Không Gian Linh Tuyền: Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Con Làm Giàu - Chương 143
Cập nhật lúc: 2025-10-06 01:49:42
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thanh Đồ nắm chặt nắm đấm, thầm nghĩ nếu như man di ở đây, nhất định lập tức động thủ, đem chúng đại tá bát khối mới hả .
Hắn mới đến nhà Thẩm cô nương, chỉ vài ngày công phu, khó khăn lắm mới uống đồ uống lạnh sảng khoái, ăn cơm ngon, ngủ mấy ngày yên .
Còn kịp tận hưởng vẻ của cuộc sống, dám gây sự, thật là quá đáng!
Không mùa hè nóng chết, ít nhất cũng cho sống hết mùa hè chứ!
Hu hu hu…
Thực , chỉ Thanh Đồ, ngay cả Thanh Ảnh Thanh Phong hai cũng nghĩ như , họ thực sự nghiện cuộc sống như thế !
Lại mong trở về biên quan, thể triệt để giải quyết cuộc chiến với man di.
Còn Thẩm Dư khi bận rộn xong việc bếp núc thì về phòng, chui tọt gian.
Trước tiên là hái ít linh thảo d.ư.ợ.c trong linh điền, nào là giải độc, bảo mệnh, cấp cứu, trị ngoại thương, tất cả đều thành mấy lọ t.h.u.ố.c viên, căn nhà bắt đầu tìm đồ vật.
“Đồ bảo hộ, đao thương bất nhập, đây là vật phẩm cần thiết!”
“Hắc Kim Huyền Thiết Kiếm, cắt sắt như bùn, lên chiến trường đ.á.n.h trận, sát địch lợi khí thể thiếu, mang theo, Liễu Diệp Phi Hành Đao, trong vòng trăm mét g.i.ế.c vô hình, cái ! Phải mang theo! ”
“Rau củ sấy khô, chỉ cần nước là thể ngâm nở, biên quan khổ hàn như , chắc chắn thiếu rau củ, cái mang theo, thể bổ sung dinh dưỡng!”
Vừa nghĩ đến đồ ăn, Thẩm Dư liền nghĩ tới nhiều thức ăn nhanh cấp cứu, nào là bánh quy nén, mì gói, thịt hộp, mì tươi, xúc xích...
Thế nhưng, những thứ quá bắt mắt !
À, thôi bỏ !
Mang theo chút rau củ sấy khô và bánh quy nén là !
“Ồ! Áo bông quân dụng lớn ư? Thôi thôi, nội công của bây giờ thâm hậu, chống lạnh giữ ấm vấn đề, hơn nữa, đường đường là một tướng quân, chắc hẳn thiếu áo bông!”
……
Cuối cùng, Thẩm Dư lỉnh kỉnh thu dọn một túi đồ lớn, nào là đồ ăn thức uống, đồ dùng, những thứ thể nghĩ tới, đều ở đây cả , lúc mới thôi.
Rất nhiều thứ ở thời đại , Thẩm Dư lo dùng thế nào, liền từng thứ một cách dùng lên giấy, lúc mới hài lòng thắt nút gói đồ.
“Chậc chậc, quả là tiểu cao thủ chuẩn đồ khi xuất hành mà!”
Nhìn gói đồ lớn , Thẩm Dư hài lòng vỗ vỗ tay tự khen ngợi .
Cũng ngày mai biểu ca tiện nghi sẽ khởi hành lúc nào, vạn nhất nàng còn dậy, mà , thì gói đồ chẳng phí công chuẩn !
Thế là, Thẩm Dư trực tiếp khỏi gian, gõ cửa phòng La Từ.
“Kẽo kẹt” một tiếng, cửa từ bên trong mở , La Từ thấy Thẩm Dư tay xách một gói đồ lớn, bất ngờ hỏi.
“Tiểu Dư, cái là cho ?”
“Ừm! Mau cầm lấy !”
Thẩm Dư một tay nhét gói đồ tay , “Bên trong tất cả thứ đều hướng dẫn sử dụng, nếu chỗ nào hiểu, thể gửi thư cho , sẽ một bản hướng dẫn chi tiết hơn cho !”
“Đa tạ , Tiểu Dư, đợi trở về!”
Tay La Từ kìm mà xoa đầu nàng, ánh mắt tràn đầy sự quyến luyến, khiến Thẩm Dư ngượng ngùng né tránh ánh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-linh-tuyen-xuyen-ve-co-dai-nuoi-con-lam-giau/chuong-143.html.]
