Không Gian Linh Tuyền: Nữ Y Làm Ruộng Ở Núi Hoang, Kho Lương Thực Đầy Ắp - Chương 187

Cập nhật lúc: 2025-12-15 15:07:15
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dân làng vốn căm phẫn vô cùng về hành vi trộm heo của nhà Khương lão thái, nay thấy bọn họ trơ trẽn chối bỏ như , càng nổi trận lôi đình. Mọi vây quanh sân nhà Khương lão thái, ngươi một lời một câu, tiếng chỉ trích như sóng trào.

“Nhà Khương lão thái cũng quá vô liêm sỉ , trộm heo của thôn, còn nhất quyết chịu thừa nhận!”

, ngày thường luôn mượn đồ trả, một tháng mượn cái cuốc nhà , đòi thì bọn họ cũng chẳng nghĩ đến việc chủ động trả. Chỉ là ngờ lấy cuốc còn giúp chứng.” Người đó đến nhà Khương lão thái lấy cuốc .

“Loại còn ở trong thôn, chẳng còn gây chuyện gì nữa!”

Nhà Khương lão thái cứ như heo c.h.ế.t sợ nước sôi, mặc cho dân làng chỉ trích thế nào, vẫn một bộ dạng thờ ơ động lòng. Thôn trưởng cảnh tượng , trong lòng tràn đầy bất lực và thất vọng, thầm thở dài một tiếng.

Y trong lòng hiểu rõ, nhà Khương lão thái ở trong thôn dạy dỗ mãi sửa, thực sự thể giữ bọn họ để gây họa cho khác nữa.

Ngày , y nghĩ tình đều cùng thôn, tổ tiên cũng chút giao tình, cho nên mỗi nhà Khương lão thái phạm chút nhỏ, y đều nhắm mắt cho qua, nghĩ sẽ cho bọn họ một cơ hội sửa đổi.

ngờ, bọn họ những thu liễm, ngược còn ngày càng quá đáng, còn nhắm heo con của thôn. Trong thời chiến loạn , heo con đối với thôn mà , đó là kế sinh nhai và niềm hy vọng của năm tới!

Thôn trưởng lòng quyết, định bàn bạc với lý trưởng, hủy bỏ hộ tịch của nhà Khương lão thái, để bọn họ rời khỏi thôn, vĩnh viễn trở . Y cảm thấy chỉ như , mới thể chấm dứt việc nhà Khương lão thái tiếp tục quấy phá trong thôn, trả cho thôn một môi trường yên bình và hòa hợp.

“Lần các ngươi tự tiện như , cũng đừng oán , lát nữa sẽ tìm lý trưởng, hủy bỏ hộ tịch của các ngươi ở Khương Gia thôn, các ngươi rời khỏi đây .” Thôn trưởng đau đớn .

Khương lão đầu thôn trưởng , lập tức cuống quýt. Y trợn mắt, xông đến mặt thôn trưởng, mang theo vài phần tức giận và hoảng sợ : “Thôn trưởng, ngươi thể thế! Cái tết lớn thế , chúng , thể chứ? Ngươi chẳng lấy mạng chúng !”

Thôn trưởng Khương lão đầu, ánh mắt còn sự khoan dung như , mà lộ vẻ kiên định và dứt khoát, : “Ngươi các ngươi bao nhiêu ? Lần nào cũng nghĩ tình nghĩa tổ tiên mà tha cho các ngươi. các ngươi thì ? Lần đến khác gây họa cho bà con lối xóm, chuyện khiến đời khinh bỉ.”

“Thôn trưởng, ngươi thể thế, chúng rời khỏi Khương Gia thôn còn thể chứ, ngươi chẳng ép c.h.ế.t chúng ?” Khương lão thái cũng sợ hãi lóc.

Thôn trưởng dứt khoát : “Lần chỉ hai con đường, một là báo quan, các ngươi sẽ tù, chấp nhận sự trừng phạt của pháp luật. Hai là hủy bỏ hộ tịch, các ngươi tự rời khỏi thôn, vĩnh viễn đừng . Các ngươi tự chọn !”

Khương lão thái thấy thái độ thể nghi ngờ của thôn trưởng, cuối cùng cũng hoảng sợ. Thị “phù” một tiếng quỳ sụp xuống đất, dập đầu lóc: “Thôn trưởng , , heo con là trộm, dám nữa, ngươi hãy tha cho chúng !”

dân làng thấy bộ dạng của bọn họ, những mềm lòng, ngược càng thêm tức giận. Bởi vì nhà Khương lão thái mỗi phạm đều dùng lời lẽ cầu xin , phát ngán, còn mắc lừa nữa.

“Không , thể cứ thế mà bỏ qua, nào cũng , đuổi bọn họ !”

, tìm lý trưởng, hủy bỏ hộ tịch của bọn họ, để bọn họ rời khỏi thôn, chúng thấy bọn họ nữa!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-linh-tuyen-nu-y-lam-ruong-o-nui-hoang-kho-luong-thuc-day-ap/chuong-187.html.]

