Không Gian Chi Mạt Thế - Chương 27:-- Đặt Bẫy ---
Cập nhật lúc: 2025-10-12 01:34:12
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tất cả đều cảnh tượng mắt cho hoảng sợ, Đao ca một thanh niên quen đ.á.n.h đập tàn bạo, chỉ thể mơ hồ thấy tiếng bàn tán xì xào.
“Đây là Đao ca đấy, mà giải quyết đơn giản như ?”
“Không thấy còn đang bệt đất , hình như đ.á.n.h choáng váng , giờ vẫn hồn.”
“Ngay cả hồi Long ca tranh địa bàn với Đao ca năm xưa, Long ca cũng chỉ thể đối đầu với Đao ca ở trong tiệm nội thất mà thôi.”
“Thằng nhóc là bộ tướng của ai mà dũng mãnh đến thế.”
“C.h.ế.t tiệt, chiếc xe đập là xe của , cửa xe còn lõm . Tình huống , bảo hiểm xe còn chịu trách nhiệm bồi thường ?”
Trần Đao lúc mới từ từ hồn, từ đến nay từng chịu thiệt thòi lớn như , lộ vẻ mặt hung tợn chằm chằm Lâm Hạ, giọng điệu vô cùng độc ác.
“Mày là dân giang hồ ở khu vực nào, mày chống lưng cho tao là ai ?”
“Tao cả vạn cách khiến mày sống bằng c.h.ế.t, đ.á.n.h đ.ấ.m thì tác dụng gì?”
“Mày giang hồ chỉ là c.h.é.m g.i.ế.c, mà là đối nhân xử thế!”
Chưa đợi hết, Lâm Hạ bước tới.
Bóng đổ cao lớn của Lâm Hạ che phủ Trần Đao vẫn đang đất.
“Mày… mày định gì?”
Trần Đao bây giờ chút sợ hãi, vốn dĩ chỉ theo lệ lời đe dọa, thằng nhóc còn bước tới thật!
Lâm Hạ liếc bàn tay lộ bên ngoài của .
“Đối nhân xử thế !”
Anh nhấc chân lên, hung hăng giẫm xuống.
“Á! Á! Á!”
Trần Đao lập tức phát tiếng kêu như heo chọc tiết.
“Còn dám dùng ánh mắt đó , uy h.i.ế.p .”
“Sao, là đầu tìm báo thù ?”
“ sợ quá mất!”
Lâm Hạ dùng sức nghiền nát bàn tay của Trần Đao, cũng coi như là đòi một chút lãi cho Giang Nhược Tuyết ở kiếp .
Mười ngón tay liền với tim, Đao ca bây giờ đau đến mồ hôi lạnh túa , cảm giác như hai bàn tay đều nghiền gãy xương .
Đau hơn cả mấy cú cùi chỏ nãy, vội vàng cúi đầu cầu xin.
“ , sai , ơi, sẽ dám nữa!”
Nếu sợ g.i.ế.c sẽ Giang Nhược Tuyết sợ hãi, Lâm Hạ xuống tay g.i.ế.c c.h.ế.t .
Anh hiểu, tại trong một bộ phim truyền hình, luôn thích để phản diện vẹn rời .
Ngay cả khi thể g.i.ế.c c.h.ế.t ngay tại chỗ, thì lấy một chút lãi cũng chứ.
Anh chắc chắn sẽ học theo những bộ phim nhảm nhí đó, hai cú đá của giáng xuống.
Hai bàn tay của Trần Đao là gãy xương nát vụn, cũng gần như .
Mèo con Kute
Trong môi trường cực hàn như hiện tại, căn bản thể điều trị hiệu quả, đôi tay của cơ bản là phế .
“Phạt nhẹ để răn đe, nếu , tuyệt đối tha cho mày.”
Lâm Hạ phủi bụi quần áo, rời .
Trần Đao đất đau đến nên lời, đầu óc càng thêm choáng váng.
Mày gọi đây là phạt nhẹ ?
Thế thì phạt nặng chẳng là g.i.ế.c c.h.ế.t ?
Chỉ chút chuyện nhỏ thôi, đến mức đó ?
Không chỉ là cướp một bộ đồ, đùa giỡn phụ nữ của mày thôi …
Sau đó, liền mất ý thức, ngất xỉu vì đau.
“Đại ca, đại ca…”
Đám đàn em đất cũng thèm ôm bụng rên rỉ nữa, vội vàng chạy tới xem đại ca của bọn họ rốt cuộc thế nào .
Hai cô gái vui vẻ khoác tay Lâm Hạ một nữa, những xung quanh cũng tự giác nhường đường cho Lâm Hạ và họ, dám chọc vị " tàn nhẫn" .
Cho đến khi Lâm Hạ xa, khung cảnh mới bắt đầu trở nên náo nhiệt trở .
“Thằng nhóc là ai thế, khu chúng còn loại m.á.u lạnh như ?”
“Đánh ghê thật đấy, Trần Đao kêu sởn da gà hết cả lên.”
“Nói gì thì , đ.á.n.h vẫn là đúng, ai khuyên can ?”
“Thế nãy mày ngăn cản?”
“…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-chi-mat-the/chuong-27-dat-bay.html.]
Chị em Bạch Khiết cũng thủ đoạn của Lâm Hạ cho sợ hãi, thật sự quá tàn nhẫn.
