Không Gian Linh Tuyền: Nữ Y Làm Ruộng Ở Núi Hoang, Kho Lương Thực Đầy Ắp - Chương 181

Cập nhật lúc: 2025-12-15 15:07:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Du Vương dựa nội ứng cài cắm trong cung, một đường thông suốt gặp trở ngại nào tiến hoàng cung. Hắn mặc giáp trụ hoa lệ, cưỡi ngựa cao đầu, thần sắc vô cùng kiêu ngạo, ánh mắt đầy vẻ tham lam đối với ngôi vị Hoàng đế và khinh thường đối với Hoàng thượng.

Vừa cung môn, Du Vương liền nhảy xuống ngựa, chầm chậm về phía Hoàng thượng, khóe miệng nở một nụ khiêu khích: “Hoàng , giờ đây ngươi đường cùng, vẫn nên ngoan ngoãn nhường ngôi cho , cũng coi như quãng đời còn bình yên.”

Hoàng thượng tức đến run rẩy, chỉ Du Vương giận dữ quát: “Ngươi tên nghịch tặc , Trẫm đối với ngươi bạc, ngươi ân đền oán trả, chuyện đại nghịch bất đạo như , ngươi sợ trời tru đất diệt ?”

Du Vương thèm để ý, ngửa đầu lớn: “Trời tru đất diệt? Ta chỉ tin thực lực. Giang sơn , vốn dĩ do kẻ mạnh nắm giữ.”

Nói xong, nhổ một bãi nước bọt, hằn học : “Năm xưa ngôi vị Hoàng đế vốn dĩ là của , ngươi cướp . Những năm nay ngươi hỏi han gì , một chút quyền lực cũng cho , cứ để một nhàn tản Vương gia, điều khác gì nuôi một con chó!”

Hoàng thượng trừng lớn hai mắt, "Ngươi dám mặt dày vô sỉ những lời như , chẳng lẽ sợ vạ miệng ? Những năm qua đối đãi với ngươi thế nào, các đại thần đều rõ mồn một. Cho dù ngươi nhiều ăn càn rỡ, vẫn luôn mắt nhắm mắt mở cho qua."

Du Vương : "Chẳng lẽ đây là điều hiển nhiên ? Đáng lẽ ở vị trí cao nhất , thế nhưng chỉ vì một niệm sai lầm của phụ hoàng, truyền nhầm ngôi vị cho ngươi, hận phụ hoàng."

Nam Thụy Đế giờ phút khó chịu như nuốt thứ bẩn thỉu. Hoàng của ngài thể trơ tráo đến mức . "Phụ hoàng sủng ái ngươi đến , tuy ban ngôi vị cho ngươi, nhưng bất chấp sự phản đối của quần thần mà ban cho ngươi hai đạo binh phù giữ mạng. Ngươi dám hận phụ hoàng, quả nhiên độc ác y như Nương của ngươi ."

"Sủng ái ch.ó má gì, thèm. Ngược , hai đạo binh phù cũng tệ, hôm nay sẽ dùng nó để đoạt thứ vốn thuộc về , ha ha ha ha!"

lúc , Nam Tri Ý , chút e sợ thẳng Du Vương, lạnh lùng : "Tam hoàng thúc, đừng quá đắc ý. Người tưởng hai đạo binh phù trong tay thể giúp đạt mục đích ? Nói thật cho , trong đó một đạo binh phù sớm đổi ."

Sắc mặt Du Vương biến đổi, vội vàng móc hai đạo binh phù xem xét, phát hiện trong đó một đạo quả nhiên khác với cái trong ký ức. Y lập tức tức giận nghiến răng nghiến lợi, hai mắt như phun lửa, hung hăng trừng Nam Tri Ý: "Tiện nhân nhà ngươi, dám phá hỏng chuyện của , sẽ băm vằm ngươi thành vạn đoạn!"

Thế nhưng, chốc lát , Du Vương đột nhiên phá lên, tiếng vang vọng khắp đại sảnh trống rỗng, toát vẻ điên cuồng và quyết tuyệt: "Một đạo binh phù thì ? Những năm qua, dụng tâm cơ, âm thầm thành lập thêm hai chi tinh nhuệ quân đội, một đạo binh phù nhỏ bé căn bản thể ngăn cản bước chân lên ngôi hoàng vị."

