Không Gian Linh Tuyền: Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Con Làm Giàu - Chương 161

Cập nhật lúc: 2025-10-06 01:50:00
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Được, lời tỷ! Vừa lỗ mãng !”

Tam cảm thấy thật sự giống như một lão nhà quê mới lên tỉnh, cái gì cũng hiểu. May mà trưởng tỷ và nhị ca lời .

Nếu , để khác thấy, một cái sân lớn như , trồng hoa cỏ quý hiếm mà nhổ trồng thảo d.ư.ợ.c tầm thường, chẳng sẽ c.h.ế.t !

Thẩm Dư thấy mấy tiểu tử cũng yêu thích ngôi nhà , bèn dẫn chúng dạo một lượt khắp nơi. Ngôi nhà quả thực nhỏ chút nào, một vòng xong, mất gần một canh giờ trôi qua.

May mắn là tối qua ở khách điếm đều nghỉ ngơi khá , nên hôm nay mới tinh thần bộ lâu như mệt mỏi.

Có lẽ vì luyện võ, cộng thêm những món ăn Thẩm Dư nấu thường xuyên pha linh tuyền thủy, nên thể chất của các tiểu tử .

Những năm gần đây, ngay cả những bệnh vặt như cảm mạo, tiêu chảy cũng hiếm khi xuất hiện.

Tiếp đó, Thẩm Dư phân phòng cho mấy đứa nhỏ, tất cả đều ở trong viện ba tầng, còn hầu thì ở viện hai tầng.

Ngôi nhà tuy vẻ sạch sẽ, nhưng Thẩm Dư vẫn yên tâm, bèn sai dọn dẹp đơn giản một lượt, ở mới thấy an lòng hơn.

Gà Mái Leo Núi

mới chuyển đến nhà mới, kịp nhóm lửa nấu cơm, màn đêm buông xuống.

Thẩm Dư dẫn cả nhà ngoài giải quyết bữa tối, mới thong dong trở về.

Nói chung, cũng bận rộn cả một ngày, cả đoàn liền ngủ sớm!

Thẩm Dư tối qua một giấc ngủ ngon, tối nay nàng tràn đầy sức lực, bước gian để tu luyện.

Trong lòng cũng một kế hoạch cho cuộc sống sắp tới, nghĩ rằng đến kinh thành, chỗ ở giải quyết xong, cũng coi như thành một việc lớn.

Tiếp theo là đưa Nhị Học viện Hoàng gia.

Đừng tưởng , kỳ thực là trưởng tỷ, nàng sớm nhận tiểu tử nóng lòng học lắm .

Ngày mai nên chuẩn một phen, cũng nên bái phỏng vị Viện trưởng Hoàng !

“Leng keng leng keng!”

Đồng hồ báo thức trong gian vang lên, Thẩm Dư mở mắt, một buổi sáng nữa đến.

Ra khỏi gian, đến giờ Thìn, nhưng kinh thành trời sáng sớm, sáng rõ mồn một.

Ra ngoài , hầu bắt đầu quét dọn.

“Tôn đại nương, đ.á.n.h giúp một chậu nước nóng phòng. Lát nữa bảo Xuân Vũ và Hạ Mai chuẩn sẵn sàng, sẽ dẫn các ngươi mua thức ăn!” Thẩm Dư hướng về một phụ nhân gọi.

“Vâng, Dư cô nương!”

Tôn đại nương là một trong hai bà lão, năm đó dì La , nàng bận rộn ăn, thời gian chăm sóc mấy tiểu tử, bèn đến nha hành, mua một mười hầu.

Những hầu đều là những kẻ thật thà, nhà nàng lâu, việc siêng năng cẩn thận, cho nên đến kinh thành, nàng mang tất cả bọn họ theo.

Còn một lý do nữa, kinh thành nhân viên phức tạp, nàng sợ những hầu mua về an phận, đến lúc đó cho trong nhà gà bay ch.ó sủa, chẳng tự rước lấy phiền toái !

Rửa mặt xong, Tôn đại nương dẫn Xuân Vũ và Hạ Mai, sớm xách giỏ rau chờ ở cửa.

Từ hôm qua, Thanh Ảnh nhắc đến chợ Nam Nhai với Thẩm Dư. Bây giờ nhân lúc còn sớm, nàng dẫn bọn họ dạo, cũng là để chợ rau ở , cũng đỡ cho bọn họ tìm thấy.

Đường Xuân Hi của Nam Nhai, bộ là khu dân cư, lẽ quy hoạch, khu bán bất cứ thứ gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-linh-tuyen-xuyen-ve-co-dai-nuoi-con-lam-giau/chuong-161.html.]