Thì nương tay , chỉ đ.á.n.h một cái hố lớn tường, chứ hề tay hại bọn họ.
Bạch Bất Phàm chút nhụt chí.
“Chị ơi, chúng còn cạy cửa nhà nữa ? Thằng nhóc cũng quá tàn nhẫn .”
Bạch Khiết nghiến răng nghiến lợi .
“Đi! chúng kín đáo một chút, cẩn thận đừng để nhận . Trong thang máy camera giám sát, chúng lối thoát hiểm.”
“Hắn ở đây, chúng thần quỷ , sẽ ai lấy trộm sạch vật tư trong nhà !”
“Nếu nhà chúng lấy vật tư , thì sẽ cầm cự bao lâu, vật tư bên ngoài quá đắt, căn bản mua nổi.”
“Cứ coi vật tư là tiền bồi thường tổn thất tuổi xuân của .”
“Lâm Hạ cái tên tra nam c.h.ế.t tiệt !”
Bên , cặp con nhà hàng xóm của Lâm Hạ cũng chứng kiến bộ quá trình Lâm Hạ đ.á.n.h đập Trần Đao, khỏi ánh mắt lóe lên sự kinh ngạc.
“Thưa cô, đàn ông đó chính là hàng xóm mới của chúng ạ, cách đây lâu con hình như gặp .”
“Ừm, đúng là , cô cũng từng gặp khi đổ rác.”
“Thưa cô, hai cô gái trong vòng tay thật xinh , lên cũng thật hạnh phúc.”
“Không giống như cái tên đàn ông c.h.ế.t tiệt , chỉ coi hai chúng là công cụ mua vui.”
“Hắn thì ở nhà, còn để hai phụ nữ chúng ngoài vận chuyển vật tư, bây giờ lạnh đói mệt…”
“Thôi , đừng than phiền nữa, lát nữa cô sẽ giúp con lấy thêm một ít.”
“Hôm nay mua ít đồ, hy vọng buổi trưa thể chia cho chúng một chút.”
Cặp con kéo thấp mũ xuống, che dung nhan tuyệt mỹ của họ.
Sáng nay, họ thấy nhiều chuyện ức h.i.ế.p nam nữ , sắc lúc , ngược là một gánh nặng.
“Lâm Hạ, đến đây gì , thật sự còn vật tư nào lấy ở đây ?”
Giang Nhược Tuyết thấy Lâm Hạ trở về đây, khỏi chút nghi vấn.
“Chỗ một ít vật tư, nhưng để chúng dùng, mà là để thêm ‘gia vị’ cho những kẻ ý đồ ăn.”
Lâm Hạ cũng giải thích nhiều, lấy gói t.h.u.ố.c xổ dành cho động vật chuẩn sẵn từ .
Anh rắc đều bột t.h.u.ố.c lên thức ăn ít ỏi còn sót ở đây.
Về liều lượng thuốc, cũng xem xét kỹ.
Chỉ một gói t.h.u.ố.c thôi cũng đủ khiến một con voi tiêu chảy đến suy nhược.
Hơn nữa, thành phần chính của nó còn kháng nhiệt độ cao, dù nấu chín cũng sợ, đối phó với vài chẳng đơn giản ?
Tối qua nghĩ kế hoạch , hôm nay gặp Bạch Khiết, chỉ cần dẫn dắt một chút.
Chờ một thời gian nữa, khi nhà cô hết lương thực, chắc chắn sẽ nhắm đến căn phòng của .
Đến lúc đó, cứ để chúng ăn cho , kéo cho !
Làm xong xuôi những việc , Lâm Hạ quét mắt căn phòng một lượt, khỏi chút cảm khái.
Nơi đây chứa quá nhiều ký ức của , kiếp kết thúc quãng đời cuối cùng của ngay tại đây.
Khi , cảnh vật ngoài cửa sổ cũng giống hệt bây giờ, bên ngoài băng tuyết phủ kín mênh mông.
Khi , chỉ thể lượng thức ăn trong nhà dần vơi , cảm thấy tuyệt vọng.
Kiếp nhất định sẽ để bi kịch kiếp tái diễn!
Có lẽ nhận thấy tâm trạng của Lâm Hạ trùng xuống, Giang Nhược Tuyết dùng cách riêng của để an ủi đàn ông mà cô yêu nhất.
“Lâm Hạ, lát nữa qua nhà em xem thêm ?”
“Chắc vẫn còn nhiều đồ dọn dẹp tử tế.”
“Vừa thể sắp xếp , xem quần áo nào hợp với Seraphina mặc .”
“Với còn cả đồng phục, tất lưới, giày cao gót mà thích nhất.”
“Hai chúng thể mặc chúng, những chuyện mà thích nhé~”
Lâm Hạ ôm chầm lấy Giang Nhược Tuyết, khẽ hôn lên má cô.
“Đi thôi, em thế thì buồn ngủ nữa .”
“Lát nữa chọn vài bộ yêu thích mới .”
“Đương nhiên , là đàn ông của em, tất nhiên để thật mãn nhãn, dùng thật vui vẻ chứ!”
Giang Nhược Tuyết cũng nở một nụ rạng rỡ, đàn ông của cô dễ dỗ nhất!
Đương nhiên bản cô cũng tận hưởng điều đó.