Không Gian Linh Tuyền: Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Con Làm Giàu - Chương 154

Cập nhật lúc: 2025-10-06 01:49:53
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói đến đây, Thẩm Dư lập tức hiểu nguyên nhân lão nhị rối rắm.

Thực , , chỉ là nỡ xa môi trường ở đây, nỡ xa những thôi.

Thẩm Dư vỗ vai , với giọng điệu chân thành, “Nhị , tổng học cách trưởng thành, tổng về phía , ngươi nỡ chúng , đại trượng phu chúng cả nhà cùng ngươi lên kinh thành sách!”

Lão nhị phát sầu: “ mà, nhà chúng nhiều sản nghiệp như , giao cho ngoài quản lý, yên tâm, tỷ, tỷ yên tâm ?”

“Có gì mà yên tâm, mỗi tháng sẽ cho gửi bộ sổ sách về kinh thành, đến lúc đó chỉ cần xem xét từng cuốn sổ, đối chiếu bạc, tự nhiên sẽ rõ ràng chi tiêu và thu nhập kinh doanh.

Ngoài , cùng lắm thì, cách một thời gian về xem xét, bây giờ sản nghiệp nhà chúng ở Kinh Môn huyện phát triển đến cực hạn , ước mơ của là trở thành nhất phú hộ Đại Khải, nhất định đến một nơi lớn hơn để phát triển, đến lúc đó, bên giao cho quản lý, ở kinh thành cũng mở cửa hàng ăn, cơ hội kiếm tiền còn nhiều hơn ở đây!”

Thẩm Dư hy vọng lão nhị thể đến kinh thành học, một là vì tương lai của , hai là cũng vì sự phát triển sự nghiệp của chính nàng.

“Vậy thì chuyện đều theo tỷ, chờ tỷ bên sắp xếp thỏa, sẽ tìm phu tử xin từ học!”

Nghe trưởng tỷ , tâm trạng lão nhị chợt bỗng nhiên thông suốt, chỉ cần nhà ở đó thì chính là nhà.

Chỉ cần năm tỷ bọn họ ở bên , cũng thấy vui.

“Thật , khi đó Châu phu tử từng , nếu tiếp tục sách, thể dùng phận cử nhân mà nhậm chức quan nào đó, nhưng mà, tuổi còn nhỏ, ngài kiến nghị nhập quan trường!”

Nhị đem tất thảy những gì Châu Bỉnh Khôn với ngày đó, kể hết cho trưởng tỷ.

Thẩm Dư gật đầu, “Quả thật là như , tuy cử nhân thể nhập sĩ, nhưng quan vị cao. Nhị ngươi thiên phú sách hơn , tỷ tỷ tin ngươi nhất định thể thi đậu Trạng nguyên, khi đó quan chức thể hơn gấp mấy bây giờ, chúng tuyệt đối thể vì nhỏ mất lớn, thấy hạt vừng mà vứt dưa hấu!”

“Phải! Ta cũng nghĩ như , kỳ thực phát hiện kiến thức bản học còn nhiều thiếu sót, còn thêm vài năm nữa!”

Đối với việc sách mà , nhị cảm thấy đời nếu trưởng tỷ, e rằng chỉ thể một tên bùn chân ở thôn quê, thể thấy vàng bạc châu báu, mỹ nữ trong sách chứ.

Tóm , thể ăn ở tầm thường, nhưng tuyệt đối thể sách!

Thẩm Dư: “Yên tâm , bên sẽ sớm sắp xếp thỏa đáng, chúng sớm một ngày Kinh thành, cũng thể sớm một ngày đến Học viện Hoàng gia học thêm kiến thức!”

Thẩm lão nhị: “Tỷ tỷ, , tỷ cứ từ từ sắp xếp, vội!”

Hiện giờ ở Hành Nam Thư Viện, cảm thấy còn cần học nhiều kiến thức.

Giải quyết xong vấn đề học hành của nhị , Thẩm Dư lập tức sắp xếp chuyện buôn bán, đó, sai thông báo cho mấy tiểu oa nhi trong nhà thu dọn hành lý.

“Thật ? Chúng sắp đến Kinh thành ư?”

“Đương nhiên là thật , lời tỷ tỷ thể giả ?”

Thẩm Dư xoa đầu Mật tiểu tứ.

“Oa! Kinh thành đó, đó là nơi gần Hoàng cung nhất, Kinh thành nhiều món ngon, trò vui, nhân tài kỳ sĩ cũng đặc biệt nhiều, những thứ mới lạ thì kể xiết!”

Tam mắt sáng rỡ, cũng theo đó phụ họa.

“Hay quá , cả nhà chúng đều chuyển đến Kinh thành, đem tất cả trâm cài và quần áo của hết!”

Nói , Mạn Mạn kích động chạy vội về phòng , loảng xoảng một hồi thu dọn.

