Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mơ khô chua chua ngọt ngọt...... Chỉ cần đến tên thôi, Đào Xuân Ni nhịn mà chảy nước miếng .
Cô ngại ngùng : “Món mơ khô của cô thấy hợp tác xã cung tiêu bán, là ở tỉnh thành gửi cho cô ? Nếu đắt quá thì......”
“Không , em ăn thì cứ ăn, chúng sẽ trả tiền cho thanh niên tri thức Tống là .” Vương Nhất Quang bước , với Tống Tử Dao: “Tiểu Tống, cái gì mà mơ khô đó, phiền cô giúp chúng mua thêm một chút ? Hết bao nhiêu tiền sẽ trả cho cô!”
Tống Tử Dao phì: “Hai khách sáo quá . Không thứ gì hiếm hoi , vẫn còn nhiều lắm, cần trả tiền.”
Nói xong, Tống Tử Dao liền dậy: “Bây giờ về lấy cho cô .”
Mơ khô là đồ trong gian của cô, cô về ký túc xá , đó gian lấy một ít gói bằng giấy, đem đến cho Đào Xuân Ni.
Lúc về, của Đào Xuân Ni cố tình nhét đầy hai túi áo cô những quả táo tàu tươi ngon hái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-tn-70-thieu-nu-tri-thuc-mem-mai-quyen-ru-khien-dai-han-run-ray-ca-tim/chuong-125-2.html.]
Tống Tử Dao bất đắc dĩ, đành mặc kệ hai cái túi áo cồng kềnh rời .
Trên đường đến nhà Đàm Kim Hạ, cô mò táo tàu ăn, đến nơi thì ăn hết nửa túi .
Đàm Kim Hạ thấy sắp khai tiệc mà Tống Tử Dao vẫn đến, đang định tìm , thì thấy tiểu A Dao má phồng má xẹp chậm rãi bước về phía .
Đàm Kim Hạ nhịn , ánh mắt trêu chọc: “Ăn vụng cái gì thế?”
Tống Tử Dao hào phóng móc hai quả táo đưa cho Đàm Kim Hạ: “Táo tàu nhà Xuân Ni ngọt thật đấy.”
Đàm Kim Hạ nhận lấy, như Tống Tử Dao từng miếng nhỏ từng miếng nhỏ mà gặm, mà là một miếng liền cho miệng, má cũng thấy phồng lên.
Anh đầu liếc Tống Tử Dao, cái miệng nhỏ nhắn, đỏ hồng, đang nhai một cách duyên dáng và thanh thoát...... Thật nhỏ, chẳng trách nào cũng cảm thấy thể nuốt chửng cô một miếng.