Hoàng thượng và các đại thần xong, sắc mặt lập tức trở nên vô cùng khó coi, trong lòng dâng lên một cỗ tuyệt vọng, cảm thấy chiến thắng vô vọng.

Du Vương thấy , trong mắt lóe lên một tia đắc ý, vung tay lớn lệnh: "Xông lên cho , bắt lấy Hoàng thượng, trọng thưởng!"

Theo lệnh của Du Vương, quân phản loạn do y dẫn đến và các thị vệ trung thành còn sót trong cung lập tức xông c.h.é.m g.i.ế.c. Tiếng hô g.i.ế.c chóc, tiếng kêu t.h.ả.m thiết vang vọng khắp hoàng cung. Do lượng phản quân đông đảo và huấn luyện bài bản, chúng nhanh chóng chiếm thế thượng phong, các thị vệ trong cung dần chống đỡ nổi, liên tục bại lui.

Du Vương cảnh tượng , mặt lộ vẻ đắc ý, từng bước từng bước ép sát Hoàng thượng, miệng ngừng : "Hoàng , xem kìa, đây chính là hậu quả khi chống đối."

lúc đều cảm thấy tuyệt vọng, Khương Thanh Mạn đột nhiên . Nàng thần sắc trấn định, từ trong lòng móc một quả bom. Quả b.o.m là nàng tự tay chế tạo trong gian từ , uy lực cực lớn.

Nàng bỗng c.ắ.n răng một cái, dùng hết sức lực ném quả b.o.m về phía nơi phản quân tập trung đông đúc nhất. Một tiếng "Ầm!" vang trời, tựa như sấm sét nổ tung trong đại sảnh, cả mặt đất đều rung chuyển dữ dội.

Một luồng khí sóng mạnh mẽ lấy quả b.o.m trung tâm khuếch tán bốn phía, ánh sáng chói lòa, kèm theo khói đặc cuồn cuộn. Chỉ thấy mấy chục tên phản quân lập tức nổ bay, tàn chi đứt tay văng tung tóe khắp nơi, trong khí tràn ngập mùi t.h.u.ố.c s.ú.n.g nồng nặc và m.á.u tanh nồng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-linh-tuyen-nu-y-lam-ruong-o-nui-hoang-kho-luong-thuc-day-ap/chuong-181.html.]

Vụ nổ bất ngờ khiến Du Vương và đám phản quân của y sợ đến tái mét mặt mày. Du Vương trừng lớn hai mắt, trong mắt tràn đầy kinh hãi và khó tin, y ngờ , nữ t.ử trẻ tuổi tưởng chừng yếu ớt sở hữu vũ khí uy lực khủng khiếp đến .

Đám phản quân còn khí thế hùng hổ, giờ phút từng tên một ngây tại chỗ, cảnh tượng kinh hoàng dọa cho hồn xiêu phách lạc, kẻ thậm chí hai chân mềm nhũn, trực tiếp ngã quỵ xuống đất.

Khương Thanh Mạn nhân cơ hội , lớn tiếng hô: "Hoàng thượng, Hoàng hậu, mau rút lui!" Hoàng thượng lúc mới hồn, sự hộ tống của thị vệ, cùng Hoàng hậu, Nam Tri Ý và các đại thần nhanh chóng lùi về phía đại sảnh.

Du Vương bóng dáng Khương Thanh Mạn cùng những khác rút lui, trong lòng kinh giận. Y hồn xong, giận dữ gào lên: "Tất cả đuổi theo cho ! Đừng để bọn chúng chạy thoát!" đám phản quân vụ nổ dọa cho kinh hồn bạt vía, nhất thời ai dám xông lên truy đuổi.

Du Vương thấy , rút bảo kiếm bên hông , một kiếm đ.â.m c.h.ế.t một binh lính đang lùi bước bên cạnh, gầm lên: "Kẻ nào còn dám lùi bước, đây chính là kết cục!"

Dưới sự uy h.i.ế.p của Du Vương, đám phản quân đành cứng đầu, thận trọng đuổi theo Khương Thanh Mạn và những khác.

