Không Gian Linh Tuyền: Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Con Làm Giàu - Chương 166
Cập nhật lúc: 2025-10-06 01:50:05
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thúc Nha Tử mấy bận, khi xác nhận kỹ lưỡng, bèn gật đầu: “Không thành vấn đề, đều cả! Chẳng cô nương khi nào thuận tiện thủ tục cho thuê?”
“Hôm nay muộn ! Sáng mai ?”
“Được thôi, lát nữa sẽ tìm chủ tiệm, bảo y chuẩn sẵn sàng, ngày mai cùng cô nương ký kết hợp đồng!”
“Được, mai quá nửa giờ Thìn, chúng gặp tại đây!”
“Được!”
Thấy việc định đoạt, Thẩm Dư nghĩ đến việc mở tiệm, cửa hàng cần trang hoàng, nhân công tự nhiên thể thiếu.
Nàng hỏi thúc Nha Tử, nơi nào tiệm chuyên trách việc trang hoàng?
Và để chọn nô lệ trung thành.
Thấy mối ăn sắp tới, khóe miệng thúc Nha Tử ngoác đến tận mang tai.
“Đại thúc, lời giới thiệu của ngài thật thiết thực đấy nhé, nếu việc, e là dám ghé qua ủng hộ việc ăn của ngài nữa !”
Gà Mái Leo Núi
“Được , cam đoan lừa cô nương, để lượt giới thiệu cho cô nương…”
Ban đầu Thẩm Dư định thuê một vài công nhân, nhưng ngặt nỗi nơi đây lạ nước lạ cái, vạn nhất thủ đoạn “bóc tách tơ kén” của khác học , kỹ thuật nuôi túc cũng học mất.
Vậy thì việc kinh doanh của nàng ở Kinh thành chắc chắn sẽ ảnh hưởng lớn.
Dù đây là Lô Khê Thôn, lòng con phức tạp hơn dân làng nhiều.
Thấy trời dần tối, Thẩm Dư cũng vội mua nô lệ, khi hẹn rõ thời gian với thúc Nha Tử, liền trở về nhà.
May mắn , mấy ngày tiếp theo, việc thuê tiệm, trang hoàng tiệm, mua nhân công đều diễn khá thuận lợi, Thẩm Dư bận rộn nhưng cũng đầy đủ.
Vài ngày khi khai trương, Thẩm Dư mỗi ngày đều huấn luyện các tiểu nhị mua về, may mà những nô lệ thúc Nha Tử bán cho nàng đều tệ.
Vì , việc huấn luyện dễ dàng, họ cũng học nhanh, qua vài , gấm vóc lụa là trong tiệm cũng chuẩn xong.
Vào ngày khai trương, khi tiếng pháo dứt, Thẩm Dư đích kéo tấm lụa đỏ biển hiệu tiệm xuống.
Trong đám đông vang lên một tràng kinh ngạc: “Dư Khê Bố Trang, quan hệ gì với Dư Khê Bố Phường ở Ly Châu? Sao tên tương tự đến ?”
“ , từ khi tơ lụa của Dư Khê Bố Phường bán đến Kinh thành, còn mua hàng của Giang Nam Chế Tạo Phường nữa!”
“Ai bảo tơ lụa của Dư Khê Bố Phường rẻ chất lượng , thành y phục mặc lên thoải mái, ai mà chẳng thích!”
…
“Kính chào các vị phu nhân, tiểu thư, đoán sai, vải vóc của Dư Khê Bố Trang của , chính là do Dư Khê Bố Phường sản xuất, chính là đông gia của Dư Khê Bố Phường, mấy ngày đến Kinh thành, liền định mở một tiệm vải, , hôm nay khai trương, hoan nghênh đến chọn mua, tất cả đều chiết khấu hai thành!”
“Ai cô nương thật giả, vạn nhất chúng mua vải của Dư Khê Bố Phường sản xuất, chẳng sẽ thiệt thòi !”
“ ! Cô nương, nàng thể đảm bảo vải nàng bán chính là do Dư Khê Bố Phường sản xuất?”
“Điều dễ chứng minh thôi, xin đợi chút lát!”
Nói , Thẩm Dư liền bảo các tiểu nhị mang vài cây tơ lụa từ trong tiệm .
“Mọi cứ việc đến xem, xem chất lượng thế nào?”
Thẩm Dư gì thêm, chỉ để mấy tiểu nhị mang vải đến mặt các nữ khách, để các nàng tự xem xét.
Tình yêu của phụ nữ đối với vải vóc là thiên tính, khi thấy tơ lụa tinh xảo đưa đến mắt, thể động lòng.
Nào còn nghi ngờ gì những tấm vải của Dư Khê Bố Phường sản xuất nữa.
Thế là từng một tranh đưa tay sờ!
Chưa đầy mấy giây, tiếng kinh ngạc trong đám đông vang lên ngớt.
“Trời ơi! Tấm lụa quá, sáng bóng, độ bóng loáng thật là tuyệt diệu!”
“ , cảm giác chạm cũng đặc biệt , mịn mượt, cả đời từng thấy tấm lụa nào chất lượng đến !”
“Chắc chắn thành y phục mặc lên sẽ thoải mái , tấm lụa mua!”
“Ta cũng , cũng ! Chưởng quầy, vải bán thế nào?”
…
Nhìn thấy một đám phụ nữ tranh mua vải, khóe môi Thẩm Dư khẽ nhếch, quả nhiên, vải dệt từ tằm nuôi trong gian của nàng, là vật phàm ở nhân gian thể sánh .
