Không Gian Linh Tuyền: Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Con Làm Giàu - Chương 157

Cập nhật lúc: 2025-10-06 01:49:56
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Chúc mừng Dư nha đầu, , về cũng coi như chỗ dựa. Có một ưu tú như lập nghiệp, gia tộc Thẩm thị các rạng rỡ tổ tông chẳng mấy chốc sẽ thành hiện thực!”

“Chỉ là tử , về chúng bao giờ mới thể gặp ?”

“Các phu nhân cứ yên tâm, chỉ cần thời gian, sẽ thường xuyên về thăm !”

Gà Mái Leo Núi

Thẩm Dư thật đối với việc sắp rời khỏi Tràng Hà trấn, trong lòng ít nhiều cũng chút nỡ.

“Cứ ! Học nghiệp của lệnh thể bỏ phí, nếu Dư nha đầu về, cùng lắm thì chúng dọn về kinh thành là !”

Lời Châu lão phu nhân thốt , khiến phá lên, khí chia ly cũng vì tiếng mà dịu .

Tiếp theo, khi Thẩm Dư sắp cùng cả nhà lên kinh thành, Châu lão phu nhân và tức phụ ít chuyện liên quan đến nhân tình thế thái, ăn mặc, ở , ở kinh thành. Tóm , những điều thể , những điều thể , đều kể hết cho nàng .

Thẩm Dư lúc mới , hoàng thành Đại Khải , bí ẩn và tin đồn nhiều đến thế, mức giá sinh hoạt cũng thấp.

Tuy nhiên, giờ đây nàng thiếu bạc, đến kinh thành sinh sống, vẫn thể dễ dàng một cuộc sống !

Huống hồ, nàng còn dựa kinh đô mà kiếm một khoản tiền lớn nữa chứ!

Trò chuyện mãi, nhanh đến trưa, chị em Thẩm Dư giữ dùng bữa trưa.

Trên bàn ăn, Châu Bỉnh Khôn một phen về tình hình trong Hoàng gia học viện cho chị em nàng , và trấn an bọn họ, ông thư một phong cho viện trưởng Hoàng Trung Hoa của Hoàng gia học viện hôm qua, nhờ ông chăm sóc lão nhị nhiều hơn.

Chẳng gì khác, trong Hoàng gia học viện, phần lớn học tử đều là con cháu thế gia quý tộc, tính tình kiêu căng nuông chiều, chỉ sợ lão nhị đến đó sẽ gặp khó khăn.

Điều thì Châu Bỉnh Khôn , sợ cho chị em nàng hoảng sợ.

Ăn xong cơm, hai tỷ liền cáo từ về nhà!

May mà mấy năm gần đây, cây dâu ở làng Lô Khê trồng nhiều, hầu hết ruộng đất của dân làng đều là cây dâu.

Việc nuôi tằm thành vấn đề, nên cho dù kén tằm trong gian, vẫn đủ để duy trì lượng bán hàng thông thường hằng ngày.

gian kể từ khi thăng cấp, diện tích mở rộng gấp mấy , kén tằm mà tằm sản xuất mỗi ngày cũng ngày càng nhiều.

Trước đó, Thẩm Dư cất một lụa gian, chờ khi đến kinh thành, nếu tiên chọn mở hiệu vải, thì vải lụa thượng hạng là thứ thể thiếu.

Về đến nhà, Thẩm Dư gian, tìm một cuốn sách nuôi dạy con, tự tay chép . Hai giờ trôi qua, cuối cùng cũng chép xong.

Ngày hôm , Thẩm Dư sai đưa sách nuôi dạy con đến Châu phủ, đó dẫn mấy đứa nhỏ thu xếp gọn gàng nhà cửa và hành lý.

Nghĩ đến việc ngày mai rời , nàng chuẩn thêm một ít giấy tiền vàng mã và nến hương, dẫn mấy đứa trẻ đến phần mộ của phu thê Thẩm Đại Lang.

“Phụ , mẫu , vì học nghiệp của lão nhị, ngày mai chúng con sẽ rời khỏi thôn làng, lẽ thời gian đến thăm sẽ nhiều, xin hãy tha thứ cho chúng con!”

“Phụ , mẫu , đợi con thật sự thi đỗ công danh, hài nhi nhất định sẽ đích trở về mộ báo hỷ tế bái, hy vọng trời sẽ phù hộ năm tỷ chúng con một đường bình an!”

“Phụ , mẫu …”

Mấy đứa nhỏ lượt quỳ mộ, những lời từ đáy lòng với phu thê Thẩm Đại Lang khuất.

Vốn dĩ mộ phu thê Thẩm Đại Lang, ngoài một đống cỏ dại, chẳng gì cả. Kể từ khi Thẩm Dư ăn lớn kiếm tiền.

