Không Gian Linh Tuyền: Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Con Làm Giàu - Chương 153
Cập nhật lúc: 2025-10-06 01:49:52
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong mấy tháng đó, bất kể là Kinh Môn huyện Trường Hà trấn, đều rộ lên một tin tức chấn động, là liên quan đến bí mật hoàng cung, chuyện Thái tử phi mẫu tử lưu lạc nhân gian… Nội dung phong phú, bàn tán xôn xao.
Ai nấy đều rằng Chiến Thần Tướng quân Hoàng trưởng tôn và Thái tử phi về hoàng cung, sống cuộc sống phú quý, còn những kẻ hãm hại con Thái tử phi cũng hoàng đế xử tử.
Mọi đều nhắc đến Chiến Thần Tướng quân và Thái tử phi, còn ai nhắc đến La Từ và La di của Lô Khê thôn nữa.
Thẩm Dư mỗi ngày ngoài, cũng ít chuyện, nàng cũng chỉ . Quay về hoàng cung cũng , tiếp tục cuộc sống đây, khôi phục phận và địa vị cao quý của họ. Nếu gì bất ngờ, hai sẽ ở kinh thành mãi mãi.
Bất kể họ sống ở , nàng chỉ mong con họ bình an.
Tuy nhiên, Thanh Ảnh giữ .
Thẩm Dư nghĩ, lẽ Tống Từ cảm ơn nàng cưu mang và chăm sóc, nghĩ đến việc nhà nam đinh lớn tuổi giúp đỡ, nên mới để Thanh Ảnh tiếp tục ở .
Để tránh gây phiền phức cần thiết, khi La di đón , Thẩm Dư dặn dò mấy đứa nhỏ trong nhà giữ bí mật về phận của con La di.
Mấy đứa nhỏ lanh lợi, điều gì nên , điều gì nên .
Khi đó, ít trong thôn hỏi han, chúng đều với bên ngoài một cách nhất quán.
“La Từ biểu ca ở ngoài ăn lớn, kiếm nhiều bạc, đón La di hưởng phúc !”
Nói , chặn ít câu hỏi nghi ngờ của .
“Thôi , nữa, chúng vẫn cơ hội gặp La di và biểu ca!”
Thẩm Dư an ủi mấy đứa nhỏ.
Nghe nàng , tâm trạng mấy hồi phục như ban nãy, vui mừng nhất hôm nay, gì hơn là lão nhị thi đậu Cử nhân.
Cả nhà nhân lúc trò chuyện, nhanh đến Phúc Mãn Lâu.
Giờ đây Tam Phục Thiên qua, thời tiết dần chuyển lạnh, trong cái tiết trời thu cao khí sảng , là những ngày dễ chịu nhất trong năm.
Vừa bước Phúc Mãn Lâu, chưởng quỹ liền đón , thấy mấy tỷ đang tươi phơi phới, ông liền , chắc chắn là của Thẩm Dư thi đậu, liền vội vàng chúc mừng.
“Đa tạ chưởng quỹ, hôm nay tửu lầu còn phòng riêng nào trống ?”
“Có chứ, mời bên ! Đệ của Thẩm chưởng quỹ đúng là Văn Khúc Tinh hạ phàm, thật là lợi hại, bữa cơm hôm nay sẽ giảm năm phần giá cho các vị, coi như một chút tấm lòng nhỏ bé của !”
“Đa tạ chưởng quỹ!”
Gà Mái Leo Núi
Mấy chị em vội vàng cảm tạ chưởng quỹ.
“Đừng khách khí, những năm nay, còn cảm ơn Thẩm chưởng quỹ chịu bán băng, bán thực đơn cho , tửu lầu của mới thể duy trì !”
Kể từ khi Thẩm Dư bán băng cho Phúc Mãn Lâu, mỗi khi mùa hè đến, Phúc Mãn Lâu nhờ băng, cũng thu hút ít khách, khiến việc kinh doanh rượu và thức ăn vắng khách trong mùa hè.
Đương nhiên, đồ uống giải nhiệt mùa hè, cũng vì Thẩm Dư ngừng sáng tạo, khiến việc kinh doanh ngày càng phát đạt, từ nơi khác danh mà đến ăn băng ngày càng nhiều.
Mỗi khi mùa hè đến, những gia đình phú quý từ nơi khác, mang theo gia quyến đến tránh nóng, thúc đẩy việc kinh doanh khách điếm và bất động sản.
Khiến huyện thái gia mỗi năm ít nhất tiếp đón Thẩm Dư một .
Nhờ nàng, thành tích chính trị của ông ở Kinh Môn huyện vọt lên đầu Đại Khải, nhận sự khen ngợi và thăng chức của hoàng đế.
Hai năm , quan thăng một cấp, điều phủ huyện, trở thành tri phủ đại nhân.
Sau , Thẩm Dư đích mượn hậu bếp của Phúc Mãn Lâu, mấy món ăn thịnh soạn, ngay tại chỗ liền chưởng quỹ mua .