Mà mấy tiểu oa nhi còn cũng , sự hướng về Kinh thành khiến bọn trẻ đêm đầu tiên đều kích động đến ngủ .

Sáng sớm ngày hôm , đứa nào đứa nấy đều với đôi mắt gấu trúc bàn, khiến Thẩm Dư và nhị mà ngơ ngác.

“Các ngươi đêm qua gì thế?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-linh-tuyen-xuyen-ve-co-dai-nuoi-con-lam-giau/chuong-154.html.]

Tiểu tứ: “Hì hì! Không gì, chỉ là kích động, tối qua ngủ ngon!”

Tam : “Ta cũng !”

Gà Mái Leo Núi

Mạn Mạn: “Ta cũng !”

Thẩm Dư: “Có gì đáng để các ngươi kích động như thế?”

Tiểu tứ: “Chỉ là Kinh thành thôi!”

Thẩm Dư: “…”

Nhị : “…”

Không chỉ là Kinh thành thôi , đến nỗi gắng sức như ư!

Thẩm Dư tốc độ cũng coi như nhanh nhẹn, giao Xưởng Dư Khê trong thôn cho phu phụ thôn trưởng, Tôn quả phụ, Liễu thị mấy đáng tin cậy quản lý.

Việc cung cấp t.h.u.ố.c viên của Đức Xuân Đường, Thẩm Dư nghĩ đến chuyến đường sá xa xôi, việc vận chuyển t.h.u.ố.c viên đến Kinh thành chi phí quá cao, liền mấy phương t.h.u.ố.c và bước chế biến t.h.u.ố.c viên, đưa cho Cố đại phu.

Lại để hai thùng nước pha Linh tuyền thủy cho , đó là nước t.h.u.ố.c bí truyền điều chế xong.

Cố đại phu lập tức cảm kích đến rơi lệ, lớn tiếng chia ba mươi phần trăm lợi nhuận của Đức Xuân Đường cho Thẩm Dư.

Thẩm Dư từ chối, sản nghiệp danh nghĩa của nàng mỗi năm đều thu nhập nhỏ, nàng còn để mắt đến Đức Xuân Đường.

Huống hồ, Cố đại phu là một lương y thật sự y đức nhân từ, thỉnh thoảng miễn phí khám bệnh, tặng t.h.u.ố.c cho những bệnh nhân cảnh khó khăn.

Phần lớn lợi nhuận của Đức Xuân Đường đều dùng việc từ thiện, nàng càng thể nhận.

Sau đó nàng nghĩ sợ hỏng danh tiếng của t.h.u.ố.c viên, bởi vì t.h.u.ố.c viên do nàng chế tạo bằng cơ chế chế t.h.u.ố.c gian, do thêm Linh tuyền thủy nên d.ư.ợ.c hiệu mới đến thế.

Nếu hai thùng Linh tuyền thủy tặng dùng hết, t.h.u.ố.c viên thêm Linh tuyền thủy, chắc chắn d.ư.ợ.c hiệu sẽ giảm nhiều.

Vừa , nàng định cuối mỗi tháng, bên Kinh Môn huyện sẽ gửi sổ sách lên Kinh thành cho nàng, khi về, nàng thể sai mang về mấy thùng Linh tuyền thủy cho Cố đại phu.

Như giữ danh tiếng của t.h.u.ố.c viên, còn tiết kiệm ít nhân lực, vật lực, tài lực.

Ngày mai là ngày nhị chuẩn thôi học, Thẩm Dư nghĩ khi lên đường, nên đến thăm hỏi gia đình Châu Bỉnh Khôn một chuyến.

Từ khi nàng vô tình cứu Châu lão phu nhân, hai vị phu nhân của Châu gia thỉnh thoảng mời nàng ghé phủ hàn huyên.

Qua vài , Thẩm Dư điều dưỡng cơ thể cho Châu lão phu nhân, còn giúp bà bà và tức phụ Châu phủ giải quyết bệnh phụ khoa.

Cứ như năm ngoái mà , vì Châu thiếu phu nhân gả Châu phủ hai năm, vẫn hoài thai, xem ít đại phu, nhưng căn bản vô dụng.

Vẫn là mời Thẩm Dư tay, đến hai tháng, Châu thiếu phu nhân liền tin vui.

Đầu năm nay thêm một tiểu thiếu gia trắng trẻo mũm mĩm, khiến cả nhà yêu thích thôi.

Châu gia đối với Thẩm Dư càng thêm cảm kích, tự nhiên quan hệ hai nhà trở nên thiết.

Thẩm Dư cũng , nhị thể nhận thư tiến cử của Châu Bỉnh Khôn, một là vì thiên phú sách của tồi, hai là, cũng nguyên do từ nàng.

Ấy là để báo đáp ân tình của nàng đối với Châu gia.

Chuyến , đến năm nào tháng nào mới thể trở về, Thẩm Dư quyết định vẫn tự đến Châu phủ một chuyến.

 

Loading...