Liền thuê giúp sửa sang hai ngôi mộ , dựng bia đá, dọn dẹp sạch sẽ cỏ dại xung quanh, và mua mấy mẫu đất quanh khu mộ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-linh-tuyen-xuyen-ve-co-dai-nuoi-con-lam-giau/chuong-157.html.]

Thẩm Dư đối mặt với bia mộ, trong lòng thầm thề rằng, đến kinh thành, dù thế nào nữa, nàng cũng sẽ lấy sự an của mấy đứa trẻ trọng, tuyệt đối sẽ để chúng chịu bất kỳ tổn hại nào.

Thấy trời còn sớm, Thẩm Dư dẫn mấy đứa nhỏ về nhà.

lên kinh, ngoài mấy tiểu tư, nha , bà v.ú tùy phục vụ, Thẩm Dư còn cho Thanh Ảnh theo.

Chuyến đường sá xa xôi, thêm một võ nghệ theo bên cạnh, chung là sẽ yên tâm hơn!

Sáng sớm hôm , mấy cỗ xe ngựa lớn của nhà Thẩm Dư đến đầu thôn thì chặn .

Hé rèm , hóa là dân làng hôm nay một nhà các nàng sẽ rời , tất cả đều chờ sẵn ở đầu thôn để tiễn đưa.

“Nha đầu Dư, Thanh Phồn, Thanh Gia… Các con , khi nào mới trở về, đây là trứng gà tươi con gà mái già nhà đẻ, các con mang theo ăn dọc đường nhé!”

Một lão phụ nhân vội vàng đưa giỏ trứng gà trong tay qua cửa sổ xe cho Thẩm Dư.

Sau đó, thôn trưởng, thím Từ, Tôn thị, Liễu thị cùng một loạt các thôn dân khác cũng vội vàng theo, đưa những món quà quý giá ở nông thôn như gà, vịt, cá, lạp xưởng cho Thẩm Dư.

Nhìn thấy nhiều quà như , Thẩm Dư định từ chối, nhưng tiếc là bà con quá nhiệt tình, cho phép nàng từ chối.

Nàng đành tiếp nhận, từng một tạ ơn bà con!

Nàng rời , dân làng quả thật nỡ, ai bảo Thẩm Dư chính là phúc tinh của thôn làng các nàng chứ!

Nàng dẫn dắt họ trồng trọt, nuôi tằm, dệt vải để giàu, khiến cuộc sống của họ sung túc hơn các thôn xung quanh, phần lớn các gia đình đều xây nhà ngói xanh, sống một cuộc sống chỉ ăn no mà còn ăn ngon.

Bọn trẻ cũng nhờ thể đến trường học chữ, cuộc sống như khiến họ tuy thành thị, nhưng cũng hề thua kém trong thôn!

, trong lòng những thực sự hy vọng mấy tỷ Thẩm Dư thể ở .

Thôn trưởng mặt mày hiền từ Thẩm Thanh Phồn: “Thanh Phồn, con là thư sinh giỏi nhất thôn chúng , là Cử nhân lão gia, lên kinh thành học, chúng thành tâm mong con thi đỗ Trạng nguyên, vinh quy cố lý!”

“Đa tạ thôn trưởng, nhất định phụ kỳ vọng, nỗ lực học hành thi đỗ công danh!”

“Tốt! Chúng tin tưởng con! Thanh Phồn.”

“Lần , chúc các con thuận buồm xuôi gió, vạn sự như ý, tâm tưởng sự thành!”

“Chúc nhị thi đỗ cao , một nhà các con hoan hoan hỉ hỉ trở về!”

“Ta ở đây đa tạ cát ngôn, thời gian còn sớm, chúng cũng nên khởi hành , tái kiến, chúng sẽ còn trở !”

Từ biệt bà con, mấy cỗ xe ngựa lớn nhanh chóng rời khỏi thôn, về phía Bắc.

Đường từ Trường Hà Trấn đến Kinh Thành hề gần, ròng rã hai mươi ngày đường, lúc mới đến chân Hoàng thành.

Hoàng thành buổi hoàng hôn cũng vô cùng náo nhiệt, tấp nập, mấy cái đầu nhỏ thò từ trong xe ngựa, ngó đông ngó tây, trông vô cùng hiếu kỳ.

Chỉ là cỗ xe ngựa thành, liền binh lính giữ cửa chặn , rằng xe cộ bên ngoài Kinh kiểm tra.

Thẩm Dư nghĩ cũng , liền dẫn theo mấy nhóc xuống xe ngựa, để binh lính tra xét.

Thông thường những thứ như tiền bạc, đồ vật giá trị, tất cả đều nàng thu gian, xe ngựa chỉ là một ít đồ ăn, hành lý.

 

Loading...