Không Gian Linh Tuyền: Nữ Y Làm Ruộng Ở Núi Hoang, Kho Lương Thực Đầy Ắp - Chương 103
Cập nhật lúc: 2025-12-15 01:27:25
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trên đường , Khương Thanh Mạn đều vui vẻ hớn hở, nàng kinh thành thu hoạch ít.
Một đường lặn lội, cuối cùng cũng trở về Vĩnh An trấn. Nhìn những cảnh vật quen thuộc, Khương Thanh Mạn vô cùng phấn khởi. Đã là tháng sáu, thời tiết nóng bức, đường trong trấn dùng tay quạt gió mà bước .
Khương Thanh Mạn đầu tiên đến xưởng mộc, chào hỏi các thợ mộc xong, liền khiêng Ám Nhất sân phía . Các ám vệ từ lâu một lòng trung thành với nàng, tiểu thư của bọn họ chính là cường giả trong cường giả!
Buổi trưa, Khương Lộ và tỷ của Khương Thanh Mạn đều trở về ăn cơm. Xưởng mộc là nam tử, bọn họ tìm một bà thím nấu ăn giỏi ở gần đó để nấu cơm cho , nên Khương Thanh Mạn cũng cần tự tay .
Mọi giới thiệu quen với , để các ám vệ sống ở đây! Bốn một phòng, đủ chỗ.
Ăn xong bữa trưa, nàng liền ngừng nghỉ chạy về Khương Gia thôn, một tháng gặp cha Nương,, nàng nhớ họ !
Vừa bước đầu làng, mùi đất quen thuộc ập đến, đó là một hương thơm độc đáo pha trộn giữa cỏ xanh và hoa màu, khiến thần kinh vốn đang căng thẳng của nàng tức thì giãn vài phần.
Cây hòe cổ thụ ở đầu làng vẫn xanh rậm rạp, như một lão nhân hiền từ, lặng lẽ bảo vệ thôn làng . Dưới gốc cây, vài lão nhân đang ghế đá sưởi nắng, thấy Khương Thanh Mạn trở về, đều lộ nụ hiền hậu.
"Ôi, Thanh Mạn nha đầu đó ! Cuối cùng cũng về !" Một lão nhân nheo mắt , nếp nhăn mặt thành một đóa hoa.
Khương Thanh Mạn vội vã xuống ngựa bước tới, thiết chào hỏi: "Vương nãi nãi, cháu về , khỏe ?" Vương nãi nãi vỗ vỗ tay nàng, liên tục : "Khỏe, khỏe lắm! Thanh Mạn nha đầu giỏi giang , thành ."
Dọc theo con đường nhỏ quen thuộc làng, Khương Thanh Mạn thấy cảnh tượng đồng ruộng tràn đầy sức sống. Lúa xanh mướt cuồn cuộn theo gió, tựa như một biển xanh mướt.
Dân làng đang bận rộn việc đồng, mặt họ tràn ngập niềm vui sướng, nụ chất phác đó khiến Khương Thanh Mạn cảm nhận một vẻ thuần khiết và tươi lâu gặp.
Về đến nhà, nàng thấy cha đang ở trong sân tưới nước cho đám dưa quả rau củ mà nàng trồng, Nương đang hái dưa chuột và cà tím. Vừa hái : "Sao Thanh Mạn vẫn về nhỉ, mấy loại rau tươi lớn nhanh quá, con bé kịp ăn lứa đầu!"
"Con gái chúng là việc lớn, nàng thể mềm lòng như đàn bà , chúng chỉ cần chăm sóc gia đình, để con bé yên tâm bên ngoài là !" Khương Trung tưới nước an ủi Triệu thị.
Nhìn khắp nơi, lúa cao nửa thước, một màu xanh biếc, gió thổi qua, tạo nên một bức tranh tràn đầy sức sống.
"Cha! Nương,! Con về !" Khương Thanh Mạn gọi Khương Trung và Triệu thị đang ở đằng xa.
Hai thấy giọng quen thuộc, ngẩng đầu kinh ngạc bóng dáng bé nhỏ đó. Triệu thị nhanh chóng về phía cổng lớn, hai ôm chặt lấy !
Đợi tâm tình hai định, Khương Trung ở bên cạnh kích động : “Con về là ! Mau! Vào nhà, bảo nương con lấy đồ ăn ngon cho con!”
Khương Thanh Mạn nhà, nương nàng cơm cho nàng, cha nàng rửa cho nàng một quả dưa chuột xanh non. Nàng c.ắ.n một miếng, giòn ngọt!
Giờ khắc , nàng mới cảm thấy vẫn còn là một đứa trẻ!
Cả nhà ấm áp dùng bữa xong, Khương Thanh Mạn đến sân lớn của họ cẩn thận xem xét những loại dưa, quả, rau mà nàng trồng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-linh-tuyen-nu-y-lam-ruong-o-nui-hoang-kho-luong-thuc-day-ap/chuong-103.html.]
