Không Gian Linh Tuyền: Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Con Làm Giàu - Chương 180

Cập nhật lúc: 2025-10-06 07:32:01
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ôi chao, thứ tử vẫn là thứ tử thôi, ỷ thái tử sủng ái, dám hại rường cột tương lai của quốc gia, đúng là gan lớn thật!”

“Không còn cách nào khác, ai bảo là hoàng quốc thích chứ! Muốn g.i.ế.c ai thì g.i.ế.c đó, động dùng tư quyền, chuyện chẳng là chuyện thường xảy ? Một chút cũng gì mới lạ!”

“Xem Hoàng gia học viện cũng là một nơi chứa chấp dơ bẩn, học tử bên trong đa phần là hoàng quốc thích. Vạn nhất học tử bình dân vô ý chọc giận những quý nhân , chẳng mất mạng ! Những ngày tháng học hành mà lo giữ cái đầu, thật đáng sợ!”

Hàn Triết cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, ánh mắt ngừng quanh, “Đã lúc nào , Tống Duệ còn đến? Giờ lâm cảnh chúng khẩu đồng từ, đều tại cả!”

Thấy Hàn Triết hoảng loạn, tiếng bàn tán trong đám đông ngừng, liên lụy đến việc hoàng gia, Tống Từ liền sai thị vệ nhanh chóng mang .

Chờ hết, đám đông vây xem cũng dần tản , Thẩm Dư khuôn mặt mỹ lệ sáu năm gặp mắt, khỏi một nữa cảm thán, "Trời cao đôi khi thật bất công, khiến một từ nhỏ lớn lên xí."

“Tiểu Dư, lâu gặp!”

Vốn dĩ trong lòng ngàn lời vạn tiếng với nữ tử mắt, ai ngờ lời đến bên miệng, liền hóa thành một câu hỏi thăm đơn giản.

“Đã lâu gặp, hôm nay gặp mặt, đa tạ Hầu gia tay tương trợ!”

Thẩm Dư lời Tống Từ, lúc mới từ trong sự "hoa si" thưởng thức mà phản ứng .

Chàng quả nhiên là quá trai, khiến nàng đến ngây !

Đôi mắt hạnh sáng trong, vẫn như nhiều năm , khiến bao năm qua hồn xiêu phách lạc, gần nha đầu , càng sinh động rực rỡ hơn.

Giờ khắc , thật sự tìm một tấm vải đen lớn, cuốn nha đầu từ đầu đến chân , trừ , bất cứ ai cũng phép trộm một cái.

Khao khát chiếm hữu nồng đậm từ trong lòng dâng lên, suýt chút nữa nhấn chìm cả .

“Hầu gia, bằng trong nhà uống chén ?”

Thẩm Dư lém lỉnh chớp mắt hỏi, nàng chắc chắn nam tử mắt còn như năm xưa, tấm lòng đối với nàng còn như thuở ban đầu chăng!

Kỳ thực, khuôn mặt tuấn tú đến mức động lòng trời , nàng lén lút nghĩ thầm, nếu vẫn còn thích nàng, nàng ngại cùng mỹ nam một cuộc tình ngọt ngào a!

“Hầu gia, thao luyện quân doanh sắp bắt đầu , ngài xem ~”

Lời của Thanh Phong còn xong, liền ánh mắt lạnh thấu xương của chủ tử trừng một cái.

Thanh Phong: Được ! Sớm nên nhắc đến, xem hôm nay khi trở về, lẽ sẽ ngày tháng để sống !

Tiểu nhân trong lòng sớm nước mắt giàn giụa, đối đầu với chủ tử, kẻ chịu thiệt thòi đ.á.n.h luôn là !

Gà Mái Leo Núi

Oa oa oa!

Cho ngươi cái tội lanh mồm lanh miệng!

Thanh Phong thật sự hận thể tát cho hai cái!

“Thôi , hôm khác sẽ đến thăm các ngươi. Hôm nay quân doanh còn việc, xin cáo từ !”

Tống Từ vốn dĩ , ai ngờ một thuộc hạ điều.

“Được!”

Thẩm Dư cũng nên gì, chỉ thấy nam tử lật lên ngựa, cưỡi con Tốc Vân hùng tráng liền rời .

Người , mấy đứa liền vây , “Tỷ tỷ, nãy là A Từ biểu ca ư?”

“Ừm! Sau đừng nhắc đến biểu ca gì nữa. Thân phận hiện giờ của là đích tử của thái tử, Trấn Ninh Hầu!”

“Vậy La di chẳng là thái tử phi ư!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-linh-tuyen-xuyen-ve-co-dai-nuoi-con-lam-giau/chuong-180.html.]

Tiểu Tứ mắt trợn tròn xoe, “Không ngờ phận của bọn họ bất phàm đến thế!”

“Vào trong ! Ngoài tiện chuyện!”

Thẩm Dư xong, liền xoay phủ.

Đối với chuyện Thẩm Thanh Phồn vu oan, Thẩm Dư nghĩ đến dù cho quan phủ nghiêm trị Hàn Triết và đám học tử , thì tư nhân nàng cũng sẽ bỏ qua cho bọn họ.

