Không Gian Linh Tuyền: Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Con Làm Giàu - Chương 182

Cập nhật lúc: 2025-10-06 07:32:03
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Hoàng tẩu chẳng lẽ cũng chen ngang để đặt vài món trang sức?”

“Cũng coi như !”

Thái tử phi rõ ý đồ của , Trường công chúa chỉ nghĩ nàng cũng đến để đặt trang sức.

Thái tử phi bên cạnh Trường Ninh Trưởng công chúa, chờ đợi Thẩm Dư đến. Thời gian càng gần, nàng ngược càng thêm hưng phấn, cũng uống hết mấy chén.

“Hoàng tẩu vì vui vẻ như thế?” Trường công chúa vẻ hưng phấn của nàng, còn tưởng là hòa hảo với Thái tử.

Vốn định hỏi, nhưng quan hệ lạnh nhạt giữa phu phụ Thái tử đến nay chẳng còn là bí mật hoàng gia, nghĩ nghĩ , nàng vẫn hỏi miệng.

“Vì gặp một cố nhân, cố nhân cũng là ân nhân từng giúp đỡ !”

Thái tử phi giải thích.

“Cố nhân nào?” Trường Ninh Trưởng công chúa đang định hỏi cặn kẽ, nhưng gác cổng bên thông báo, cắt ngang lời nàng, “Điện hạ, chưởng quỹ Thẩm đến.”

“Mau mau mời !” Trường công chúa lập tức dặn dò.

“Vâng!”

Rất nhanh, Thẩm Dư liền theo hầu bước .

Thẩm Dư hôm nay mặc một bộ váy lụa dài màu tím nhạt, tôn lên vẻ càng thêm rực rỡ động lòng . Trên đầu cài món trang sức tự tay nàng vẽ, nàng khẽ mỉm , tựa như tiên nữ chín tầng trời giáng trần.

Thẩm Dư hướng nàng hành lễ, để ý lắm đến Thái tử phi đang ở bên cạnh, còn tưởng là phu nhân của nhà đạt quan hiển quý nào đó.

“Công chúa điện hạ, đặt loại trang sức kiểu gì?”

Thẩm Dư trực tiếp hỏi thẳng vấn đề, dù tiếp đó, nàng còn đến mấy nhà quý phu nhân khác để nhận đơn hàng nữa!

“Trâm cài, bông tai, dây chuyền, cả vòng tay nữa, đều đặt . Không chưởng quỹ Thẩm mẫu nào để tham khảo ?”

“Tự nhiên là !” Nói , Thẩm Dư từ trong tay áo rút bản vẽ chuẩn từ . Chẳng khi đặt đều thích vật tham chiếu , nên mỗi Thẩm Dư đến tận nơi phục vụ, đều thể mang theo.

Vừa đặt bản vẽ xuống, tay Thẩm Dư đột nhiên bàn tay của phu nhân bên cạnh nắm lấy.

Thẩm Dư nghi hoặc, ngẩng đầu lên, chính là La dì.

“La...” Chữ “dì” còn kịp thốt , Thẩm Dư vội vàng ngậm miệng , đổi thành, “Dân nữ tham kiến Thái tử phi!”

“Tiểu Dư!” Giọng Thái tử phi nghẹn .

Thẩm Dư , trong mắt nàng ánh lệ rưng rưng.

“Ai! Con nha đầu , sáu năm gặp, trở nên xa lạ ! Nếu con còn nhận , thì hãy gọi là La dì!”

mà, đây là kinh thành, con xưng hô với như , liệu ạ?”

Thẩm Dư chớp chớp hai mắt hỏi.

“Sẽ ! Là bảo con gọi mà, con cứ gọi , khác xen !”

“Được! La dì!” Thẩm Dư cũng vẻ mặt kích động, “Không ngờ hôm nay thể gặp , thật quá!”

Tay nàng cũng nắm chặt tay Thái tử phi.

Nhất cử nhất động của hai tự nhiên đều lọt mắt Trường công chúa đang một bên, nàng khó tin hỏi.

“Hoàng tẩu, cố nhân mà , chính là chưởng quỹ Thẩm ?”

“Phải đó, năm xưa chúng ... lưu lạc bên ngoài, là Thẩm chưởng quầy cứu mạng chúng .”

“Hèn chi! Bình thường ngươi đối với những vật ngoài vốn chẳng bận tâm, hôm nay đến đây, hóa là vì Thẩm chưởng quầy! Xem việc đặt trang sức, chờ một lát !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-linh-tuyen-xuyen-ve-co-dai-nuoi-con-lam-giau/chuong-182.html.]

Trưởng Công chúa toan dẫn ngoài để đôi cố nhân thể hàn huyên, nào ngờ Thái tử phi gọi .

