Không Gian Linh Tuyền: Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Con Làm Giàu - Chương 174
Cập nhật lúc: 2025-10-06 01:50:14
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chẳng , hôm nay mấy vị chưởng quỹ tiệm trang sức gửi thiệp mời cho Thẩm Dư, mời nàng đến Hồng Hỉ Tửu Lâu, tửu lầu nổi tiếng ở phố Đông, để bàn chuyện quan trọng.
Thẩm Dư tự nhiên sẽ từ chối, nàng cũng xem những vị chưởng quỹ rốt cuộc đang bày mưu tính kế gì.
"Thẩm chưởng quỹ, hôm nay nhận lời mời mà đến, thật là cho chúng lão già đủ thể diện , mau trong !"
Ngay khi Thẩm Dư bước xuống từ xe ngựa, bảy tám vị chưởng quỹ chờ ở cửa tửu lầu. Thấy nàng đến, họ nhiệt tình chào hỏi và đón nàng trong.
Vừa mới an tọa, liền một vị chưởng quỹ nóng nảy mở miệng , "Thẩm chưởng quỹ quả nhiên là bậc nữ trung hào kiệt, tuổi còn nhỏ mà thể mở xưởng dệt vải, còn thể bán t.h.u.ố.c chữa bệnh, nay khai trương tiệm trang sức vang danh khắp kinh thành, thật là lợi hại !"
Đã mở đầu, tự nhiên phía liền tiếp lời.
“Cũng Thẩm chưởng quầy mời từ vị thiết kế sư trang sức lừng lẫy, mà thể vẽ nhiều món trang sức mới lạ và độc đáo đến thế?”
“Chư vị chưởng quầy quả là đùa , vẽ các mẫu thiết kế ai khác, mà chính là . Khi còn nhỏ, mẫu còn tại thế, theo học đôi chút ít ỏi.
Khi mẫu còn sống, một tâm nguyện là mở một tiệm trang sức, nhưng vì gia cảnh bần hàn, thêm đó mẫu bệnh nặng qua đời sớm, nên tâm nguyện vẫn từng thực hiện.
Giờ đây, cả nhà dọn đến kinh thành, cửa tiệm thích hợp, nên mới thử mở một cái đấy thôi!”
“Thì là , tấm lòng hiếu thảo của Thẩm chưởng quầy thật cảm động lòng …”
Thấy những sắp sửa những lời chua chát, Thẩm Dư tiếp để lãng phí thời gian, liền trực tiếp cắt ngang: “Không chư vị chưởng quầy tìm đến đây, việc quan trọng cần bàn bạc ? Nếu , xin phép cáo từ , trong nhà còn chuyện vụn vặt đang đợi về xử lý!”
Thấy Thẩm Dư dậy bộ , mấy vị chưởng quầy liền vội vàng lên khuyên nhủ: “Thẩm chưởng quầy xin hãy khoan, hôm nay chúng đến đây, quả thực việc quan trọng thương lượng với , thể nán một lát, đợi cơm canh dọn lên, chúng ăn trò chuyện?”
“Được thôi, lát nữa xin chư vị chưởng quầy cứ gì thẳng!”
Sau đó, cơm canh dọn lên bàn, tranh mời rượu Thẩm Dư, Thẩm Dư đương nhiên nể mặt mà uống cạn từng ly.
Tiếp đến, vì sợ nàng dậy bỏ , mấy vị chưởng quầy cũng còn ấp a ấp úng, trực tiếp ý định.
“Không giấu gì Thẩm chưởng quầy, từ khi tiệm trang sức của khai trương, việc kinh doanh của mấy tiệm chúng ngày càng sa sút. Không sợ chê , từ tháng đến nay, tiệm của chỉ bán đến mười chiếc trâm cài!”
“Ôi! Tiệm của tại hạ cũng . Thế nên, hôm nay chúng mời Thẩm chưởng quầy đến đây, là bàn bạc một chút, thể hợp tác với tiệm của ?”
Thẩm Dư: “Hợp tác? Chư vị chưởng quầy hợp tác thế nào?”
“À thì, Thẩm chưởng quầy suy nghĩ hợp tác với chúng ? Chính là đưa bản thiết kế bán cho chúng , chúng sẽ chế tác vài chiếc trâm cài thật tinh xảo để trấn giữ cửa tiệm, như cũng đến nỗi mấy tiệm chúng đóng cửa! Không Thẩm chưởng quầy nguyện ý hợp tác với chúng ?”
“Thẩm chưởng quầy, cứ yên tâm, mấy tiệm trang sức của chúng ở kinh thành cũng nhỏ, hợp tác với chúng , cứ an lòng, nhất định thể giúp trang sức của quảng bá rộng rãi!”
“ ! Chẳng bao lâu nữa, trang sức do thiết kế chắc chắn sẽ vang danh khắp kinh thành, nổi tiếng thiên hạ, cả Đại Khải đến!”
