Không Gian Linh Tuyền: Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Con Làm Giàu - Chương 149

Cập nhật lúc: 2025-10-06 01:49:48
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thẩm Dư giải thích như , đường tại chỗ lúc mới dám tin: “Đã là cùng một tiệm, chúng cần chạy xa đến Học viện Hoành Nam để uống đồ uống lạnh nữa, thật là quá!”

“Phải đó, nhà ở ngay trong hẻm phía , uống lúc nào thì uống lúc đó, thật là tiện lợi!”

“Lại mở thêm một chi nhánh, xem còn lo lắng khách quá đông, chúng đợi quá lâu nữa!”

……

Các khách hàng thảo luận, như ong vỡ tổ tràn tiệm.

Kể từ khi thu nhận những cô nương từ Nghênh Xuân Lâu , giúp việc trong tiệm nhiều hơn, Thẩm Dư cũng cần bận rộn nữa, cả ngày đều tốn ở trong tiệm.

Mỗi ngày tranh thủ lúc thành đưa Lão Tam Tiểu Tứ đến trường, đó tiện đường đến Thanh Lương Nhất Hạ, chế tạo xong băng trong ngày, liền thong dong về nhà.

Đáng mừng là Tô Thanh Thanh và Liễu Mộng Mai hai còn coi là đáng tin cậy, nàng lúc mới dám yên tâm mà chưởng quầy buông tay.

Còn về phía La Từ, chính xác hơn là Tống Từ, cũng nhanh chóng thúc ngựa chạy đến biên quan Tây Bắc.

Trên chiến trường, thủ lĩnh man di Hách Liên Đạt tin mấy tháng , tin tức truyền đến từ Đại Khải, Chiến thần mặt lạnh Tống Từ cha ruột và trắc phi sát hại.

Bọn chúng lúc mới dám vội vã phát động chiến tranh.

Hy vọng thể một đoạt lấy Tây Môn Quan, để tiến quân Trung Nguyên, mở rộng thêm cương vực, cuối cùng chinh phục bộ Đại Khải.

Hách Liên Đạt rằng, cuộc tấn công mà dày công mưu tính sẽ công dã tràng, đến lúc đó sẽ kết thúc bằng thất bại!

Trên chiến trường, hai quân đối đầu, mấy chục vạn đại quân xếp hàng chỉnh tề, sát khí đằng đằng.

Lúc , quân đội Đại Khải từ giữa tách thành hai hàng lui , chỉ thấy một khoác giáp bạc, tay cầm trường kiếm, mái tóc đen búi cao, gương mặt tuyệt mà băng lãnh xuất hiện trong tầm mắt .

Phía y theo chính là Thần Nguyệt quân lừng danh.

Đột nhiên thấy gương mặt như , khiến Hách Liên Đạt kinh hãi ngây : “Hắn c.h.ế.t ? Sao còn sống?”

Liên tiếp hai câu hỏi, khiến mấy đại tướng và binh lính bên cạnh cũng hoảng sợ.

Sau đó, nghĩ đến gián điệp mà cài cắm ở Đại Khải, là tuyệt đối bí mật, thể phát hiện, tin tức truyền về nhất định sai.

Cho nên, mắt thể Tống Từ, chỉ là kẻ mạo danh mà Đại Khải tìm từ đó về mà thôi.

“Huynh , đừng sợ, Tống Từ thật sự c.h.ế.t , cái tên là đồ mạo danh, hãy lấy hết dũng khí của nam nhi thảo nguyên chúng , g.i.ế.c c.h.ế.t binh lính Đại Khải! Mọi xông lên!”

Lớn tiếng gào thét, Hách Liên Đạt rút đại đao bên hông , dẫn theo binh lính liền từ phía đối diện xông tới.

Mà Tống Từ nào cho bọn chúng cơ hội đ.á.n.h tan quân Đại Khải, lập tức với thế sét đ.á.n.h kịp bưng tai, dẫn Thần Nguyệt quân xông lên phía .

“Huynh , g.i.ế.c ……”

Hai quân giao chiến, m.á.u chảy thành sông, nhưng Thần Nguyệt quân hạng , nhân tuy ít, nhưng theo Tống Từ, một đường c.h.é.m g.i.ế.c xông thẳng bụng địch.

Nơi thiết kỵ qua, nơi nào thịt nát xương tan, cuối cùng, man di đ.á.n.h cho liên tiếp t.h.ả.m bại, bất đắc dĩ, Hách Liên Đạt đành dẫn tàn binh bại tướng rút lui.

Gà Mái Leo Núi

Mà Tống Từ nào cho cơ hội rời , tung nhảy lên, trường kiếm khẽ vung, lập tức đem kiếm dán chặt cổ Hách Liên Đạt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-linh-tuyen-xuyen-ve-co-dai-nuoi-con-lam-giau/chuong-149.html.]

