Không Gian Linh Tuyền: Nữ Y Làm Ruộng Ở Núi Hoang, Kho Lương Thực Đầy Ắp - Chương 119

Cập nhật lúc: 2025-12-15 01:27:41
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Thanh Mạn thu dọn đồ đạc xong xuôi, liền sang bên cạnh mua hai mươi cái bánh bao thịt, mua thêm mấy gói quế hoa cao.

Trở về, nàng lấy mấy cái bánh bao gói trong giấy dầu đưa cho Thành Tiểu Hoa, đợi nàng từ chối trực tiếp nhét tay nàng.

Khương Thanh Mạn c.ắ.n một miếng bánh bao, nước thịt b.ắ.n , đất vương vãi vệt dầu. Lão phụ nhân bên cạnh thèm đến mức nuốt nước miếng. Khương Thanh Mạn hướng về phía bà c.ắ.n thêm một miếng bánh bao thật lớn, một tiếng "thật thơm", cùng Thành Tiểu Hoa bỏ !

Chờ khi họ đến cổng trấn, Khương Thanh Mạn dắt một cỗ xe ngựa tới, bảo Thành Tiểu Hoa và đứa bé lên xe, còn nàng thì cầm cương.

“Muội tử, đây là đầu tiên và Tiểu Quốc xe ngựa đó, thật oai phong!” Thành Tiểu Hoa khắp nơi khen ngợi.

“Tẩu tử, nếu xe ngựa cứ với , sẽ đến đón tẩu tử, vài sẽ thấy oai phong nữa !”

“Ha ha ha, tử, thật là hài hước.”

Hai trò chuyện phiếm, câu qua tiếng . Tiểu Quốc ở đó tò mò ngó khắp nơi, thỉnh thoảng còn vì sợ hãi mà nép lòng Thành Tiểu Hoa.

Chưa đầy một khắc đồng hồ, sự chỉ dẫn của Thành Tiểu Hoa, họ về đến nhà.

“Muội tử, xe ngựa đúng là nhanh thật đó, bình thường bế Tiểu Quốc mất nửa canh giờ lận. Nào! Mau nhà !” Thành Tiểu Hoa cảm thán.

Khương Thanh Mạn bước sân, liền cảm nhận sự nghèo khó của căn nhà . Cái gọi là sân viện chỉ là vài cọc củi dựng lên, cổng lớn cũng là dùng mấy thanh gỗ trộn với cỏ dại mà bện thành.

Trong sân ngoại trừ một đống củi, chẳng gì khác. Thành Tiểu Hoa thấy Khương Thanh Mạn đang đ.á.n.h giá nhà , liền ngượng ngùng : “Muội tử, nhà nghèo, khiến chê , mau nhà !”

Khương Thanh Mạn vẻ mặt nàng liền nàng hiểu lầm, “Tẩu tử, chứ. Tẩu t.ử nhà , hai căn nhà tranh sườn đồi hoang. Các ít nhất còn một cái sân, nhà cái gì cũng , phụ còn liệt giường. Dù chúng vẫn thấy hạnh phúc, bởi vì cả nhà đoàn kết!”

Thành Tiểu Hoa nàng , cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Thì gia cảnh của t.ử cũng khá giả. Phụ nàng còn liệt giường, so với nàng thì dường như may mắn hơn một chút, chăm sóc t.ử Thanh Mạn nhiều hơn mới .

Đẩy cửa phòng , “Cha, Nương,, tướng công con về , t.ử Thanh Mạn cũng đến .”

Cha Nương chồng của Thành Tiểu Hoa chống gậy từ trong phòng , đôi chân run rẩy, “Con ngoan, con đến . Tiểu Hoa kể với chúng , con xem con đem thứ quý giá như tặng cho chúng chứ, bán đổi lấy tiền thì hơn mấy!”

“Đại bá, đại nương, chỉ là một món đồ nhỏ thôi mà. Tẩu t.ử Tiểu Hoa ở chợ còn giúp nữa. Hai mau xuống nghỉ ngơi , đừng nữa.” Khương Thanh Mạn vội vàng đỡ hai xuống.

