Không Gian Linh Tuyền: Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Con Làm Giàu - Chương 142
Cập nhật lúc: 2025-10-06 01:49:41
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
["A! Lâu thế !" Mạn Mạn chút thất vọng, " mà, Từ, hứa tặng ngựa con cho Mạn Mạn sẽ quên chứ?"
"Đương nhiên sẽ , con xem, đây là cái gì?"
La Từ , từ trong lòng lấy một con ngựa gỗ chạm khắc.
"Oa! Con ngựa gỗ nhỏ giống Tốc Vân quá! Đầu giống, cũng giống, đuôi cũng giống!"
Cô nhóc yêu thích rời tay, cầm trong tay chơi đùa, khiến Tứ bên cạnh ngưỡng mộ thôi, khỏi bĩu môi, "A Từ ca ca thiên vị quá, chỉ Mạn Mạn , chẳng gì cả!"
Gà Mái Leo Núi
["Ai , của đương nhiên là , Thanh Gia cũng . Đợi tối nay xong, sáng mai sẽ tặng các . Chiều nay thời gian đủ, chỉ xong của Mạn Mạn thôi, các sẽ giành cả ngựa con của Mạn Mạn đấy chứ?"
Tiểu Tam, Tiểu Tứ vội vàng xua tay, “Tự nhiên sẽ , tỷ tỷ dạy chúng , tôn lão ái ấu, Mạn Mạn là tiểu nhỏ nhất nhà chúng , đồ của cướp.”
“ , kẻ nào mà cướp đồ của tiểu , còn ức h.i.ế.p , coi chừng đ.á.n.h cho!”
Tiểu Tứ , giơ nắm đ.ấ.m nhỏ mũm mĩm lên, dáng một ca ca bụng bảo vệ !
“Tiểu Tứ ca thật ! Mạn Mạn thích lắm!”
“Chụt!” Một tiếng giòn tan, Mạn Mạn lưu một nụ hôn thật kêu má Tiểu Tứ.
“Hì hì! Không , Tiểu Tứ ca bảo vệ Mạn Mạn là chuyện nên mà!”
Tiểu Tứ ngượng ngùng đỏ mặt, cái tay nhỏ mũm mĩm gãi gãi gáy.
“Sau ai ức h.i.ế.p Tiểu Tứ ca, Mạn Mạn cũng sẽ giúp đ.á.n.h trả , bây giờ Mạn Mạn lợi hại lắm đó, theo Thanh Ảnh ca ca bọn họ luyện quyền, còn thể đ.á.n.h chạy bọn nữa!”
Tiểu nha đầu cũng tự hào giơ nắm đ.ấ.m nhỏ của , đáng yêu tả xiết!
“Ha ha ha~”
Khiến những đang đều phá lên, vô tình vơi nỗi buồn sắp chia ly.
“Mau dùng bữa ! Chốc nữa đồ ăn nguội sẽ ngon !”
Lời La dì dứt, Thẩm Dư liền lấy vài thứ đồ uống, đây đều là nước cam, nước dừa, rượu nho nàng trữ từ kiếp .
Bởi vì La Từ cùng mấy nam tử khác đều trưởng thành, lúc chia tay, với tư cách là chủ nhà, nên cùng uống vài chén.
Còn đám trẻ con thì vui vẻ uống nước trái cây đầu tiên thấy.
“Tỷ tỷ, tỷ nước trái cây mà bỏ đá thì ngon hơn ạ!”
Tiểu Tứ l.i.ế.m nước dừa trắng sữa dính khóe môi, thầm nghĩ nếu cho thêm ít đá , hương vị chắc chắn sẽ ngon hơn bây giờ.
Không vì thời tiết quá nóng, một ngày mà uống đồ lạnh thì nó khó chịu , hôm nay từ sáng đến tối, nó còn uống một ngụm nào!
Tóm , nhớ đồ uống lạnh quá!
“Ngươi cái tên tham ăn vặt , còn giở trò với nữa, ăn đá thì sớm!”
Vỗ vỗ đầu Tiểu Tứ, nàng dậy liền xuống hầm lấy đá.
Mà thôi, Tiểu Tứ nhắc đúng lúc thật, cho thêm chút đá , chỉ đồ uống, ngay cả rượu cũng sẽ ngon hơn nhiều!
Quả nhiên, khi cho đá , chỉ đám trẻ uống sảng khoái, ngay cả mấy nam tử và La dì nếm thử một ngụm nhỏ cũng tấm tắc khen ngợi ngớt.
“Tiểu Dư, rượu nho từ Tây Vực xưa nay vẫn là cống phẩm, cháu mua từ ?”
