Không Gian Linh Tuyền: Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Con Làm Giàu - Chương 189

Cập nhật lúc: 2025-10-06 07:32:10
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngay đó nàng lấy kim bạc, châm vài mũi mấy huyệt đạo tay và trán .

Thái tử một bên chờ đợi, thấy chút sốt ruột, nhịn mở miệng hỏi: “Thần y, bệnh của ái tử liệu thể chữa khỏi ?”

“Có thể chữa khỏi, nhưng phần phức tạp. Cần ngâm t.h.u.ố.c bảy ngày, liên tục uống t.h.u.ố.c bảy ngày đó, bệnh tật sẽ tiêu trừ, bệnh của Hầu gia tự nhiên sẽ khỏi hẳn!”

Nghe Thẩm Dư , Thái tử vô cùng vui mừng: “Thật quá! Quả hổ danh thần y nổi tiếng thiên hạ. Bệnh tình của ái tử ngay cả ngự y trong cung cũng thể chữa khỏi, thần y tay tìm phương pháp trị liệu, bổn cung vô cùng kính phục!”

“Điện hạ quá lời , thể vì Hầu gia mà chẩn trị, là vinh hạnh của dân nữ. Tiếp theo, dân nữ sẽ kê đơn t.h.u.ố.c cho Hầu gia. Bệnh tuy đủ để đoạt mạng, nhưng lâu ngày sẽ ảnh hưởng đến thần trí và thể con .”

“Thần y, căn bệnh của ái tử đây, chăng do trúng độc mà ?”

“Không , bệnh của Hầu gia là do sinh hoạt sạch sẽ mà thành!” Thẩm Dư vội vàng lắc đầu, bừa một cái cớ.

“Không sạch sẽ ư? E rằng , ăn mặc ở của Hầu phủ đều vô cùng cẩn trọng, trừ phi là hầu hạ tận tâm!”

Nghĩ đến đây, sắc mặt Thái tử liền nổi giận, toan quở trách vị quản gia bên cạnh.

“Quản gia, các ngươi ngày thường hầu hạ Hầu gia như thế nào? Phải chăng bản cung mặt, các ngươi liền để mắt? Xem hôm nay trừng phạt nặng, các ngươi liền ai là chủ tử, ai là hầu. Người , mau đưa quản gia cùng đám hầu đến chỗ bản cung...”

“Điện hạ, xin hãy khoan!” Thẩm Dư vội vàng ngắt lời Thái tử.

“Thật , bệnh của Hầu gia trách họ, mà là...” Thẩm Dư thôi, khiến Thái tử truy hỏi.

“Thần y lời gì, cứ thẳng.”

“Sinh hoạt sạch sẽ của Hầu gia, là chỉ về phương diện cá nhân. Nói chung, chỉ những kẻ ham mê chốn lầu xanh, mới dễ mắc chứng bệnh .”

Lời thốt , mặt Thái tử xanh mét, quản gia quỳ đất thở phào một , may mà thần y lên tiếng cứu giúp, nếu hôm nay họ e rằng khó thoát khỏi kiếp nạn. Y đưa mắt Thẩm Dư đầy vẻ cảm kích.

Thẩm Dư khẽ gật đầu với , chút nhân tình nàng cần đòi .

Thấy chuyện liên quan đến hầu trong phủ, Thái tử cũng tiện thêm nữa, dù đây cũng là chuyện tổn hại thể diện, thể mất mặt đến thế.

Sau khi Thẩm Dư xong đơn thuốc, nàng dặn dò vài câu, liền chuẩn rời khỏi viện , bởi khí nơi đây trong lành cho lắm.

“Quản gia, ngươi hãy đưa thần y ngoài, nhớ dẫn thần y đến phòng kế toán thu tiền t.h.u.ố.c thang!”

Thái tử dặn dò quản gia, đó sang Thẩm Dư cảm tạ, “Hôm nay đa tạ thần y, bản cung còn việc quan trọng cần xử lý, xin tiễn thần y nữa!”

“Thái tử khách sáo , dân nữ xin cáo từ!”

Chờ quản gia dẫn Thẩm Dư khỏi viện của Tống Duệ, mấy bước, Thẩm Dư liền cất tiếng hỏi quản gia.

“Quản gia đại bá, nhà một biểu ca vốn là hộ vệ bên cạnh Thái tử, nhưng dạo theo Thái tử ở Vĩnh Ninh Hầu phủ, chúng lâu gặp, thể phiền ngài giúp gặp mặt một ?”

Quản gia: “Chuyện tự nhiên là , chỉ là biểu ca của thần y tên là gì?”

“Biểu ca họ Lưu, tên một chữ Cát.”

“Lưu Cát ư?”

Quản gia hỏi một nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-linh-tuyen-xuyen-ve-co-dai-nuoi-con-lam-giau/chuong-189.html.]

! Đa tạ quản gia đại bá!”