Dây dưa hấu bò lan khắp nơi, bên lá xanh là từng quả dưa hấu tròn xoe, búng nhẹ một cái, giòn tan. Điều Khương Thanh Mạn kinh ngạc là dâu tây cũng nở đầy những bông hoa trắng nhỏ, cứ đà thì đầy một tháng thể ăn dâu tây .
Giàn nho cũng leo cao, dây leo cũng dần hóa gỗ. Thân cây lựu to bằng ngón tay cái, những chiếc lá nhỏ li ti chen chúc đầy cành.
Các loại rau trồng đều kết quả, Khương Thanh Mạn đoán rằng đó là do nước suối linh thiêng tưới tiêu.
Dây khoai lang trồng phát triển thành một làn sóng xanh cuồn cuộn, từng lớp từng lớp trải kín cả mảnh đất. Xanh đậm, xanh nhạt, xanh non hòa quyện , đầu lá còn đọng những giọt sương mai trong suốt, phản chiếu ánh sáng lấp lánh.
Nàng khắp sân, cảm thấy tràn đầy hy vọng, đây chính là một cánh đồng hy vọng!
Khi Khương Thanh Mạn đang tận hưởng chút yên bình trong thôn, nàng đột nhiên nhớ những thùng ong mang về từ núi, chúng đặt ở góc sân.
Nàng đến khu rừng nhỏ phía nhà, xem ba tháng qua, mấy thùng ong mật .
Nắng chiều ấm áp rải khắp sân nhỏ, Khương Thanh Mạn nhẹ nhàng đến bên thùng ong. Đàn ong bay vo ve quanh thùng, bận rộn mà trật tự.
Nàng cẩn thận mở nắp thùng ong, một làn hương mật nồng đậm tức thì lan tỏa. Chỉ thấy bên trong tổ ong đầy mật ong màu sắc quyến rũ, ánh nắng chiếu rọi, chúng trong suốt như hổ phách.
Nàng dùng ngón tay nhẹ nhàng chấm một chút mật ong, đặt lên đầu lưỡi nếm thử. Mật ong miệng, ngọt ngào thuần hậu, thơm ngon tươi mới.
Ngày xuân trăm hoa đua nở, nguồn mật dồi dào, chỉ trong ba tháng, thùng ong mấy tảng mật ong nguyên tổ lớn. Nàng về nhà lấy một cái chậu, cắt xuống hơn nửa tảng mật ong nguyên tổ, để một phần cho ong.
Nàng về nhà dùng mật ong trộn bột, một nồi lớn bánh bao mật ong. Khi ăn tối, cha nương thấy những chiếc bánh bao màu vàng ươm, mềm mại, tỏa hương thơm ngọt ngào, ngay là kiệt tác của con gái họ. Hai mỗi cầm một cái nếm thử.
Nương c.ắ.n miếng đầu tiên, mắt bỗng sáng rực như thắp đèn, liên tục : “Vị ngọt lịm từ đầu lưỡi cứ thế xộc thẳng xuống cổ họng, còn thơm hơn cả mứt ăn hồi nhỏ dịp năm mới!”
Cha giơ bánh bao lên nhẹ nhàng lắc lư, khen ngợi: “Đã nhiều năm ăn món điểm tâm mềm mại đến thế , hương mật khiến nhớ đến mật hoa hòe từng trộm nếm lúc còn trẻ. Con gái thật lợi hại!”
Khương Thanh Mạn khuôn mặt mãn nguyện của cha, phá hỏng tâm trạng của ông lúc , nghĩ rằng sáng sớm mai rõ thế của cha cho ông cũng muộn!
Ăn tối xong, Khương Thanh Mạn mang một ít bánh bao mật ong đến nhà trưởng thôn và nhà tỷ dâu Tú Hoa. Nàng đó dặn dì Lưu nhà trưởng thôn dạy tỷ dâu Tú Hoa kỹ thuật lòng lợn kho và đậu phụ ma bà, dần dần dẫn dắt trong thôn cùng giàu!
Nàng đến nhà trưởng thôn , dì Lưu nắm tay nàng cảm khái : “Thanh Mạn, con cuối cùng cũng trở về , thím nhớ con lắm, thật dám nghĩ, chúng cũng thể sống những ngày lo ăn mặc, tất cả là nhờ con đó, đứa bé ngoan!” Nói đoạn nhét mấy quả trứng gà còn nóng hổi tay nàng.
Nàng đến nhà Trương Thiết Sinh. Tôn Tú Hoa thấy là Thanh Mạn đến liền vội vàng dậy chào hỏi nàng: “Thanh Mạn, về ?”
Khương Thanh Mạn gật đầu, trêu chọc Tiểu Bảo nhà nàng . Tiểu Bảo sáu bảy tháng tuổi, thấy Khương Thanh Mạn thì vui vẻ vẫy vẫy bàn tay nhỏ xíu, hì hì!
Hai trò chuyện một lát, Tôn Tú Hoa cảm ơn Khương Thanh Mạn dạy nàng kỹ năng, giờ đây cuộc sống của họ ngày càng hơn!
Về nhà , Khương Thanh Mạn chiếc giường thoải mái, vầng trăng ngoài cửa sổ, ngọt ngào chìm giấc mộng!