Nhìn thanh trường kiếm lạnh lẽo kề ngay mặt, Hách Liên Đạt rõ, chỉ cần khẽ động đậy một chút, m.á.u huyết cổ liền sẽ b.ắ.n tung tóe, lập tức bỏ mạng nơi hoàng tuyền.

“Không thể nào! Tuyệt đối thể nào, nhận tin tức đáng tin cậy, Tống Từ sớm c.h.ế.t ! Ngươi… rốt cuộc ngươi là ai?” Hách Liên Đạt kiếm chỉ cam lòng hỏi.

“Ha! Mở to mắt ch.ó của ngươi mà cho rõ! Ta chính là Tống Từ bằng xương bằng thịt đây, dám liên tục phạm Đại Khải , xem là chán sống , hôm nay liền đoạt lấy cái mạng ch.ó của ngươi!”

Lời dứt, trường kiếm khẽ vạch một đường, phụt một tiếng, thủ cấp liền lăn lông lốc xuống đất! Thi thể đầu lưng ngựa cũng theo đó mà ngã xuống.

Đôi mắt vẫn còn mở trừng trừng đến cực đại , dường như còn kịp phản ứng, thủ cấp lìa khỏi !

“Tướng quân uy vũ!”

“Tướng quân uy vũ!”

“Tướng quân uy vũ!”

Các tướng sĩ Đại Khải Tống Từ đoạt lấy thủ cấp của thủ lĩnh man di, kích động cao giọng reo hò.

Mà những binh lính man di còn , sợ hãi chạy tán loạn, quân Đại Khải vốn thừa thắng xông lên truy kích, nhưng Tống Từ ngăn .

“Cùng khấu chớ truy, thủ lĩnh man di chết, những kẻ man di chẳng qua chỉ là chuột chạy qua phố, cần chúng xua đuổi, chúng sẽ tự bỏ . Trận chiến , bọn chúng cũng tổn thất nguyên khí nặng nề, gần đây dám đến xâm phạm nữa!”

Tống Từ dặn dò binh lính dọn dẹp chiến trường xong xuôi, liền dẫn đại quân trở về doanh địa đóng quân.

Vừa về đến doanh trại, Tống Từ vội vàng trở về trướng của , cởi bỏ áo giáp xem, chỉ thấy bộ áo giáp phòng hộ đừng là rách, ngay cả một vết xước nhỏ cũng thấy.

Xem , bộ y phục Tiểu Dư tặng , quả nhiên là bảo vật bất phàm đao thương bất nhập!

Quả nhiên, thần phục do tiên nữ hạ phàm mang đến đúng là khác biệt.

Tống Từ khóe miệng nhếch lên, cẩn thận cởi bỏ bộ áo giáp phòng hộ, ghét bỏ liếc bộ y phục dính đầy m.á.u tanh hôi thối , cởi bỏ bộ y phục, nhảy bồn tắm thoải mái tắm rửa sạch sẽ, một bộ y phục khác, lúc mới hài lòng xuống bàn án.

Vắt óc suy nghĩ hồi lâu, xong một trang giấy hài lòng, vò nát thành một cục ném xuống đất, đó vùi đầu khổ , hài lòng ném , cứ như , khi đất chất đầy những cuộn giấy, cuối cùng y miễn cưỡng chọn một bức mà bản cho là tạm , giao cho tín sứ gửi .

Trong lòng y mong đợi hồi âm của Thẩm Dư.

lúc , rèm trướng vén lên từ bên ngoài, Tống Từ ngẩng đầu , là tiểu hoàng thúc danh nghĩa của , Tống Cảnh Hi.

Nhìn thấy khắp nơi là những cuộn giấy, Tống Cảnh Hi nhướng mày, khom lưng tiện tay nhặt một cuộn lên, mở xem, khóe miệng khẽ , liền thành tiếng, “Chàng ở đầu Trường Giang ở cuối Trường Giang, ngày ngày nhớ gặp , cùng uống nước Trường Giang. Tiểu Dư, rời những ngày , nàng từng nghĩ về những khi chúng ở bên …”

Tống Cảnh Hi còn xong, bốp một tiếng, Tống Từ giật lấy.

“Lễ nghi hoàng thất của đều học bụng ch.ó ! Không tự tiện xem thư khác là bất lịch sự !”

Tống Từ bất mãn phàn nàn, vị tiểu thúc mắt mắt, mũi mũi.

Đó là thư tình y cho Tiểu Dư, khác như , y mất mặt quá chừng, mặt liền đỏ bừng cả nửa.

“Ngươi khác, nay ở Tây Bắc , chúng là chí , tiểu thúc đây là đang quan tâm ngươi, ngươi thì , lĩnh tình, trái còn chỉ trích , ngươi xem đây là thái độ của một vãn bối ?”

“Hừ! Chẳng qua chỉ lớn hơn một chút, bản lĩnh thì hôm nay tự chiến trường lấy thủ cấp của Hách Liên Đạt !”

 

Loading...