“Không , nếu thần y cầu tình cho đám hầu chúng , hôm nay e rằng khó tránh khỏi một trận đòn. Nếu lời cảm tạ, cảm tạ thần y mới đúng!”

Khách sáo vài câu, quản gia cũng chậm trễ thời gian, sai một hầu tìm Lưu Cát, tức Thanh Phong.

Còn Thẩm Dư thì theo quản gia đến phòng kế toán lấy tiền. Khi nhận một xấp ngân phiếu dày cộp, Thẩm Dư vẫn chút kích động.

“Thần y, biểu ca của đến , bên ngoài một đình hóng mát, hai thể đến đó ôn chuyện cũ!”

Hai khỏi phòng kế toán, quản gia chỉ cho Thẩm Dư cái đình xa.

Sau khi cảm tạ, theo quản gia rời , Thẩm Dư liền đến đình. Thanh Phong vội vàng nhân lúc ai chú ý, đưa cuộn giấy cho Thẩm Dư.

“Thái tử dự định ba ngày sẽ cung ép Thánh thượng thoái vị. Trong quân doanh gian tế do sắp xếp, tên tuổi tất cả đều ghi cuộn giấy. Hổ phù cũng đưa đến Đông cung. Trong triều cũng ít đại thần tham gia, ví dụ như Binh bộ Thượng thư, Ngự sử Đại phu, Trình Các lão...”

Thanh Phong kể hết những gì điều tra trong một hai ngày qua cho Thẩm Dư. Thấy thời gian muộn, hai lượt rời khỏi đình.

Sáng đến, Vĩnh Ninh Hầu phủ cử xe ngựa chuyên dụng đến đón, Thẩm Dư trở về, tự nhiên cũng đưa đến y quán.

Trên đường , nàng trong xe ngựa, đường bàn tán về tin tức Chiến thần tướng quân ngã xuống.

“Đại Khải của mất Trấn Ninh Hầu vị chiến thần tướng quân , nếu Hung Nô man di xâm phạm, đây!”

“Ai! Trời ghen tài! Vị Chiến thần tướng quân cũng đột ngột bạo bệnh mà chết! Đáng tiếc quá!”

“Các ngươi Trấn Ninh Hầu c.h.ế.t như thế nào ?”

“Ai mà chứ, trong cung truyền tin rằng, vì Tống tướng quân khi trấn giữ biên quan từng trọng thương, nay bệnh cũ tái phát, nên mới c.h.ế.t bất đắc kỳ tử!”

Mãi đến y quán, Thẩm Dư mới thoát khỏi những lời đồn đại . Xem hiện tại phía Hoàng cung vẫn công bố “cách chết” của Tống Từ!

Nghĩ đến cuộn giấy trong tay, Thẩm Dư khi ăn trưa xong, liền định về nhà dẫn mấy đứa nhỏ đến trang viên lánh một thời gian.

, kế hoạch ép vua thoái vị của Thái tử nhất định sẽ gây náo loạn lớn trong kinh thành. Nếu ở thành, vạn nhất tai họa lan đến nhà , đến lúc đó thoát khỏi thành cũng khó khăn.

Khi trở về nhà, Thẩm Dư kinh ngạc phát hiện lão nhị về, hơn nữa nét mặt trầm trọng như mấy đứa nhỏ khác. Mạn Mạn cúi đầu, bậc thềm, đôi vai nhỏ còn thút thít, xem bọn chúng khá để tâm đến vị biểu ca lâu gặp .

“Nhị , hôm nay ngày nghỉ phép, về?”

Gà Mái Leo Núi

“Trấn Ninh Hầu bệnh mất, cả nước để tang, học viện cho nghỉ vài ngày, bảo chúng cùng kinh thành tưởng niệm .”

Thẩm Thanh Phồn xong, còn cẩn thận lướt qua trưởng tỷ, “Tỷ tỷ, c.h.ế.t , tỷ đừng quá bi thương!”

Thẩm Dư ngây một lát, tiểu tử đang an ủi nàng ?

“Tỷ tỷ, hu hu hu, đến kinh thành còn gặp A Từ ca ca, c.h.ế.t ? Tỷ là thần y nổi danh lẫy lừng, tỷ nhất định cách cứu sống A Từ ca ca, đúng ?”

Mạn Mạn đôi mắt nhỏ hoe đỏ, tràn đầy mong đợi. Từ nhỏ trong mắt nàng, trưởng tỷ là vô sở bất năng, cho nên nàng ký thác hy vọng tỷ tỷ.

“Mạn Mạn, c.h.ế.t là thể sống , lẽ A Từ ca ca chỉ đến nơi khác thôi, một thời gian nữa lẽ con sẽ gặp . Ngoan đừng , tỷ tỷ đưa các con đến trang viên ở vài ngày, ở đó hoa đào nở lắm!”

 

Loading...