“Loại xứng sống ở Khương Gia thôn, bọn họ hư hỏng cả phong khí của thôn chúng !”

Cảm xúc của dân làng ngày càng kích động, nhao nhao yêu cầu thôn trưởng lập tức tìm lý trưởng, đuổi nhà Khương lão thái khỏi thôn.

Một vài bà cô mềm lòng một bên, cảnh tượng hỗn loạn , trong lòng khó chịu. Họ hiểu sự tức giận của dân làng, cũng hiểu sự bất lực của thôn trưởng. họ cũng nếu thế, khó mà xoa dịu cơn giận của dân làng, cũng thể cho thôn một lời giải thích công bằng.

Thôn trưởng quyết tâm chỉnh đốn nhà Khương lão thái, khi bàn bạc với lý trưởng, quyết định ba ngày sẽ để bọn họ rời khỏi thôn.

Tin tức loan , khí trong thôn thể là nhà vui nhà buồn, đa dân làng đều cảm thấy đây là trừ một mối họa cho thôn, còn nhà Khương lão thái thì đầy rẫy oán giận và bất mãn.

Đến ngày rời , Khương Minh từ trấn tìm đến một chiếc xe bò, cả gia đình luống cuống tay chân chuyển đồ đạc của lên xe. Bảy gian nhà tranh lụp xụp, trong gió lạnh càng thêm tan nát, nhưng dù đây cũng là chốn dung cuối cùng của bọn họ ở trong thôn.

Khương Minh những dân hiếu kỳ xung quanh, ngọn lửa giận trong lòng càng cháy càng lớn, y cảm thấy cả gia đình thôn vứt bỏ thương tiếc, mối hận khiến y mất lý trí.

Ngay khi đồ đạc chuyển hết lên xe, Khương Minh đột nhiên từ trong lòng lấy cây đóm, hung tợn lao căn nhà tranh, một mồi lửa châm cháy bảy gian nhà tranh.

Ngọn lửa nhanh chóng bốc lên, l.i.ế.m mái tranh khô héo, khói đen cuồn cuộn bay lên. Y điên cuồng gào thét những dân hiếu kỳ: “Căn nhà chúng , các ngươi cũng đừng hòng ở!” Bộ dạng đó cứ như một mãnh thú chọc giận, trong ánh mắt tràn đầy sự điên cuồng và dứt khoát.

Dân làng đều hành động bất ngờ cho kinh ngạc, bọn họ ngờ Khương Minh chuyện cực đoan đến thế.

Khương lão thái cũng một bên hung tợn với dân làng: “Các ngươi cứ thối rữa ở đây , đây theo tiểu Minh trấn mà sống đây.” Giọng chua ngoa cay nghiệt của thị vang vọng trong gió lạnh, khiến trong lòng khó chịu.

cả nhà bọn họ hề , chờ đợi bọn họ là cuộc sống mới . Cuộc sống của Khương Minh ở trấn vốn dĩ còn khá dư dả, con trai Khương Ngôn vẫn thể học. Cả gia đình dựa việc buôn bán nhỏ thể duy trì cuộc sống.

khi nhà Khương lão thái đến, đủ thứ kén cá chọn canh và gây chuyện, nhanh chóng khiến nhà Khương Minh gà ch.ó yên. Khương lão thái suốt ngày phàn nàn chuyện chuyện , còn khắp nơi cãi với hàng xóm láng giềng. Khương Hiển cũng bắt đầu gì cả, lêu lổng, giúp Khương Minh quán xuyến việc ăn, ngược còn khắp nơi gây chuyện thị phi.

Việc ăn nhỏ của Khương Minh vốn dựa tiếng tăm và sự giúp đỡ của hàng xóm, nhưng chịu nổi nhà Khương lão thái ngày nào cũng gây sự, khách hàng còn đến, việc ăn nhanh chóng đổ vỡ.

Khương Minh bắt đầu hối hận vì đón nhà đến trấn , nhưng tất cả quá muộn. Bọn họ ở trấn còn nguồn thu nhập, cuộc sống ngày càng trở nên khó khăn.

Còn ở Khương Gia thôn, khi nhà Khương lão thái , dân làng đều thở phào nhẹ nhõm. Bao nhiêu năm qua, hầu như mỗi nhà mỗi hộ đều ít nhiều chịu thiệt thòi vì bọn họ, nay cuối cùng cũng tiễn mấy “ôn thần” , đều cảm thấy tảng đá lớn trong lòng dỡ xuống.

Thôn làng trở sự bình yên như ngày , dân làng tiếp tục chuẩn đón năm mới. Lũ trẻ vui đùa chạy nhảy trong thôn, lớn bận rộn ướp lạp xưởng, chuẩn đồ Tết, mặt đều tràn ngập nụ thoải mái. Ai nấy đều tin rằng, còn nhà Khương lão thái quấy phá, những ngày tháng sắp tới chắc chắn sẽ ngày càng hơn.

Khương Thanh Mạn cảnh tượng an hòa trong thôn, trong lòng cũng cảm thấy một tia an ủi.

 

Loading...