Không Gian Linh Tuyền: Nữ Y Làm Ruộng Ở Núi Hoang, Kho Lương Thực Đầy Ắp - Chương 199

Cập nhật lúc: 2025-12-15 15:07:27
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mười mấy cầm gậy gộc cùng các loại nông cụ, như phát điên mà xông về phía Tiêu Dật Thần và Khương Thanh Mạn.

Thân thủ Tiêu Dật Thần nhanh nhẹn, như một tia chớp đen, tự do xuyên qua đám đông. Y khéo léo tránh đòn, đồng thời nắm bắt thời cơ, dùng những chiêu thức chuẩn xác và mạnh mẽ phản đòn, mỗi đòn đ.á.n.h đều vặn, đ.á.n.h cho những kẻ xông lên ngã nghiêng ngả.

Khương Thanh Mạn cũng hề yếu thế, nàng linh hoạt di chuyển bước chân, trong tay từ lúc nào thêm một cây côn ngắn, phối hợp ăn ý với Tiêu Dật Thần, trong chốc lát, những kẻ căn bản thể đến gần bọn họ.

Tiêu Dật Thần và Khương Thanh Mạn lấy mạng những kẻ , trong mắt bọn họ, g.i.ế.c những kẻ thì quá dễ dàng cho chúng . Giao những kẻ cho quan phủ, để bọn chúng trong đại lao trả giá cho tội ác của , chịu hết thảy giày vò, mới là cách xử lý nhất.

Chỉ một khắc đồng hồ, mười mấy xông lên đều đ.á.n.h ngất xỉu tại chỗ, la liệt đất, rên rỉ trong đau đớn.

Ngay khi đều cho rằng cuộc xung đột sắp lắng xuống, Lưu Quế Hoa ở góc phòng, trong mắt lóe lên ánh sáng u ám, liên tục c.h.ế.t dí chằm chằm Khương Thanh Mạn.

Trong lòng nàng tràn ngập phẫn hận, trong nhận thức méo mó của nàng , tất cả những khổ nạn nàng chịu khi hưu về nhà, đều là do Khương Thanh Mạn mà . Loại hận ý như cỏ độc điên cuồng sinh trưởng trong lòng nàng , cuối cùng cái ác nảy sinh từ gan.

Chỉ thấy nàng đột nhiên lao sang một bên, chộp lấy cây d.a.o mổ heo đang để đất, lưỡi d.a.o ánh sáng lờ mờ lóe lên ánh lạnh lẽo.

Lưu Quế Hoa hai mắt đỏ ngầu, như phát điên mà lao về phía Khương Thanh Mạn. Căn nhà vốn lớn, Khương Thanh Mạn lúc một lòng chú ý đến những đ.á.n.h gục đất, bỏ qua hành động của Lưu Quế Hoa.

Ngay khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc khi mũi d.a.o sắc bén và nặng nề sắp chạm lưng Khương Thanh Mạn, ánh mắt liếc của Khương Lộ chợt thấy hành động của Lưu Quế Hoa. Y kịp nghĩ nhiều, trong lòng chỉ một ý nghĩ, chính là bảo vệ Khương Thanh Mạn.

Khương Lộ chút do dự lập tức lao lên phía , dùng thể chắn Khương Thanh Mạn. Một tiếng “phập”, cây d.a.o mổ heo chút cản trở đ.â.m thẳng Khương Lộ, lưỡi d.a.o ngập lưng y, m.á.u tươi tức thì nhuộm đỏ y phục của y.

Thân thể Khương Lộ loạng choạng, hai chân mềm nhũn, chậm rãi quỳ xuống. Khóe môi y rỉ máu, nhưng ánh mắt vẫn kiên định.

Khương Thanh Mạn lập tức đầu , thấy Khương Lộ thành bộ dạng , lòng nàng như một chiếc búa tạ nặng nề giáng xuống. Nước mắt nàng kìm tuôn trào, nàng vội vàng xổm xuống, đưa tay đỡ chặt lấy Khương Lộ.