May mắn là trạch viện của Thẩm Dư quá sâu bên trong, nếu , lúc lẽ nửa canh giờ mới đến phố chính.

Thực nàng dọc đường, thời gian trong gian, từ nhà đến phố chính, chỉ mất gần hai mươi phút, với tốc độ nhanh chậm. Nếu nhanh hơn, chắc mười lăm phút là đến.

Buổi sáng phố, món gì nhiều nhất, món gì bán chạy nhất, thì kể đến đồ ăn.

Chưa mấy bước, thấy các loại đồ ăn sáng phong phú, như là hoành thánh, bánh bao, mì sợi, bánh kếp, bánh kẹp thịt, canh dê… Nói chung là vô vàn món.

Ngửi mùi thức ăn thơm lừng bay tới, bụng Thẩm Dư cũng biểu tình, nàng vội vàng dẫn Tôn đại nương ba , xuống quán hoành thánh.

Thấy khách đến, bà chủ tươi hỏi, “Cô nương, bốn vị ăn gì?”

“Chủ quán, cho chúng bốn bát hoành thánh!”

“Là loại nhân thịt nhân chay?”

“Cho loại nhân thịt!”

“Được thôi, các vị đợi chút, nhanh sẽ !”

Chỉ thấy bà chủ thoăn thoắt nhặt mấy chục cái hoành thánh, ném nước sôi sùng sục, vài phút , màu sắc của hoành thánh đổi, nổi lềnh bềnh mặt nước.

Bà chủ dùng muỗng thủng vớt lên, lượt cho mấy cái bát, đó một muỗng hành lá, một muỗng tỏi băm, một chút bột ớt, một muỗng lớn nước dùng thịt, bưng lên bàn cho họ.

“Mấy vị khách quan xin dùng từ từ!”

Nói xong, bà chủ lui về quầy hàng. Thẩm Dư là đầu tiên cầm đũa, khuấy bát hoành thánh của .

Còn Tôn đại nương và mấy , cùng bàn với chủ tử mà ăn, cũng cảm thấy tự nhiên, cứ tự bận rộn với đồ ăn trong bát.

Ai bảo chủ nhà của họ khác với nhà khác, căn bản cái kiểu quy tắc . Ngay từ khi họ mua về, cũng dám nửa phần ý nghĩ ăn cùng bàn với chủ tử.

Vẫn là chủ tử mở lời, rõ quy tắc trong nhà, họ thể tuân theo.

Thời gian trôi qua, họ dần phát hiện, giống hầu, mà giống như những công trả tiền.

Mỗi ngày chỉ cần thành việc giặt giũ nấu cơm, dọn dẹp vệ sinh, chăm sóc cuộc sống của mấy tiểu chủ tử, những việc khác căn bản cần lo lắng.

Thời gian rảnh rỗi quả thực nhiều hơn nhiều so với hầu ở các nhà khác!

Một bữa sáng kết thúc, bụng Thẩm Dư cuối cùng cũng thỏa mãn. Xem hoành thánh ở kinh thành hề kém hơn Trấn Trường Hà chút nào, cái to, nhân thịt đầy đặn, quan trọng là nước dùng thịt cũng ngon!

Đi phố, ánh mặt trời ấm áp của mùa thu chiếu lên , quả thực thoải mái vô cùng! Giá như lúc một chiếc ghế trong sân, nàng sẽ lập tức dài , tắm nắng thật sảng khoái!

Chỉ điều mấy ngày e là hưởng thụ , nàng thành những việc cần bận rộn, mới thời gian phơi nắng ngủ nướng a!

Lần dạo chơi , nhân tiện lúc mua đồ ăn, Thẩm Dư và mấy dò la ít nơi ở Nam Nhai từ miệng các thương nhân.

Ví dụ, con phố nào bán son phấn, tửu lầu nào món ăn ngon, giá cả chăng, ví dụ mua lụa là gấm vóc thì đến , khám bệnh bốc t.h.u.ố.c thì y quán nào nhất!

Cuối cùng, ba cái giỏ rau đều đầy ắp, Thẩm Dư mới chịu thôi. Nhìn thời gian cũng còn sớm, sợ về muộn, cả nhà sẽ đói bụng.

Mua thêm bánh kếp, bánh bao màn thầu, quẩy và các món ăn ngon khác, mới vội vã về nhà.

Về đến nhà, giờ Thìn qua, mấy tiểu tử mới lượt thức dậy. Nhìn thấy đồ ăn bàn, đồ nhà .

 

Loading...