Không Gian Linh Tuyền: Nữ Y Làm Ruộng Ở Núi Hoang, Kho Lương Thực Đầy Ắp - Chương 81

Cập nhật lúc: 2025-12-15 01:27:02
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ khi Triệu thị và Khương Trung đến trấn, cha Nương bên cạnh, mấy rõ ràng ăn ngon ngủ ấm hơn. Tiên sinh Tô khen ngợi học nghiệp của bọn nhỏ tiến bộ nhiều, ngay cả Vương Ngũ cùng vài đến đôi khi chuyện cũng dùng cả những từ ngữ uyên thâm.

Sau khi bọn nhỏ học, Khương Thanh Mạn cha Nương với vẻ mặt thoáng chút ưu tư, nàng họ đang lo lắng chuyện ở nhà. Vốn dĩ họ lớn lên ở chốn thôn dã, trong lòng họ, điền viên mới là thi ca và chốn xa xăm hằng mơ ước! Nàng giải quyết mối họa ngầm Cao công công càng sớm càng .

Mấy ngày nay cha Nương nhà, nàng lo lắng cho luống rau và cây ăn quả trong vườn, bèn đ.á.n.h xe ngựa về hướng thôn Khương Gia.

Vừa làng, nàng gọi : "Thanh Mạn, con cả nhà đại bá của con và ông bà nội của con ? Chẳng hiểu im lặng tiếng rời khỏi làng, trong nhà chẳng mang theo thứ gì, cổng lớn cũng mở toang!"

"Thẩm tử, con ạ, mấy ngày nay con về, chẳng chuyện gì xảy . Họ ông bà nội và đại bá của con, chúng con đoạn từ lâu , còn bất cứ quan hệ gì!" Khương Thanh Mạn thẳng thừng đáp lời.

"Thanh Mạn, là thẩm t.ử sai , cả nhà họ bỗng dưng biến mất, lo lắng quá nên nhớ nhầm quan hệ của các con."

"Không , thẩm tử, con thật sự chuyện gì. Biết họ trấn tìm thích , chẳng nhà họ còn một đứa con trai ăn ở trấn ?"

"Ai da, , chắc là ngoài hưởng phúc , cả nhà hưởng phúc cả ! , Thanh Mạn, cả nhà con dọn trấn ở , gặp mặt sẽ tiện như nữa!"

"Không , thẩm tử, con đều ở trấn theo sách, lâu về. Cha Nương nhớ bọn nhỏ nên ở vài ngày, hai hôm nữa sẽ về ạ!"

"Ồ ồ, thì quá, và nương con , nhà Nương đẻ cùng thôn, chúng ngày xưa thường xuyên cùng lên núi đào rau dại hái quả dại đấy. Con với nương con khi nào về thì báo cho một tiếng, sẽ tìm nàng chuyện!"

"Ai, , thẩm tử, con sẽ truyền đạt . , đây là một cân bánh quế hoa, thẩm t.ử cầm về ăn nhé, con xin phép !" Khương Thanh Mạn đầu từ trong xe lấy một gói bánh quế hoa đưa cho thẩm t.ử .

Người phụ nữ miệng từ chối nhưng tay vẫn đẩy, Khương Thanh Mạn đưa cho nàng xong thì đ.á.n.h xe xa.

"Đứa trẻ !" Người phụ nữ vui mừng gói bánh bọc trong giấy dầu màu vàng. Nàng sống đến từng tuổi, là những ngày tháng nghèo khó, đây là đầu tiên tặng thứ quý giá như .

Các con nàng thấy sẽ vui mừng bao! Bọn nhỏ hơn hai năm ăn điểm tâm , bình thường thể ăn no cơm là cực hạn. Nàng cầm gói bánh nhanh chân trở về nhà.

Khương Thanh Mạn đến sân viện khóa kín, mở cổng lớn . Mới vài ngày gặp, trong sân xanh tươi mơn mởn.

Cây nho từ trong đất nhú những cái đầu non xanh, hai phiến lá như những bàn tay nhỏ xíu, khẽ đung đưa trong gió nhẹ. Chúng bò theo cái giàn gỗ đơn sơ dựng sẵn, những cành leo mảnh mai còn vương những giọt sương mai lấp lánh!

Cây dưa hấu càng thêm sức sống, những phiến lá rộng màu xanh đậm, viền lá hình răng cưa, giống như những chiếc quạt nhỏ màu xanh. Mỗi cây dưa đều tràn đầy sức sống, như thể đang kể cho bọn họ niềm vui của sự trưởng thành.

Cây dâu tây tuy nhỏ bé nhưng dày đặc. Những chiếc lá non xanh hình bầu dục, viền lá lông tơ mịn màng. Dưới sự bao bọc của những phiến lá, những cây dâu tây nhỏ bé trông càng thêm non nớt.