“Lộ ca, thế nào ? Sao ngốc thế…” Giọng nàng nghẹn ngào, run rẩy dữ dội.

Khương Lộ khẽ ngẩng đầu lên, nặn một nụ an ủi, nhưng vì đau đớn mà trông vô cùng méo mó. “Thanh Mạn… thể để bọn chúng hại .” Giọng y yếu ớt, nhưng toát một sự cố chấp.

Lưu Quế Hoa lúc như tỉnh mộng, thấy Khương Lộ m.á.u chảy như suối, nàng vội vàng vứt con d.a.o xuống, lòng nghĩ: Xong , hết thật !

Tiêu Dật Thần lúc cũng phát hiện biến cố bên , y nhanh chóng giải quyết nốt mấy kẻ còn đang giãy giụa, nhanh chóng đến bên cạnh Khương Lộ và Khương Thanh Mạn. Nhìn Khương Lộ thương, trong mắt y lóe lên một tia đau lòng và phẫn nộ.

“Khương Lộ, hãy gắng gượng, Thanh Mạn sẽ cứu .” Tiêu Dật Thần , giọng trầm thấp nhưng kiên định.

Tiêu Dật Thần cẩn thận từng li từng tí cõng Khương Lộ lưng, dùng khinh công nhanh chóng chạy về Khương Gia Thôn, Khương Thanh Mạn cũng nhanh chóng chạy tuyết. Tuyết hoa bay lả tả rơi xuống, rơi bọn họ, dường như cũng đang bi thương cho biến cố đột ngột .

Trên đường về Khương Gia Thôn, Tiêu Dật Thần nắm c.h.ặ.t t.a.y Khương Lộ, ngừng những lời khích lệ: “Khương Lộ, nhất định kiên trì, Thanh Mạn sẽ cứu , sẽ , nhất định sẽ …” Khương Lộ khẽ gật đầu, nhưng mí mắt càng lúc càng nặng trĩu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-linh-tuyen-nu-y-lam-ruong-o-nui-hoang-kho-luong-thuc-day-ap/chuong-199.html.]

Suốt chặng đường, Khương Thanh Mạn lòng đầy tự trách, nếu thể cẩn thận hơn một chút nữa, chú ý đến hành động của Lưu Quế Hoa, Khương Lộ sẽ vì cứu thương.

Vừa thôn, thôn trưởng từ xa trông thấy Tiêu Dật Thần cõng Khương Lộ, m.á.u tươi đỏ thẫm ngừng nhỏ giọt xuống dọc theo thể Khương Lộ, nền tuyết trắng tinh đọng thành từng đóa hoa m.á.u chấn động lòng .

Lòng y đột nhiên thắt , một dự cảm chẳng lành dâng lên trong lòng, y vội vàng đón lên, sốt ruột hỏi: “Tiểu Lộ ?”

Tiêu Dật Thần bước chân vội vã, chạy về nhà thôn trưởng : “Thôn trưởng, lát nữa sẽ giải thích cho ngài, đón Thanh Mạn về , để nàng chữa trị cho Khương Lộ.” Nói xong liền đặt Khương Lộ xuống, tăng tốc bước chân đón Khương Thanh Mạn.

Rất nhanh, Tiêu Dật Thần thi triển khinh công, đưa Khương Thanh Mạn đến nhà thôn trưởng. Vừa nhà, đôi mắt đỏ hoe vì của Lưu thẩm và thôn trưởng liền đập mắt, mặt bọn họ tràn đầy lo lắng và bi thương.

Khương Thanh Mạn kịp nhiều, vội vàng : “Thôn trưởng bá bá, Lưu thẩm, hai vị hãy ngoài , chữa trị cho Lộ ca. Tin , nhất định sẽ .”

