Không Gian Linh Tuyền: Nữ Y Làm Ruộng Ở Núi Hoang, Kho Lương Thực Đầy Ắp - Chương 180

Cập nhật lúc: 2025-12-15 15:07:08
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Thanh Mạn từ trong tay áo lấy thứ Hiển Thân Lộ đặc biệt, đây là thứ nàng dựa trí tuệ và sự hiểu về độc d.ư.ợ.c của mà nghiên cứu chế , vật thể khiến dấu vết độc tố đặc biệt còn sót tay kẻ hạ độc hiển hiện .

Sau khi Hoàng thượng chấp thuận, một thái giám cẩn thận bôi Hiển Thân Lộ lên tay từng vị thái y trong Thái Y Viện, từng một kiểm tra.

Trong chốc lát, bầu khí trong bộ Thái Y Viện căng thẳng đến tột độ. Khương Thanh Mạn, Hoàng thượng, Hoàng hậu và các đại thần mặt, ánh mắt đảo qua đảo tất cả các thái y.

Một thái y tỏ vẻ thản nhiên, bọn họ lương tâm trong sạch, tự nhiên sợ kiểm tra; còn một thái y thì sợ hiểu lầm, khẽ run rẩy, thần sắc đầy lo lắng; một thái y vô thức trở nên căng thẳng, ánh mắt lóe lên, dám đối mặt với .

An thái y cố gắng vẻ bình tĩnh, nhưng những giọt mồ hôi to như hạt đậu ngừng lăn dài trán, lưng áo ướt đẫm mồ hôi. Khương Thanh Mạn thấy tất cả những điều , thực trong lòng nàng đoán đại khái sự việc.

Chưa đợi thị vệ kiểm tra đến An thái y, chỉ thấy hai chân mềm nhũn, “bịch” một tiếng quỳ xuống đất, giọng run rẩy : “Hoàng thượng, thần tội đáng muôn c.h.ế.t, là dùng nhà của thần để uy h.i.ế.p thần …”

Hoàng thượng sắc mặt xanh mét, giận dữ quát: “An thái y? Lại là ngươi? Ai uy h.i.ế.p ngươi hạ độc Thái tử? Mau khai thật cho Trẫm.”

An thái y một chữ “Du”, một luồng hàn quang lóe lên, một mũi tên lạnh lẽo từ ngoài cửa sổ b.ắ.n tới, xuyên thẳng qua cổ họng. An thái y trợn trừng hai mắt, mang theo nỗi sợ hãi và cam lòng vô tận, từ từ ngã xuống.

Các thị vệ xung quanh phản ứng nhanh chóng, lập tức vây quanh bảo vệ Hoàng thượng, Hoàng hậu và . Khương Thanh Mạn trong lòng thắt , nàng , đây là kẻ chủ mưu phía đang g.i.ế.c diệt khẩu, mà chữ “Du” , nghi ngờ gì nữa, chính là chỉ Tam hoàng thúc của Nam Tri Ý – Du Vương.

“Bảo vệ Hoàng thượng, Hoàng hậu! Lập tức lục soát xung quanh, nhất định tìm hung thủ!” Thị vệ thống lĩnh lớn tiếng hô. Các thị vệ lệnh, nhanh chóng xông về các phía.

Lúc , Hoàng hậu lệ rơi đầy mặt, nàng bi phẫn đan xen : “Thì thật sự là Du Vương, ngờ mất hết nhân tính như , ngay cả cháu ruột của cũng tha. Nếu Khương cô nương, e rằng Uyên nhi …”

Hoàng thượng lúc tin cũng khó , em của ông từ nhỏ Phụ hoàng sủng ái, nhưng Phụ hoàng cũng từng , tính tình kiêu căng, lòng hẹp hòi, phù hợp với ngôi Hoàng vị.

Nếu với sự sủng ái của Phụ hoàng dành cho em , Hoàng vị tuyệt đối sẽ truyền đến tay ông. Cho nên khi ông lên ngôi, bất kể gì, ông đều khó .

Mà giờ đây, dám cả gan như , xem tình thể . Ông giận dữ đến tột độ, nghiến răng nghiến lợi : “Thì thật sự là , Trẫm những năm nay từng bạc đãi , vì như !”

Khương Thanh Mạn t.h.i t.h.ể của An thái y, trong lòng hiểu rõ, tuy bằng chứng chỉ Du Vương, nhưng lật đổ , còn cần thêm nhiều bằng chứng nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-linh-tuyen-nu-y-lam-ruong-o-nui-hoang-kho-luong-thuc-day-ap/chuong-180.html.]

Nàng trầm tư một lát : “Hoàng thượng, Hoàng hậu, An thái y c.h.ế.t, c.h.ế.t đối chứng. Du Vương chắc chắn sẽ bỏ qua chuyện , chúng nhanh chóng tìm thêm bằng chứng khác về ý đồ mưu phản của , mới thể đưa pháp luật.”

