Không Gian Linh Tuyền: Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Con Làm Giàu - Chương 67
Cập nhật lúc: 2025-10-04 07:09:00
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Dư dựa thính lực kinh , rõ mồn một những lời của mấy bà phụ nhân .
Nhìn , mấy tráng hán định kéo thiếu niên và đàn bà .
“A Từ, con tỉnh , mở mắt nương... Buông , ...”
“Dừng tay! Buông bọn họ !”
Cuối cùng Thẩm Dư vẫn thể vượt qua rào cản trong lòng, ngăn cản.
Gà Mái Leo Núi
“Buông bọn họ !”
“Đi chỗ khác , tiểu cô nương nào đây, đừng loạn, !”
Tráng hán khinh thường phất tay xua đuổi Thẩm Dư.
“Hai bọn họ giá bao nhiêu?”
Thẩm Dư tiếp lời , ngược hỏi giá tiền.
Người đàn ông sững sờ, đó phá lên ha hả, “Tiểu cô nương, hai rẻ , ba mươi lạng, nếu ngươi lấy , sẽ lập tức cho ngươi mang !”
“Lời là thật?”
“Đó là đương nhiên, lão tử họ Trương lăn lộn trong nha hành nhiều năm như , cũng mặt mũi, lời mà đáng tin, thì còn lăn lộn cái gì nữa!”
“Cho ngươi!”
Thẩm Dư từ bên hông lấy ba tờ ngân phiếu mười lạng, vỗ tay đàn ông.
Người đàn ông và mấy tráng hán khác há hốc mồm.
Trời ạ, ngờ cô nhóc là một chủ nhà giàu , hành động quá dứt khoát, mua là mua ngay!
“Khế ước bán thể đưa cho chứ?”
Thẩm Dư dang tay, mắt lạnh lẽo như lửa, vẻ mặt thờ ơ chằm chằm đàn ông.
Không vì , đàn ông chỉ cảm thấy một luồng khí thế vô hình đè nén, tự chủ mà nhanh nhẹn lấy khế ước bán của đôi con , kèm theo một nụ chút nịnh nọt.
“Cô nương, mời cô cầm cho kỹ, hoan nghênh đến nha hành của chúng mua nô lệ.”
Thẩm Dư khẽ nhướng mí mắt, cầm lấy khế ước bán , thèm liếc , sang đến bên cạnh đàn bà.
Người đàn ông bẽn lẽn, dẫn theo đám tráng hán rời .
“Đại thẩm, một chút y thuật đơn giản, ngại, giúp nhi tử xem thử nhé!”
Người đàn bà , ngẩng đầu lên, mắt đẫm lệ, “Cô nương, cảm ơn cô cứu chúng , con chúng nhất định sẽ báo đáp cô!”
Nói , nàng đưa tay thiếu niên đến mặt Thẩm Dư.
Tay Thẩm Dư đặt lên cổ tay A Từ, lông mày nàng nhíu chặt.
Sau đó nàng vén mái tóc xõa xuống mặt thiếu niên , lông mày dài rậm, hai mắt nhắm nghiền, sống mũi cao thẳng, đôi môi đầy đặn chút huyết sắc, bộ đường nét khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, tựa như trời cao đặc biệt tỉ mỉ tạo , đến lạ thường.
Thấy Thẩm Dư đờ đẫn vì vẻ mê hoặc, đàn bà còn tưởng nhi tử cứu , bắt đầu tí tách rơi lệ, “Cô nương, A Từ nhà thật sự cứu nữa ?”
“A?” Thẩm Dư hồn, vội vàng xua tay, “Ai thế, chỉ cần ở đây, cho dù Diêm Vương đến đòi mạng, cũng cửa!”
Vừa nàng kiểm tra qua, y nhiều vết thương, nhưng đều là vết thương ngoài da, gây c.h.ế.t , nghiêm trọng nhất là y trúng độc, nếu t.h.u.ố.c giải, nhiều nhất là sống quá hai năm!
“Cô nương, , nàng đừng lừa , cho dù A Từ đám đ.á.n.h c.h.ế.t, thì thể của nó cũng chẳng thể chống đỡ bao lâu…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-linh-tuyen-xuyen-ve-co-dai-nuoi-con-lam-giau/chuong-67.html.]
“Chẳng qua chỉ là một chút Trâm Dạ nhỏ nhoi thôi mà, gì ghê gớm . Chưa đầy nửa tháng, độc thể hóa giải cho !”
Thẩm Dư rằng, thứ trâm độc mà nàng chẳng để mắt, khi lọt tai phụ nữ , khiến nàng kinh ngạc đến nỗi thốt nên lời.
Bởi vì Trâm Dạ, chính là loại độc chế từ mười loại độc thảo cùng mười loại độc trùng hiếm thấy. Không chỉ quá trình chế tạo phức tạp, mà còn t.h.u.ố.c giải.