Gà Mái Leo Núi

“Công chúa, gặp, thường xuyên gặp Tiểu Dư cũng chẳng chuyện khó. Nàng mời đến để chế tác trang sức thì cứ theo quy củ của các ngươi mà , ở một bên chờ là , ngại gì!”

Nghe , Trưởng Công chúa liền trở , “Vẫn là Hoàng tẩu thấu tình đạt lý nhất. Đáng tiếc, Hoàng bấy lâu nay vẫn thấy điểm của …”

“Đừng nhắc nữa! Tiểu Dư, mau giới thiệu trang sức của cho Trưởng Công chúa, cũng đây!”

Thái tử phi lập tức cắt ngang lời Trưởng Công chúa. Người đàn ông đó, giờ đây nàng đến, cũng thấy.

Nhìn thấy Thẩm Dư, nàng nhớ về tất cả những chuyện ở Lư Khê thôn ngày . Tuyệt đối thể để kẻ thể ngoảnh đầu phá hỏng tâm trạng của nàng!

Trưởng Công chúa thấy nàng cố ý tránh né chủ đề đó, đương nhiên cũng ý mà vấn đề đặt trang sức.

Rất nhanh, ngay cả Thái tử phi vốn hứng thú với việc đặt trang sức, khi thấy những bản vẽ của Thẩm Dư, cũng khỏi đến mê mẩn.

“Tiểu Dư, những trang sức của quá ! Cái , cả cái nữa, giúp chế tác một bộ!”

“Không thành vấn đề!”

“Thẩm chưởng quầy, hai bộ , hoa văn thể đổi cho một chút ?”

Trưởng Công chúa cũng ưng ý hai bộ trang sức, chỉ là ở một vài chi tiết nhỏ, nàng mấy lòng.

“Có thể đổi . Không Trưởng Công chúa thích kiểu hoa văn nào, thể đổi cho .”

“Hoa văn đơn giản chút là , đừng chim thú côn trùng cá gì cả, đổi cho thành vài loại hoa đơn giản thôi.”

“Được, đổi cho thành hoa tulip nhé!”

“Tulip là hoa gì?”

Nghe thấy cái tên hoa xa lạ , Trưởng Công chúa chút nghi hoặc hỏi.

Nàng là công chúa tôn quý nhất hoàng thất, từ nhỏ đến lớn thứ gì kỳ lạ từng thấy qua, nào ngờ thấy một loại hoa như , đây từng đến.

Thẩm Dư mượn tay áo che chắn, từ trong ống tay áo lấy một bản vẽ, “Trưởng Công chúa xin xem, đây chính là hoa tulip, tổng cộng năm màu, tượng trưng cho năm ý nghĩa khác .”

“Quả nhiên , trong mắt , một chút cũng kém cạnh mẫu đơn thược dược. , năm ý nghĩa mà nó tượng trưng là những ý nghĩa nào ?”

Trưởng Công chúa càng càng thích, mỗi một màu sắc đều đến mức khiến nàng thể rời mắt.

Thẩm Dư: “Tulip đỏ tượng trưng cho niềm vui và tình yêu nồng nhiệt; tulip vàng tượng trưng cho tình hữu nghị và phú quý; tulip tím tượng trưng cho sự cao quý và thanh lịch; tulip đen tượng trưng cho sự thần bí; tulip trắng tượng trưng cho sự thuần khiết và ngây thơ.”

Trưởng Công chúa: “Thì ! Nếu thể thêu những bông hoa lên y phục, chắc chắn sẽ !”

“Đương nhiên thể! Đến lúc đó Trưởng Công chúa một bộ váy dài thêu hoa tulip, phối thêm bộ trang sức , nhất định thể đầu trăm hoa, nghiêng nước nghiêng thành!”

“Haha~” Lời ý nào ai chẳng thích, Trưởng Công chúa nàng một tràng lời khen ngợi như , lập tức vui vẻ bật .

“Xem Thẩm chưởng quầy chỉ ăn giỏi, ngay cả tài ăn cũng hề kém cạnh ai!”

Thẩm Dư đáp lời.

Đợi khi Trưởng Công chúa đặt xong tất cả các kiểu trang sức, Trưởng Công chúa tìm một cái cớ rời , để hai trong phòng.

“Tiểu Dư, những năm , năm tỷ các con vẫn chứ?”

“Dì La, cần lo lắng, những năm chúng con vẫn luôn . Là vì Thanh Phồn lên kinh thành cầu học, con mới dẫn cả nhà chuyển đến kinh thành.”

Thẩm Dư giải thích lý do đến kinh thành.

“Tiểu Dư, con trách che giấu phận ? Thật , chúng là bất đắc dĩ, tình hình lúc đó…”

 

Loading...