vả hơn, họ cũng thể để con cái chịu thiệt thòi. Họ sẵn sàng bán hết những gì thể để cho con một tương lai hơn.

 

Tiêu Linh Vũ phụ lòng mong mỏi . Năm nào cô cũng là học sinh xuất sắc nhất, cho đến khi thi đậu trường đại học danh tiếng ở huyện Hưng Âm.

 

Cô là niềm tự hào của cả nhà họ Tiêu. Tình yêu thương mà họ dành cho cô bao giờ đổi.

 

Nếu là gia đình khác, gặp chuyện như Linh Vũ, chắc chắn họ sẽ coi cô là nỗi nhục và dám ngẩng đầu lên ai.

 

Một cô gái nếu chính chế giễu và khinh miệt, thì còn đủ dũng khí để sống tiếp?

 

Vì thế, nhiều cô gái, dù là ở nông thôn thành thị, chọn cách kết liễu cuộc đời khi nhục. Chính gia đình họ đẩy họ con đường tuyệt vọng đó.

 

Tiêu Linh Vũ cảm thấy may mắn vì sinh trong một gia đình đầy tình yêu thương. Dù cô mắc lớn đến , họ vẫn dang tay đón cô, tha thứ và chở che.

 

Kiếp , vì cô mù quáng, khiến cả nhà họ Tiêu chịu liên lụy cùng .

 

“Linh Vũ về kìa!” Khi cô đang mải suy nghĩ, trong đám đông cất tiếng.

 

Sắc mặt Tiêu Linh Vũ bình tĩnh, thấy nhiều cửa nhà, cô nghi hoặc hỏi:

“Có chuyện gì ?”

 

đáp ngay:

“Không , chỉ là mặt dày đến mức dám tới lấy phân của Tiểu Quang, nên cô dạy cho một bài học.”

 

Bọn họ nhà họ Tiêu, mà vẫn đến hưởng lợi, thật chẳng hổ là gì.

 

Tiêu Linh Vũ khẽ gật đầu:

“Ồ?” Rồi bước sân.

 

Lúc , mặt Trường Kiều Anh đỏ bừng vì hổ lẫn tức giận. Đang định bỏ thì chạm mắt với Linh Vũ, bà lập tức né tránh ánh .

 

Linh Vũ :

“Dì Trương, hai hôm dì còn đến xin con giống dâu tây, con từ chối . Giờ dì đến đòi phân của Tiểu Quang. Dì nghĩ nhà con dễ bắt nạt đến thế ?”

 

Trường Kiều Anh thoáng lộ vẻ bối rối, nhưng lập tức tỏ nghiêm nghị, lớn tiếng quát:

“Tiêu Linh Vũ, dì lớn tuổi hơn con đấy! Con chuyện với trưởng bối như thế ? Mẹ con dạy con kiểu gì ?”

 

Mẹ Tiêu lập tức phản pháo sắc bén:

“Chuyện đó cần bà bận tâm. Muốn khác tôn trọng thì hết đáng tôn trọng! Đừng bắt nạt kẻ nhỏ đòi kính nể.”

 

Trường Kiều Anh á khẩu, gì để phản bác.

 

vốn với Trương Xuân Kiều, cái tật nhiều chuyện. Từ khi tin danh tiết của Linh Vũ hủy, bà liền coi thường và còn hả hê chế giễu lưng.

 

Thấy hôm nay đạt gì, Trường Kiều Anh đành cụp đuôi bỏ .

 

Việc trở thành bài học cho cả thôn. Từ ngày ba Linh Vũ xuất viện về, họ vẫn thường những lời dèm pha khó về con gái, họ giận ? họ cũng chẳng thể ngăn cả thôn bàn tán.

 

May , Trường Kiều Anh tự chui đầu rọ.

 

Người đàn bà đó quả thật đáng ghét, khi thì lời xúi giục của Trương Xuân Kiều mà chịu cho Linh Vũ thuê đất, lúc thì hùa theo kẻ khác gây chuyện, còn trơ trẽn tới xin giống dâu tây. Bị từ chối thì rêu rao khắp nơi, nay còn dám tới đòi phân bón, thật đúng là vô lý đến cùng cực.

 

Sau khi Mẹ Tiêu dằn mặt bà một trận, những khác trong thôn cũng hiểu , nhà họ Tiêu thì nghĩ kỹ hậu quả. Bị bắt gặp, kết cục sẽ chẳng khác gì Trường Kiều Anh.

 

Ở nông thôn, canh tác là sinh kế, cây trồng là nguồn thu nhập chính, phân của Tiểu Quang hơn cả phân hóa học, nhà họ Tiêu còn cho lấy miễn phí, nhờ thế, họ tiết kiệm một khoản lớn, cây cối cũng tươi hơn, ai mà dám mất lợi ích đó?

 

, nếu tiếp tục hưởng lợi, họ ngậm miệng .

 

Sau bữa tối, Tiêu Linh Vũ trở về phòng. Trong lòng cô dâng lên niềm xúc động và hạnh phúc khó tả.

 

“Tiểu Đồng sắp đến … Tiểu Đồng sắp đến …”

 

, kiếp là một tệ hại đến mức nào, mà Tiểu Đồng vẫn yêu thương cô vô điều kiện.

 

Tựa đầu thành giường, tay cô khẽ đặt lên bụng, những giọt nước mắt lăn dài nơi khóe mắt.

 

“Tiểu Đồng , kiếp sẽ yêu con thật nhiều. Mẹ sẽ cha, để bù đắp cho con, cho con một tuổi thơ hạnh phúc mà con xứng đáng .”

 

 

 

 

Loading...