Mấy vị chưởng quầy ngươi một lời một câu ca ngợi quy mô lớn của cửa tiệm , ý ngoài lời là họ mối quan hệ rộng lớn, ám chỉ rằng Thẩm Dư hợp tác với họ dường như là tổn thất của nàng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-linh-tuyen-xuyen-ve-co-dai-nuoi-con-lam-giau/chuong-174.html.]
“Được , ý của chư vị chưởng quầy rõ. Có điều việc , cần suy nghĩ kỹ lưỡng một phen, thời gian còn sớm nữa, !”
Lần Thẩm Dư cũng chần chừ nữa, dậy vài câu đơn giản rời .
Mấy vị chưởng quầy thấy nàng mặt biểu cảm, trong lòng nghĩ lẽ đề nghị sẽ thành công.
“Thẩm chưởng quầy, nếu hài lòng, chúng thể bàn bạc kỹ hơn, ý kiến gì cứ thẳng, chúng …”
“Thẩm chưởng quầy, đừng mà! Nếu cảm thấy đề xuất của chúng hợp lý, là khi mua bản thiết kế, chúng sẽ tăng giá cho thì …”
…
“Thôi, chư vị chưởng quầy, thực sự cần về nhà suy nghĩ. Khi nào nghĩ xong sẽ trả lời các vị!”
Thấy Thẩm Dư quyết ý rời , đều ngăn , đành thôi!
“Hầu gia, thể đuổi Thẩm Thanh Phồn khỏi học viện, thật là một sai lầm lớn. Ta vốn tưởng thiên y vô phùng, ngờ Viện trưởng tìm Lý Vĩ là hung thủ thật sự!”
“Đừng nhắc đến nữa, bản hầu nhắc chuyện . Chuyện hôm nay thất bại, ngoài dự liệu của chúng , tuy nhiên, định buông tha cho , chỉ là gặp may thôi!”
“Chỉ cần Lý Vĩ tiết lộ chuyện , thì ai là chúng . Cách để chỉnh đốn Thẩm Thanh Phồn, sẽ nghĩ một cách khác, xin Hầu gia cứ yên tâm, nhất định sẽ để sống yên …”
Thẩm Dư khẽ dừng bước, khỏi bao sương vài bước, nàng liền thấy tiếng chuyện từ phòng bên cạnh. Dù giọng nhỏ, nhưng nhờ tu luyện dị năng mà thính lực của nàng kinh , những lời sót một chữ nào lọt tai nàng.
Mà trong phòng chính là Tống Duệ và Hàn Triết Vô Ngu.
Thẩm Dư xong, kẻ dám ám hại của nàng, nàng thể cứ thế mà . Thế là nàng nhanh chóng đến hậu viện, thấy bốn bề vắng lặng, liền phi lên mái hiên, vén ngói lên , thấy hai nam tử trẻ tuổi.
Y phục họ, chính là viện phục của Học viện Hoàng gia. Xem , Thẩm Thanh Phồn mà họ nhắc đến, chính là nhị của nàng !
Nghe đến tên Lý Vĩ, ánh mắt Tống Duệ nheo , một luồng sát ý tràn từ khóe mày: “Lý Vĩ thể giữ , giữ chính là hậu họa. Vạn nhất ngày tiết lộ chuyện chúng , thì đó là chuyện lành gì!”
Hàn Triết tự nhiên cũng nghĩ đến điều gì đó, nhưng trong lòng vẫn dám chắc: “Hầu gia, ý của là ?”
“Giết chết, để diệt trừ hậu hoạn!”
Khóe miệng Tống Duệ nhếch lên một nụ tà mị, khiến cả toát lên vẻ tà khí.
Gà Mái Leo Núi
“Giết chết? Không cần thiết chứ! Dù Lý Vĩ cũng tham gia chuyện , nếu tiết lộ ngoài, cũng lợi gì cho bản . Hay là cứ nhanh chóng đuổi rời khỏi kinh thành, chuyện cứ thế bỏ qua?”
Hàn Triết theo Tống Duệ bên tuy hai năm, nhưng đến g.i.ế.c , vẫn dám đồng tình.
Thường ngày những chuyện xa tiếp tay cho kẻ ác, , nhưng đến g.i.ế.c , đây là đầu tiên!
“Không , kẻ thể giữ . Chuyện của ngươi cần quản, ngươi chỉ cần cho Lý Vĩ ở , sẽ phái tiễn về nơi cực lạc, ngươi cứ yên tâm nghĩ cách loại bỏ Thẩm Thanh Phồn cho bản hầu là !”
“Cái …” Hàn Triết vốn còn thêm, nhưng ánh mắt sắc như d.a.o của Tống Duệ lườm một cái, liền lập tức nuốt những lời sắp .