1. Khương Thanh Mạn giơ cao quả bom, lớn tiếng hô: "Du Vương, nếu ngươi còn dám tiến lên một bước, sẽ kích nổ nó, cùng lắm thì đồng quy vu tận!"

Du Vương thấy quả b.o.m trong tay Khương Thanh Mạn, sắc mặt biến đổi, bước chân cũng tự chủ mà dừng . Y rõ sự lợi hại của thứ , dám hành động mạo hiểm.

Khương Thanh Mạn nhân cơ hội , chậm rãi lùi , dùng ánh mắt hiệu cho Hoàng thượng và những khác cũng lùi theo.

Du Vương thấy , trong lòng tuy cam lòng, nhưng kiêng dè uy lực của quả bom, đành trơ mắt Khương Thanh Mạn và những khác liên tục rút lui.

lúc , bên ngoài cung đột nhiên truyền đến tiếng hô g.i.ế.c chóc rung trời chuyển đất. Du Vương trong lòng cả kinh, mặt lộ một tia bất an. Ngay đó, một binh lính hoảng loạn chạy , lớn tiếng hô: "Vương gia, đại sự ! Viện quân biên ải đến, đang giao chiến với của chúng !"

Sắc mặt Du Vương lập tức tái nhợt như tờ giấy, y ngờ , viện quân đến nhanh đến thế. "Hoảng sợ cái gì! Giữ vững trận địa cho , của chúng cũng ít, nhất định chặn bọn chúng!" Du Vương gào thét khản cả cổ.

Thế nhưng, đám phản quân lúc sớm quả b.o.m của Khương Thanh Mạn dọa cho mất mật, tin viện quân kéo đến, sĩ khí xuống thấp, quân tâm đại loạn. Mà viện quân đến thì từng đều sĩ khí hăng hái, bọn họ vì bảo vệ Hoàng thượng, bảo vệ quốc gia, xông thẳng phản quân.

Hai bên giáp lá cà, nhất thời đao quang kiếm ảnh, tiếng hô g.i.ế.c chóc, tiếng kêu t.h.ả.m thiết hòa lẫn . Viện quân dựa sĩ khí hăng hái và ý chí chiến đấu kiên cường, dần dần chiếm thế thượng phong. Du Vương cục diện ngày càng bất lợi cho , trong lòng sợ hãi thôi, nhưng còn kế sách nào.

Trong cuộc c.h.é.m g.i.ế.c kịch liệt, một viên tướng lĩnh viện quân đúng thời cơ, dẫn một đội nhân mã trực tiếp áp sát Du Vương. Các hộ vệ bên cạnh Du Vương liều c.h.ế.t chống cự, nhưng sự tấn công mãnh liệt của viện quân, lượt ngã xuống. Du Vương mắt thấy đại thế mất, nhưng vẫn cam tâm thất bại, y vung vẩy bảo kiếm trong tay, điên cuồng c.h.é.m về phía kẻ địch đang áp sát.

"Nghịch tặc, chịu c.h.ế.t !" Viên tướng lĩnh hét lớn một tiếng, đ.â.m thẳng trường thương về phía Du Vương. Du Vương né tránh kịp, trường thương đ.â.m trúng ngực. Y trừng lớn hai mắt, mặt tràn đầy sự cam lòng và tuyệt vọng, miệng phun một ngụm m.á.u tươi, chậm rãi ngã xuống đất.

Cùng với sự ngã xuống của Du Vương, đám phản quân mất ý chí kháng cự, lũ lượt nộp khí giới đầu hàng. Hoàng thượng Du Vương tru sát, trong lòng ngũ vị tạp trần, đau xót vì sự phản bội của Du Vương, may mắn vì tai qua nạn khỏi.

"Lần nhờ Khương cô nương và các tướng sĩ, nếu nhờ các ngươi, trẫm và hoàng cung e rằng đều sẽ hủy hoại trong chốc lát." Hoàng thượng cảm kích Khương Thanh Mạn và tướng lĩnh viện quân .

"Hoàng thượng quá lời , đây là chức trách của thần!" Các tướng lĩnh đều quỳ xuống đáp lời, Khương Thanh Mạn cũng gật đầu.

 

Loading...