Hoàng thượng gật đầu : “Khương cô nương đúng. Người , lập tức phong tỏa hoàng cung, tăng cường đề phòng, cho bất kỳ ai . Đồng thời, phái bí mật điều tra hành động của Du Vương, một khi phát hiện bằng chứng xác thực, lập tức bẩm báo.”

Ngay khi còn đang chìm trong sự kinh hoàng vì việc An thái y diệt khẩu, một thị vệ hoảng hốt chạy , quỳ một gối xuống, vội vã bẩm báo: “Hoàng thượng, đại sự bất ! Du Vương dẫn binh vây quanh hoàng cung, Người… Người tự nguyện thoái vị. Hơn nữa, hầu hết các thị vệ canh gác trong cung đều bằng của .”

Hoàng thượng xong, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch, giận dữ trừng mắt, hung hăng đ.ấ.m một quyền xuống bàn: “Hắn dám chuyện đại nghịch bất đạo như thế , khác gì bọn thổ phỉ khởi binh tạo phản chứ, phản ! Chẳng trách mỗi chuyện trong cung đều nhanh như , hóa sớm cài cắm tai mắt.”

Hoàng hậu sợ đến hoa dung thất sắc, nắm c.h.ặ.t t.a.y áo Hoàng thượng, giọng run rẩy : “Hoàng thượng, chuyện đây?”

Nam Tri Ý cũng trong lòng rùng , nàng ngờ Tam hoàng thúc của cả gan đến thế, dám khởi binh tạo phản lúc nội ưu ngoại hoạn .

Trong đám đông một vị đại thần lớn tuổi : “Hoàng thượng, Du Vương thừa lúc đại quân của Hoàng thượng đang trấn giữ biên quan, dẫn hai đội quân uy h.i.ế.p Người tự nguyện thoái vị. Hai đội quân đó, chính là năm xưa Tiên hoàng vì yêu ai yêu cả đường , sợ tính tình thể gây đại họa, nên để cho phòng khi bất trắc.”

, vốn dĩ là để giữ an , ngờ bất chấp cục diện nội ưu ngoại hoạn của Nam Thụy, cầm hai đạo binh phù điều động quân đội, chuyện đại nghịch bất đạo như , thật là tội !” Một vị đại thần khác cũng phụ họa .

Hoàng thượng nhíu mày, trong lòng suy nghĩ đối sách. lúc , Nam Tri Ý vẫn một bên đột nhiên : “Phụ hoàng, Mẫu hậu, chớ hoảng. Thật , một đạo binh phù trong tay Tam hoàng thúc sớm con tráo đổi .”

Mọi xong, ai nấy đều kinh ngạc mừng rỡ. Hoàng thượng Nam Tri Ý, trong mắt đầy vẻ an ủi và kỳ vọng, hỏi: “Tri Ý, lời con là thật ? Con đổi binh phù từ khi nào?”

Nam Tri Ý khẽ gật đầu, từ trong lòng lấy một lá binh phù nhỏ, đưa cho Hoàng thượng : “Phụ hoàng, mấy tháng , con vô tình Du Vương ý đồ mưu phản, với Người mấy , nhưng Người tin con. Con đành âm thầm chú ý hành động của . Một tình cờ, con lợi dụng lúc sơ suất, thành công tráo đổi một trong các binh phù. Chỉ là, con sợ Phụ hoàng trách mắng, nên vẫn tìm thời cơ thích hợp để cho Phụ hoàng .”

Hoàng thượng xong trong lòng khó chịu, nếu tin lời Tri Ý sớm hơn, những chuyện . Những năm nay Hoàng hậu và Thái t.ử cũng nhiều những điều về Du Vương bên tai ông, nhưng ông đều lọt tai, giờ phút xem đây là con đường nhất định trải qua.

Các đại thần công chúa , trong lòng thầm vui mừng, : “Như thì quá, đây lẽ là chìa khóa để chúng xoay chuyển tình thế. Chỉ là, trong tay Du Vương vẫn còn một đạo binh phù, binh lực mang theo vẫn thể coi thường. Hơn nữa, chắc hẳn mưu tính từ lâu, e rằng còn binh lực khác trong tay. Chúng cần nhanh chóng nghĩ đối sách, kéo dài thời gian, chờ viện quân đến.”

Hoàng thượng hít sâu một , cố nén cơn giận và lo lắng trong lòng, : “Ái khanh đúng. Người , lập tức triệu tập các thị vệ trung thành còn trong cung, tăng cường phòng ngự. Đồng thời, phái bí mật khỏi thành, cầu viện đại quân đang trấn thủ gần kinh thành nhất.”

Lúc , giọng kiêu ngạo của Du Vương từ ngoài cung điện vọng : “Hoàng , ngươi vẫn nên ngoan ngoãn thoái vị ! Giờ đây đại quân của ngươi đang ở biên quan xa xôi, hoàng cung bao vây trùng điệp, ngươi dù mọc cánh cũng khó thoát. Chỉ cần ngươi thoái vị, vẫn thể giữ cho ngươi một mạng sống, nếu chớ trách niệm tình !”

 

Loading...