Cây lựu cũng chịu thua kém, cây nhỏ thẳng tắp mọc từng phiến lá dài hẹp, lá xanh mướt như sắp nhỏ nước, lấp lánh ánh nắng. Tràn đầy sức sống và năng lượng, như thể dự báo sẽ kết trái bội thu trong tương lai.

Những cây rau nhỏ khác cũng đang từ từ lớn lên, lá vươn lên , trơn nhẵn và bóng bẩy. Màu xanh đậm đà, chứa đựng sức sống vô tận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/khong-gian-linh-tuyen-nu-y-lam-ruong-o-nui-hoang-kho-luong-thuc-day-ap/chuong-81.html.]

Điều khiến Khương Thanh Mạn vui mừng nhất là ruộng khoai lang, chúng lớn nhanh, lá hình trái tim, rộng và dày dặn, xanh mướt như sắp nhỏ nước, lấp lánh ánh nắng mặt trời như phủ một lớp sáp.

Chúng xếp chồng lên từng lớp, ngay ngắn hài hòa, gió nhẹ thổi qua, lá cọ xát , phát tiếng “xào xạc”.

Nàng đến bên miệng giếng, đổ nước suối trong gian giếng trong sân. Nàng dùng gáo nước bằng hồ lô múc một ít, uống một ngụm, ngọt mát thanh khiết, vô cùng dễ uống.

Múc mấy thùng nước, tưới những cây cối gần đó. Trong nhà ai, nàng tự do chạy mấy vòng trong sân, như thể trở về những ngày tháng tươi thời thơ ấu khi xuyên !

Nhìn bầu trời xanh biếc , tâm trí nàng về mười ngày trong hang động, đó ?

Sắp xếp suy nghĩ, nàng đến chân núi, leo lên núi. Mùa hè sắp đến, núi xanh tươi um tùm, rừng tre thẳng tắp, rừng cây rậm rạp, các loại hoa cỏ cây cối mọc khắp núi.

Tranh thủ lúc ai bên cạnh, nàng lách gian. Nàng xem những cây t.h.u.ố.c nàng di thực một thời gian thế nào !

Vừa gian, nàng giật . Những cây nhân sâm, hà thủ ô, thiên ma, hoàng tinh và địa hoàng trồng đó, đều phát triển , tươi sum suê, như một vườn thực vật tràn đầy sức sống.

Cây cối vươn thẳng , những chiếc lá xanh biếc xòe từng lớp, như những chiếc ô xanh tinh xảo. Rễ cái của chúng to khỏe, rễ con mập mạp, lan rộng trong đất. Nhìn qua giá trị nhỏ, đây đều là những bảo bối cứu mạng! Khương Thanh Mạn dùng nước suối linh tuyền tưới cho chúng.

Nàng tìm núi nhiều cây t.h.u.ố.c phẩm chất , cẩn thận đào , trồng trong gian!

Lúc nàng cũng ngờ, chính những bảo bối , trong tương lai của những cuộc chiến loạn tranh chấp, cứu vô mạng !

Chẳng mấy chốc đến giữa trưa, nàng bắt hai con gà rừng, nhổ lông, moi nội tạng, xát muối trong gian, sạch sẽ, dùng mấy chiếc lá cây to bản bọc .

Khương Thanh Mạn trộn đất với nước suối chảy núi thành bùn, nắn lên thấy mềm dẻo .

Tiếp đó, Khương Thanh Mạn phết đều lớp bùn trộn lên con gà bọc lá, tạo thành một lớp vỏ bùn dày. Sau khi phết xong lớp vỏ bùn, một con gà đất và lá bọc kín thành.

Khương Thanh Mạn tìm một đất trống núi, đào hai cái hố đất, đó dùng lớp đất mỏng phủ lên, chất củi đốt lửa phía , dùng than hồng nướng từ từ.

Theo thời gian trôi qua, đất dần khô , màu sắc cũng từ nhạt chuyển sang đậm. Lửa l.i.ế.m láp vỏ bùn, thỉnh thoảng b.ắ.n vài tia lửa, lấp lánh trong khí.

Khoảng một canh giờ , nàng dùng gậy gỗ gõ vỡ vỏ bùn, lớp lá bọc bên trong cũng trở nên mềm nhũn do nhiệt độ cao, nhẹ nhàng bóc lá , một con gà ăn mày vàng óng ánh hiện mắt.

Khương Thanh Mạn ngửi mùi thơm hấp dẫn mà ăn ngấu nghiến. Gà rừng lớn lắm, nàng ăn sạch cả hai con gà vàng óng, núi xanh nước biếc, nàng cảm thấy vô cùng thoải mái!

Chẳng trách các văn nhân mặc khách thời cổ đại và các nhà tư bản hiện đại đều khao khát cuộc sống điền viên! Cuộc sống như ai mà chẳng yêu thích chứ!

 

Loading...