La dì hỏi xong, vẫn còn dư vị ngọt ngào thuần khiết mang hương thơm đặc trưng của nho, đột nhiên lan tỏa khắp khoang miệng, hương vị còn ngon hơn cả lúc dì uống trong hoàng cung!
“Đây mua, là tự ủ chế! Nếu thích, đợi thêm một thời gian nữa, sẽ mua thêm nhiều nho về , đảm bảo để mỗi năm đều uống thỏa thích!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-linh-tuyen-xuyen-ve-co-dai-nuoi-con-lam-giau/chuong-142.html.]
Thẩm Dư vỗ n.g.ự.c cam đoan.
“Ai! Ta chuyến mấy năm, đợi khi trở về, e là còn phần của nữa !”
La Từ mặt lộ vẻ tiếc nuối cảm thán.
“Yên tâm , biểu ca, phần của , chúng sẽ giữ cho , rượu nho cũng như các loại rượu khác, để càng lâu năm, hương vị sẽ càng ngon!”
“Nào, chúng cùng nâng chén cạn một ly, chúc biểu ca một lộ bình an, vạn sự như ý, an lành trở về!”
Ngay khi Thẩm Dư đưa chén rượu lên miệng định uống, một bàn tay gân cốt rõ ràng cầm chén rượu lấy .
“Đủ , Tiểu Dư, nãy uống một ly , cháu tuổi còn nhỏ, uống nhiều rượu cho thể !”
“Biểu ca, đừng coi là trẻ con, mặc dù nhỏ tuổi thật, nhưng tửu lượng của tệ , dù ngày thường ít khi chạm chén, hôm nay nếu tiệc tiễn biệt, cũng chẳng uống ! Mau trả chén rượu cho , rượu nho độ cồn nhẹ, mà!”
Rồi, nàng đầu La dì cầu cứu, “La dì, nữ nhân uống chút rượu nho công hiệu chống lão hóa, giảm cân, phòng ngừa huyết khối não và tăng cường trí nhớ, tối nay chúng uống thêm vài chén cũng thành vấn đề , dì mau bảo A Từ biểu ca trả chén rượu cho cháu !”
La dì mím môi , ánh mắt đảo qua hai , trong đầu nghĩ điều gì đó, bèn với La Từ.
“Mau trả chén rượu cho Tiểu Dư, cứ yên tâm, bất kể Tiểu Dư say , chốc nữa , sẽ chăm sóc cho con bé!”
Nói xong, dì liếc nhi tử một cái đầy thâm ý, nâng chén rượu lên uống tiếp.
Thẩm Dư: “……”
Lời La dì thật lạ lùng!
thể rõ lạ ở chỗ nào!
La Từ: “……”
Hiểu con ai bằng , La Từ ánh mắt của mẫu đến mức khỏi cảm thấy ngượng ngùng!
Hình như chuyện tâm ý Tiểu Dư, mẫu !
Cho nên... cho nên mới sẽ chăm sóc cho nàng!
……
Một bữa cơm, cứ thế kết thúc trong hành động "quét sạch đĩa"!
Ai bảo tay nghề của Thẩm Dư dám xưng thứ hai, thì ai dám xưng thứ nhất.
Mọi ăn, thêm rượu nho và đồ uống, liền ngừng đũa, ai nấy đều ăn đến no căng bụng.
Đêm xuống, ánh trăng như nước chảy tràn!
Ở tiền viện, Thanh Đồ vài đang khổ sở mỗi cầm một khúc gỗ điêu khắc ngựa gỗ, đương nhiên, chủ tử vẫn còn lương tâm, đặt Tốc Vân trong viện, để họ ngắm khắc.
Ai!
“Không giấu các ngươi, thực sự chút nào!”
“Ta cũng , những ngày tháng ung dung tự tại như thế , lâu trải nghiệm !”
Thanh Ảnh vẻ mặt u sầu cảm thán.
“Ai mà chẳng ! nếu chủ tử, chúng sớm mất mạng nhỉ! Bất kể thế nào, tính mạng là chủ tử ban cho, chủ tử chúng đó, chủ tử gì, liền cái đó!”
Thanh Phong hiểu rõ, hai nước giao chiến một ngày ngừng nghỉ, chủ tử liền thể sống một cuộc sống bình thường, thêm đó, phụ ở kinh thành đẩy chỗ chết, càng đừng phía còn bao nhiêu hiểm nguy.
“Chủ tử khó khăn lắm mới giải độc, gặp Thẩm cô nương, ngày tháng mới bắt đầu, nào ngờ man di đáng ghét như , dám lúc phát động chiến tranh, đợi ngày mai chúng trở về, sẽ g.i.ế.c thêm mấy tướng lĩnh của chúng, nếu khó mà hả mối hận trong lòng !”