Ngay từ khi rời khỏi Trường Hà Trấn, nàng sớm tính toán, định hướng phát triển thành thủ phú Đại Khải, thì thể cả đời xuất đầu lộ diện.
Từ đó, mỗi ngày nàng đều yêu cầu các nữ công, giữ năm sáu tấm vải dệt từ tơ tằm trong gian.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-linh-tuyen-xuyen-ve-co-dai-nuoi-con-lam-giau/chuong-166.html.]
Xuân qua thu , một năm như ít nhất cũng hàng ngàn tấm.
Mấy năm trôi qua, lượng vải vài vạn tấm cũng dần dần tích lũy.
Vừa , vội vàng mở tiệm, quá nửa tháng, nàng nhiều vải dự trữ như , ít nhất cũng thể cầm cự một thời gian.
“Những tấm lụa trong tiệm đều dệt từ tơ tằm thượng hạng, hôm nay tiệm mới khai trương, lẽ mười lạng bạc một thước vải, hôm nay tất cả đều bán đồng giá, tám lạng bạc một thước!”
Khi các nữ khách thấy giá , liền như ong vỡ tổ, tất cả ùa tiệm.
“A!”
Một tiểu nhị bên cạnh kịp phản ứng, nhất thời khách hàng điên cuồng chen lấn xô , may mà Thẩm Dư nhanh mắt lẹ tay, một tay đỡ lấy y!
“Không chứ?”
“Không , đa tạ đông gia!”
Tiểu nhị lau mồ hôi trán, may mắn đông gia kịp thời kéo , nếu , với đám khách hàng cuồng nhiệt , y e rằng giẫm thành thịt nát!
“Mọi mau trong, nhớ phục vụ khách hàng thật !”
“Vâng!”
Thẩm Dư lệnh một tiếng, bảy tám tiểu nhị cũng vội vàng tiệm.
Cứ tưởng một khách hàng nhiều nhất cũng chỉ mua hai ba tấm vải là cùng, nhưng ngờ, khi khách hàng bước , thấy sáu bảy tấm vải, thậm chí mua đến mười mấy tấm, cũng ít.
Thẩm Dư khỏi bàng hoàng: Trời ơi, họ cũng quá liều mạng !
Vừa nãy còn nghĩ vạn tấm vải trụ mấy ngày, với tốc độ , nhiều nhất quá ba ngày, tất cả hàng tồn kho của tiệm sẽ vét sạch mất!
Ngày hôm đó, tiệm buôn đến tận chiều tối mới tiễn vị khách cuối cùng!
Thẩm Dư ba ngăn kéo đựng tiền quầy, góc cạnh nào cũng chất đầy ngân phiếu.
Trong lòng cảm thán, mức tiêu dùng ở Kinh thành cũng quá là bá đạo , xem nàng chuẩn ba hộp tiền cũng đủ chứa.
Là nàng quá thiển cận !
Có nên cân nhắc đổi sang một chiếc rương gỗ lớn hơn để đựng nhỉ!
Tuy nhiên, lúc thu tiền, Thẩm Dư cảm thấy vô cùng sảng khoái!
Tổng cộng hơn một vạn lạng bạc thu nhập, trừ chi phí, nàng kiếm lời ròng mười hai ngàn năm trăm lạng!
Chà!
Xem ngành tơ lụa triển vọng, đúng là một ngành nghề siêu lợi nhuận!
Tuy nhiên, để duy trì việc bán hàng bình thường , hiện tại nhanh chóng dệt vải.
May mắn , sân nhà nàng rộng, hôm qua nàng mua mười mấy chiếc máy dệt, các nữ công cũng khá cần cù, thêm mấy phụ nữ như bà Tôn, khi rảnh rỗi cũng giúp dệt vài tay.
Một ngày dệt năm sáu mươi tấm lụa vẫn là khả dĩ!
Thẩm Dư khỏi bàng hoàng: Trời ơi, họ cũng quá liều mạng !
Vừa nãy còn nghĩ vạn tấm vải trụ mấy ngày, với tốc độ , nhiều nhất quá ba ngày, tất cả hàng tồn kho của tiệm sẽ vét sạch mất!
Ngày hôm đó, tiệm buôn đến tận chiều tối mới tiễn vị khách cuối cùng!
Thẩm Dư ba ngăn kéo đựng tiền quầy, góc cạnh nào cũng chất đầy ngân phiếu.
Trong lòng cảm thán, mức tiêu dùng ở Kinh thành cũng quá là bá đạo , xem nàng chuẩn ba hộp tiền cũng đủ chứa.
Là nàng quá thiển cận !
Có nên cân nhắc đổi sang một chiếc rương gỗ lớn hơn để đựng nhỉ!
Tuy nhiên, lúc thu tiền, Thẩm Dư cảm thấy vô cùng sảng khoái!
Tổng cộng hơn một vạn lạng bạc thu nhập, trừ chi phí, nàng kiếm lời ròng mười hai ngàn năm trăm lạng!
Chà!
Xem ngành tơ lụa triển vọng, đúng là một ngành nghề siêu lợi nhuận!
Tuy nhiên, để duy trì việc bán hàng bình thường , hiện tại nhanh chóng dệt vải.
May mắn , sân nhà nàng rộng, hôm qua nàng mua mười mấy chiếc máy dệt, các nữ công cũng khá cần cù, thêm mấy phụ nữ như bà Tôn, khi rảnh rỗi cũng giúp dệt vài tay.
Một ngày dệt năm sáu mươi tấm lụa vẫn là khả dĩ!