“Muội tử, xin chào! Ta là tướng công của Tiểu Hoa, Chu Căn. Tiểu Hoa, mau bảo t.ử xuống, rót nước .” Chu Căn tủm tỉm trông lạc quan.

Tiểu Quốc cũng chạy lên chào ông bà nội, gọi cha.

Khương Thanh Mạn một nhà hòa thuận, liền trực tiếp với Thành Tiểu Hoa: “Tẩu tử, thật là một đại phu, hôm nay đến đây là xem bệnh tình của nhà tẩu tử.”

Thành Tiểu Hoa há hốc miệng, cha Nương chồng nàng cũng kinh ngạc Khương Thanh Mạn, ngay cả Chu Căn cũng thấy khó tin, nữ t.ử mắt mới lớn chừng nào mà là đại phu !

Khương Thanh Mạn cũng giải thích, trực tiếp đến mặt bà Nương chồng của Thành Tiểu Hoa, khi bắt mạch cho bà, cẩn thận kiểm tra phần chân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-linh-tuyen-nu-y-lam-ruong-o-nui-hoang-kho-luong-thuc-day-ap/chuong-119.html.]

Nàng nhẹ nhàng ấn khớp xương của lão nhân, hỏi cụ thể vị trí và cảm giác đau của lão nhân. Lão nhân đau đến nỗi hít một khí lạnh, chỉ đầu gối và bắp chân : “Chính là chỗ , đau càng dữ dội hơn, cảm giác như đau tận xương tủy . Nếu gặp trời mưa âm u, thì đau đến c.h.ế.t .”

Khương Thanh Mạn trong lòng đại khái phán đoán, khả năng do phong hàn thấp tà xâm nhập và lao tổn là lớn hơn. Nàng hỏi: “Đại gia, chân của cũng ?”

Cha chồng của Thành Tiểu Hoa gật đầu, “Y hệt , vốn dĩ còn thể chịu đựng , nhưng đợt rét đầu năm nay, hai vợ chồng già chúng đau đến mức việc nữa!”

Khương Thanh Mạn rằng, điều kiện y tế thời cổ đại còn hạn chế, bách tính thường sống trong những căn nhà tranh vách đất đơn sơ, đặc biệt mùa lạnh ẩm, phong hàn thấp khí dễ dàng thừa cơ xâm nhập, tấn công các khớp, lâu ngày sẽ gây đau đớn. Giống như hai vị lão nhân , lẽ khi còn trẻ vì mưu sinh mà lao động mưa gió, chịu đựng phong hàn thấp tà trong thời gian dài, dẫn đến đôi chân giờ đây đau nhức khôn nguôi.

Ngoài , lao tổn quá mức cũng là một nguyên nhân phổ biến. Ở thời cổ đại, dù là nông dân việc đồng áng, thợ thủ công các công việc nặng nhọc, việc lặp lặp cùng một động tác trong thời gian dài, sử dụng quá mức cơ bắp và khớp ở chân, tích lũy theo năm tháng, sẽ khiến sụn khớp mài mòn, cơ bắp mệt mỏi tổn thương, cũng sẽ gây đau chân. Hai vị lão nhân cả đời cần cù lao động, khả năng lao tổn quá mức ở chân là cao.

Cũng thể là sự thoái hóa tự nhiên do tuổi tác. Với tuổi tác càng lớn, khớp xương càng trở nên yếu ớt, dễ gây đau đớn. Giống như căn nhà cũ kỹ , lâu ngày sửa chữa, cột kèo cũng sẽ dần mục nát.

Bởi nàng : “Ta tiên sẽ châm cứu cho hai vị để đẩy dịch tích tụ bên trong , đó sẽ kê một phương t.h.u.ố.c cho hai vị, bắt ít thảo d.ư.ợ.c về sắc uống, kết hợp với việc ngâm chân nước nóng và chườm nóng, một thời gian sẽ còn đau đớn nữa. vì hai vị lớn tuổi, đừng việc nặng nhọc nữa, thể một việc nhẹ nhàng cần dùng sức chân.”