Ai bảo món cá nấu cay (ma lạt thủy chử ngư), vịt Bắc Kinh, gà Đông An, thịt đông thủy tinh, lạp vị hợp chưng… những món tỏa hương thơm ngát mười dặm, thu hút vô đường dừng chân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-linh-tuyen-xuyen-ve-co-dai-nuoi-con-lam-giau/chuong-153.html.]
Việc kinh doanh của Phúc Mãn Lâu cũng ngày càng phát đạt, giữ vững danh hiệu tửu lầu một Trường Hà trấn.
Đến phòng riêng , mấy tỷ cầm thực đơn bắt đầu gọi món, vì hôm nay tất cả các món đều giảm giá một nửa, tâm trạng tiểu tứ đặc biệt vui vẻ.
Ai bảo giá giảm một nửa cơ chứ!
Khi một bàn đầy món ngon dọn lên, năm tỷ liền cắm cúi ăn.
Trừ Mạn Mạn , Thẩm Dư và mấy đứa nhi tử đang ở tuổi dậy thì phát triển cơ thể, khẩu phần ăn cũng nhiều hơn !
Đấy, mười mấy món ăn, tất cả đều ăn sạch sẽ, hề lãng phí chút nào.
Nắng chiều mùa thu vặn, khô nóng cũng chẳng oi bức, xa phu điều khiển xe ngựa, năm tỷ trong xe, tận hưởng cảnh ven đường.
Gió thu nhẹ nhàng thổi tới, mấy đứa nhỏ bên cạnh, Thẩm Dư chỉ cảm thấy lòng vô cùng mãn nguyện.
Không gian, nuôi dưỡng con cái, ruộng phát tài, trừ việc điện thoại và những công nghệ cao , tuy đôi khi nhàm chán, nhưng chỉ cần thấy những đứa nhỏ , lập tức cảm thấy cuộc đời tương lai tràn đầy niềm vui.
Mặc dù Thẩm Thanh Phồn khi thi đậu Cử nhân, nhưng vẫn tiếp tục đến học viện sách, thái độ khiêm tốn hiếu học của giành lời khen ngợi của các phu tử trong học viện, đương nhiên, thường xuyên phu tử dùng để dạy dỗ học trò.
Ngày nọ, Thẩm Thanh Phồn viện trưởng Châu Bỉnh Khôn gọi .
Khi ngoài, mặt đầy vẻ rối rắm, mãi đến khi về nhà, Thẩm Dư mới manh mối.
Rõ ràng thi đậu Cử nhân, còn gì mà lo lắng .
“Lão nhị, ngươi suốt ngày thở dài thườn thượt gì , chuyện gì phiền lòng , chi bằng , để tỷ tỷ giúp ngươi nghĩ cách giải quyết!”
“Cái đó… cái đó… ôi! Hay là cứ đưa cho tỷ xem !”
Thẩm lão nhị vội vã đầu chạy phòng , chốc lát , tay cầm một phong thư .
“Tỷ, tỷ xem !”
Thẩm Dư nhận phong thư, thấy đó mấy chữ, Hoàng Trung Hoa khải.
Hoàng Trung Hoa rốt cuộc là ai?
Trong lòng Thẩm Dư xẹt qua một tia nghi hoặc, nhưng cũng đào sâu, liền mở thư xem…
Sau khi xong, Thẩm Dư trợn tròn mắt, “Lão nhị, ý của Châu viện trưởng, là giới thiệu ngươi đến Hoàng Gia Học Viện ở kinh thành sách ?”
Thẩm lão nhị gật đầu, “ !”
“Đồ ngốc, chuyện thế , ngươi còn cau mày ủ rũ gì, nên vui mừng !”
Thẩm Dư cầm phong thư gõ đầu lão nhị mấy cái.
Thì , tên bức thư , là viện trưởng của Hoàng Gia Thư Viện, thư tiến cử tay của Châu Bỉnh Khôn, nhị của nàng bất cứ lúc nào cũng thể chuẩn nhập học Hoàng Gia Học Viện.
Nghĩ đến đây, Thẩm Dư khỏi mừng cho lão nhị.
Nghe , Hoàng Gia Học Viện cũng là một trong Tứ Đại Thư Viện, hơn nữa còn đầu, tương đương với Thanh Hoa Kinh Đại ở kiếp , chỉ những học tử phẩm chất và học vấn xuất sắc, thông minh hơn mới thể học ở học viện như .
Các phu tử ở đó cũng đều là những học vấn uyên thâm, đa đều công danh trong .
Lão nhị nếu , chắc chắn sẽ nhận nền giáo d.ụ.c nhất thế giới .
“Hoàng Gia Học Viện tuy , nhưng học ở Hoành Nam Thư Viện nhiều năm như , chút nỡ, Châu phu tử và các vị phu tử khác đều học vấn uyên bác, còn nhiều thứ học , hơn nữa, cũng nỡ xa !”