Cũng sắp chia ly , nam tử ở tuổi thiếu niên mà, khó tránh khỏi chút cảm thương, nàng giả vờ hiểu, dù mấy năm cũng trôi qua nhanh thôi, khi trở về, còn mang theo một vị biểu tẩu cho các nàng nữa chứ!
“Thời gian còn sớm nữa, ngày mai còn dậy sớm lên đường, biểu ca nghỉ ngơi sớm !”
Thẩm Dư xong, liền định rời .
“Chờ một chút, cái cho !”
La Từ từ trong lòng lấy một vật, đặt tay Thẩm Dư. Thẩm Dư một cái, là một khối bạch ngọc, kỹ liền phàm phẩm.
Bạch ngọc trong suốt ánh trăng càng thêm mềm mại, cảm giác ấm áp, còn mang theo ấm cơ thể nam tử, khiến trong lòng nàng đột nhiên cảm thấy một luồng ấm từ lòng bàn tay truyền khắp .
“Ngọc bội quý giá như , thể nhận, biểu ca vẫn nên thu hồi !”
Nói xong, Thẩm Dư liền định nhét ngọc bội trả tay .
La Từ thấy , liền một tay giữ c.h.ặ.t t.a.y nàng, “Không , tặng đồ cho , đó là của , tặng nhiều đồ như , tặng một khối ngọc bội, đây gọi là lễ thượng vãng lai ( qua )!”
“Vậy ! Ta tạm thời nhận lấy .” Đương nhiên, lời nàng .
Còn La Từ thấy nàng nhận lấy, ý mặt càng sâu, Tiểu Dư nhận lấy khối ngọc bội , nghĩa là, phu nhân của chính là nàng!
Khối ngọc bội là do đương kim Hoàng hậu tặng khi mới chào đời.
Thẩm Dư tự nhiên hiểu ý nghĩa của khối ngọc bội , chỉ nó quý giá, nếu , bất kể thế nào, nàng cũng sẽ nhận!
Sáng sớm hôm , Thẩm Dư thức dậy, liền gõ cửa phòng La Từ, gọi ăn sáng.
Gõ một lúc cũng thấy động tĩnh, đành đưa tay đẩy cửa .
Chỉ thấy bên trong còn bóng dáng , giường chiếu xếp gọn gàng, quần áo gì đó cũng còn, xem !
Trong lòng thoáng chút hụt hẫng, nhưng cũng , cảnh chia ly cũng khá bi thương, cứ thế mà , cũng đỡ cho đau lòng.
Chỉ là, khi đến nhà bếp, bốn nam nhân bàn đang ăn sáng ngon lành.
Vừa thấy nàng bước , đều đồng loạt chào hỏi.
“Kìa? Các ngươi ?” Thẩm Dư thắc mắc, nhưng cũng kèm theo chút vui mừng.
“Không mà, chào biệt nàng, sẽ ! À , nàng ?” La Từ nhướng mày, còn kịp chào biệt nàng, thể lẳng lặng rời chứ!
“Ta đến phòng ngươi, thấy bên trong dọn dẹp gọn gàng sạch sẽ, thoạt cứ như từng ai ở, liền tưởng ngươi !”
Thẩm Dư bĩu môi giải thích, nỗi thất vọng giây biến thành niềm vui sướng.
La Từ: Thì Tiểu Dư tưởng rời , thảo nào lúc nãy cửa, vẻ mặt nàng vui, hóa là vì tưởng nên nàng mới buồn bã đến !
Xem , địa vị của trong lòng Tiểu Dư quả là hề thấp chút nào!
Sau đó, giả vờ như gì, khẽ nhếch khóe môi, “Ai từ biệt mà ? Ta tìm nàng chuyện cho rõ ràng, tránh để Tiểu Dư hiểu lầm!”
Thẩm Dư ngượng ngùng sang nơi khác, “Hì hì, cái đó… biểu ca , là tự nghĩ thôi, ngươi mau ăn , còn lên đường ! Trễ hơn nữa là sẽ lỡ mất thời gian!”
Thấy nàng chuyển đề tài nhanh chóng, La Từ cũng cố tình trêu chọc nàng nữa, cũng thời gian quả thực thể trì hoãn, liền kéo tay nàng thẳng xuống bàn.
Gà Mái Leo Núi
Mấy vội vàng ăn xong bữa sáng, cũng đến lúc rời .
“A Từ biểu ca, chuyến biên quan , mong ngươi sớm ngày khải , bình an trở về, nhà lúc nào cũng chào đón ngươi.”