Bốn trong phòng vẫn còn chìm đắm trong lời của Khương Thanh Mạn, đặc biệt là Thành Tiểu Hoa: Bệnh đau chân của cha Nương chồng thể chữa khỏi ư? Nếu thật sự là , hai sẽ cần chịu đựng cơn đau kịch liệt nữa.

Khương Thanh Mạn lấy kim bạc khử trùng sạch sẽ, nhẹ giọng an ủi lão nhân: “Đại nương, đừng căng thẳng, khi châm cứu thể sẽ tê dại một chút, nhưng sẽ quá đau , cứ thả lỏng là .”

Nói đoạn, nàng tay cầm một cây kim bạc mảnh dài, đầu kim nhắm thẳng huyệt Độc Tị quanh đầu gối. Huyệt vị là một trong những huyệt chủ chốt để trị đau đầu gối. Nàng dùng ngón cái và ngón trỏ giữ kim, ngón giữa đỡ kim, vận dụng khéo léo, từ từ đ.â.m kim bạc da. Kim bạc như một chú cá nhỏ linh hoạt, nhẹ nhàng xuyên qua da, từ từ tiến huyệt vị.

Cùng với sự sâu của kim bạc, lão nhân run rẩy một chút, nhưng nhanh định . Khương Thanh Mạn quan sát biểu cảm của lão nhân, nhẹ giọng hỏi: “Đại nương, cảm thấy thế nào? Có cảm giác tê dại, căng tức ?”

Lão nhân vội vàng đáp: “Có, , chính là cảm giác , dường như một luồng khí nóng đang tản trong đầu gối.”

Khương Thanh Mạn khẽ mỉm , : “Vậy thì , điều chứng tỏ hiệu quả.”

Tiếp đó, nàng lượt châm kim bạc các huyệt Nội Tý Nhãn, Dương Lăng Tuyền và các huyệt vị khác quanh đầu gối. Mỗi châm kim, nàng đều hết sức cẩn trọng, dồn hết tâm trí. Dần dần, vầng trán nhíu chặt của lão nhân dần giãn , vẻ mặt đau khổ cũng vơi bớt vài phần.

Mấy trong phòng thấy cảnh tượng , khỏi thốt lên kinh ngạc. “Muội t.ử thật lợi hại, nương trông đỡ hơn nhiều .”

Khương Thanh Mạn gì, lặp quy trình tương tự cho lão gia t.ử một nữa.

“Không đau nữa , bên trong đầu gối ấm áp lạ thường, lâu lắm cảm giác ! Hài tử, con quả nhiên lợi hại!”

Thấy cha Nương vui mừng như , Thành Tiểu Hoa và Chu Căn liên tục cảm tạ Khương Thanh Mạn.

Khương Thanh Mạn bắt mạch cho Chu Căn, xem xét cái chân gãy của y, phát hiện tình trạng của y cũng gần giống phụ nàng . Nàng liền trực tiếp tìm mấy tấm ván gỗ, cố định cho y, một phương thuốc, dặn dò Thành Tiểu Hoa nhất định uống t.h.u.ố.c theo phương, đảm bảo ba tháng thể xuống đất , nửa năm thì khỏi hẳn.

Chu Căn lời nước mắt tuôn như mưa, “Muội tử, thật sự thể dậy ? Ta còn thể khỏi hẳn ?”

Khương Thanh Mạn gật đầu, “Ừm, chỉ cần uống t.h.u.ố.c đúng theo phương, bảo đảm sẽ khôi phục như ban đầu!”

Nghe lời , Thành Tiểu Hoa cũng xúc động bật , nàng quá mệt mỏi trong suốt một năm qua , việc trong nhà lớn nhỏ đều trông cậy nàng, nàng gần như thể chống đỡ nổi nữa.

 

Loading...