Người trúng độc, nếu thể yếu ớt, sẽ c.h.ế.t ngay tại chỗ. Cho dù là thể cường tráng, cũng tuyệt đối sống quá hai mươi tuổi.
Loại độc tuy hung mãnh, kịch liệt, thường ngày vẻ phát tác, nhưng mỗi khi đêm trăng tròn, nó sẽ khiến sống bằng c.h.ế.t, tựa như ngàn vạn con độc trùng, độc kiến đang gặm nhấm xương thịt, khiến cầu sống , cầu c.h.ế.t cũng xong.
Thời gian lâu dần, độc tố sẽ từ từ tích tụ trong cơ thể, khi đạt đến điểm giới hạn, cũng là lúc cơ thể dần lụi tàn.
“Cô, cô nương, nàng… Trâm Dạ ?”
Người phụ nữ lắp bắp hỏi.
“Biết chứ! Có chuyện gì ?”
Thẩm Dư hiểu vì phụ nữ kinh ngạc đến ?
“Chính là A Từ đây gặp ít ngự… đại phu, đều loại độc vô phương cứu chữa, nàng thật sự thể giải ?”
Người phụ nữ kích động túm chặt lấy cánh tay nhỏ bé của Thẩm Dư.
“Ừm! Đại thẩm, ngươi buông tay , cho uống một viên thuốc.”
Nàng cảm thấy cánh tay sắp phụ nữ siết gãy , nếu buông , e rằng tay nàng sẽ đứt mất.
“Xin cô nương, quá kích động!”
Người phụ nữ mừng rỡ như điên, lau vội nước mắt.
“Vô ngại!”
Thẩm Dư cũng thể hiểu . Ở thời đại , quả thực trình độ y thuật thể chữa khỏi cho thiếu niên tên A Từ . Chẳng trách khi thể chữa khỏi, mẫu xúc động đến , điều đó cũng dễ hiểu.
Nàng nhân cơ hội lấy t.h.u.ố.c từ trong gùi , một lọ giải độc nàng lấy từ trong gian.
Trước hết lấy một viên cho A Từ uống, đó xử lý và băng bó vết thương mà mấy tráng hán gây cho .
“Đây, đại thẩm, đây là t.h.u.ố.c giải độc dùng trong hai ngày. Sau hai ngày nữa, các ngươi hãy đến nhà tìm , sẽ trị liệu cho vài nữa, độc tố trong cơ thể cũng sẽ hóa giải gần hết!”
Thẩm Dư nhét lọ t.h.u.ố.c tay phụ nữ, lấy ba lạng bạc vụn và tờ mại khế của hai con họ từ trong n.g.ự.c , “Đây, các ngươi cứ cầm lấy dùng tạm lúc cấp bách.”
Nói xong, nàng liền định dậy rời . Sáng nay tốn ít thời gian , nàng còn thư trai nữa!
Chưa hai bước, đột nhiên, cái gùi lưng nàng túm lấy.
Là ai !
Chẳng lẽ sống nữa , dám cho nàng .
Quay đầu , chính là phụ nữ .
“Cô nương, chúng bán đến nơi đất khách quê , duyên nàng mua , từ nay về , nàng chính là chủ tử của hai con chúng . Chúng thề sống c.h.ế.t sẽ theo nàng, sống là của nàng, c.h.ế.t là ma của nàng, cầu xin nàng hãy đưa chúng về nhà!”
Người phụ nữ nghĩ thầm, nếu họ cứ tiếp tục ở bên ngoài, dễ tên lòng lang sói tìm thấy. Nói chừng, thể A Từ còn hồi phục, phái đến g.i.ế.c họ. Phải nhân lúc tìm hai con, nhanh chóng tìm một nơi an để trốn.
Hơn nữa, tiểu cô nương mua họ về đây, tuy tuổi còn nhỏ nhưng điềm đạm, còn mang nét chín chắn khác thường, cộng thêm y thuật cao minh, thể giải độc của A Từ. E rằng nhà nàng nhất định chỗ bất phàm, thể tạm thời che chở cho hai con họ.
“Đại thẩm, giấu gì ngươi, nhà là nhà nông, hiện tại ý định mua hầu. Cứu giúp mẫu tử hai , chẳng qua là tiện tay mà thôi, cứ coi như là đang việc thiện, ngươi đừng khách sáo. Mau dẫn nhi tử ngươi tìm một chỗ an , cũng cho dưỡng bệnh.”
Nếu vì cứu hai con họ, Thẩm Dư thứ nhất là thấy họ đáng thương, thứ hai là thấy thiếu niên bệnh trong , còn là loại độc khác thường. Là một y giả bao năm qua, nàng thể bỏ mặc.