Lưu thẩm và thôn trưởng dù lòng đầy lo lắng, nhưng cũng lúc thể chậm trễ, đành âm thầm lùi ngoài, đợi sốt ruột bên ngoài cửa.

Khương Thanh Mạn , nhanh chóng lấy một lát nhân sâm trăm năm quý giá, cẩn thận từng li từng tí đặt miệng Khương Lộ, để y ngậm lấy.

Vết thương của Khương Lộ mà kinh hãi, lưỡi d.a.o xuyên thủng ruột gan, tình hình vô cùng nguy cấp. Khương Thanh Mạn hít sâu một , bắt đầu sạch vết thương.

Động tác của nàng nhẹ nhàng nhưng nhanh chóng, cẩn thận sắp xếp một đoạn ruột lòi ngoài, từ từ đặt trở vị trí cũ. Sau đó, nàng cầm lấy cồn sát trùng, chút do dự đổ vết thương, tiến hành sát trùng bộ. Cồn kích thích vết thương, phát tiếng “xì xì”, nhưng lúc Khương Lộ sớm rơi hôn mê, bất kỳ phản ứng nào.

Sát trùng xong, Khương Thanh Mạn cầm lấy kim chỉ, bắt đầu khâu vết thương. Tay nàng run rẩy, nhưng ánh mắt vô cùng kiên định. Từng mũi kim, từng đường chỉ, nàng khâu vô cùng tỉ mỉ, mỗi động tác đều dồn hết sự quan tâm và hy vọng của nàng dành cho Khương Lộ.

Suốt quá trình đó, Tiêu Dật Thần lặng lẽ một bên quan sát, một lời nào. Y , lúc Khương Thanh Mạn cần tập trung cao độ, bất kỳ sự quấy rầy nào cũng thể ảnh hưởng đến việc chữa trị.

Cuối cùng, vết thương khâu xong, Khương Thanh Mạn cho Khương Lộ uống thêm một ít t.h.u.ố.c tiêu viêm. Nàng chăm chú gương mặt Khương Lộ, quan sát từng chút đổi của y.

Một lát , thở của Khương Lộ dần định, sắc mặt cũng hồng hào trở . Khương Thanh Mạn và Tiêu Dật Thần lúc mới thở phào nhẹ nhõm, dài giọng thở một .

Hai bước khỏi phòng, gọi thôn trưởng và Lưu thẩm đến. Khương Thanh Mạn kể hết đầu đuôi câu chuyện, trong mắt đầy vẻ áy náy : “Lộ ca là vì cứu thương.”

Thôn trưởng và Lưu thẩm xong, trong lòng dù bi thương vô vàn, nhưng hề ý trách cứ Khương Thanh Mạn. Lưu thẩm nhẹ nhàng xoa đầu Khương Thanh Mạn, : “Thanh Mạn, chúng trách , Tiểu Lộ nhà chúng là một đứa trẻ lương thiện, chúng vì y mà cảm thấy kiêu hãnh.”

Nói , bà đau lòng Khương Lộ đang giường trong nhà, nước mắt nhòe đôi mắt bà.

Thôn trưởng Khương Thanh Mạn, trong mắt đầy vẻ an ủi và ơn: “Thanh Mạn, đừng tự trách, may mắn nhờ kịp thời cứu chữa cho Tiểu Lộ. Chúng cảm ơn còn kịp, thể trách chứ!”

Rất nhanh, hành vi trộm heo thương của Lưu Gia Thôn, khiến các thôn dân Khương Gia Thôn căm phẫn sục sôi. Mọi nhao nhao bày tỏ, thể dễ dàng bỏ qua cho Lưu Gia Thôn.

Thôn trưởng quyết định, đợi khi đợt lạnh giá qua, sẽ huyện thành báo quan, nhất định khiến Lưu Quế Hoa cùng nhà Nương đẻ của nàng tù mọt gông!

 

Loading...