Tốc độ việc của Đại Lý Tự quả là nhanh chóng, ngay khi Hàn Triết và những khác đưa , liền đến Vĩnh Ninh Hầu phủ mời Tống Duệ.

Ai ngờ thái tử ở đó, nên mới thôi, nhưng những chuyện mà Tống Duệ, Hàn Triết và những khác ở Hoàng gia học viện đây, cũng nhân chứng vật chứng, khi Đại Lý Tự điều tra rõ chân tướng.

Hoàng gia học viện cũng những chuyện , Viện trưởng Hoàng đích đến Đại Lý Tự, đau lòng đến cực điểm mà với Hàn Triết và đám học tử .

“Đại Khải triều quả thật ban cho văn nhân quyền tự do ngôn luận ở một mức độ nhất định. Chẳng qua đây đều là về phương diện giao lưu học thức. Không ngờ các ngươi coi là thủ đoạn vu oan, hãm hại khác. Xem sách thánh hiền các ngươi đều bụng ch.ó !

Đã , kể từ bây giờ, các ngươi còn là học tử của Hoàng gia học viện nữa. Những lầm các ngươi gây , tất cả tự gánh chịu!”

Sau đó, khi Viện trưởng Hoàng rời , phía Đại Lý Tự phán tội Hàn Triết và mấy . Vì tội g.i.ế.c thành, Hàn Triết giam mười năm. Tống Duệ vì phận đặc biệt, Đại Lý Tự khanh chỉ đành tấu chương dâng lên Bệ hạ xử lý.

Còn những học tử khác phạm tội lớn, giam ba đến năm ngày.

Lý Vĩ vì chủ động đầu thú nhận , từng là nạn nhân, nên vô tội thả.

Sau sự kiện , Tống Duệ cũng triệt để khuyên rời Hoàng gia học viện, đưa danh sách đen của Hoàng gia học viện.

Viện trưởng Hoàng chính là tam triều nguyên lão của Đại Khải, chỉ học thức uyên bác, là một trong Tứ đại gia tộc kinh thành, cho dù là thái tử, cũng dám dễ dàng đắc tội.

Đương nhiên, khi cầu tình cho Tống Duệ vài đều kết quả, thái tử đành bất đắc dĩ từ bỏ.

Khi Thẩm Dư nhận tin tức, trong lòng , chuyện thể giải quyết nhanh như , trong đó thể thiếu Tống Từ can thiệp xoay sở, trong lòng nàng vẫn cảm kích .

Còn Thẩm Thanh Phồn nữa trở về học viện sách, cũng còn chịu đựng những nhắm mục tiêu nhỏ lẻ cứ dăm ba bữa đến như , cuộc sống học hành bỗng chốc trở nên bình lặng.

Trong Đông Cung, Thái tử giận dữ bước , mà Tống Từ đang dùng bữa cùng mẫu chợt nghĩ điều gì đó.

Song vẫn cùng mẫu dậy hành lễ .

“Tham kiến Thái tử!”

“Gặp qua phụ vương!”

“Tống Từ, ngươi ý gì khi kéo Duệ nhi Đại Lý Tự? Rốt cuộc là nó chọc giận ngươi chỗ nào?”

Thái tử mở miệng là lời quát mắng Tống Từ. Thái tử phi ở một bên khẽ nhíu mày, vẫn chủ động khuyên nhủ, “Thái tử, chuyện gì ?”

“Hừ!” Thái tử trừng mắt nàng một cái, “Nàng hỏi thử đứa nhi tử ‘ngoan’ của nàng xem, nó rốt cuộc chuyện gì?”

Thái tử phi sớm quen với việc Thái tử ác ngữ tương hướng, cho mẫu tử bọn nàng sắc mặt .

Thái tử phi khó hiểu sang nhi tử .

“Mẫu , chỉ là chuyện nhỏ. Con rõ với phụ vương là , mẫu cần lo lắng, cứ dùng bữa tiếp !”

Dứt lời, Tống Từ rời khỏi phòng ăn của mẫu phi. Thái tử tức đến c.h.ử.i lớn, nhưng Thái tử phi chẳng thèm liếc y một cái, cứ thế xuống dùng bữa tiếp.

Nam nhân mắt , từ sáu năm nàng c.h.ế.t tâm với . Giờ đây, bọn họ bất quá chỉ là phu thê danh nghĩa, diễn kịch cho thiên hạ .

Năm đó khi nàng một nữa về Đông Cung, nàng đối với việc trong cung đều hỏi han, chỉ chuyên tâm sống cuộc sống của và nhi tử. Ngày thường vô sự, liền ăn chay niệm Phật, trong lòng vẫn luôn yên bình.

Chỉ là thỉnh thoảng vẫn nhung nhớ những ngày tháng ung dung tự tại ở Lô Khê thôn, e rằng sẽ bao giờ trở nữa, cũng còn gặp những đứa trẻ đáng yêu nữa. Giờ đây, bọn chúng ?

 

Loading...