171. Chưa Làm Việc Được Mấy Ngày, Kỹ Thuật Gắp Thức Ăn Đã Thành Thục Rồi
Một muỗng lớn thịt heo xào bông cải đổ hộp cơm của Tống Tử Dao.
Không giống như của khác, cô nhiều thịt hơn, ít bông cải hơn.
Tạ Minh Minh trong cửa sổ gắp thức ăn, mặc đồng phục thống nhất của căn tin, nháy mắt với cô.
Đến lượt sinh viên tiếp theo lấy thức ăn, Tạ Minh Minh liền thành thục lắc lắc muỗng.
Ừm, mới việc mấy ngày, kỹ thuật gắp thức ăn luyện thành thục .
Tạ Minh Minh trở thành đồ của thầy Ngô, đầu bếp trưởng căn tin.
Cô thầy Ngô dẫn căn tin, biên chế của trường, tạm thời cũng giải quyết vấn đề hộ khẩu.
tiền lương do trường phát, một tháng 18 đồng, một nửa dùng để mua phiếu cơm phiếu thức ăn của căn tin.
Nghe vẻ thu nhập cao, nhưng cái cũng coi như là trường chăm sóc cô .
Không quan hệ lương thực, mà tìm nơi ăn mà cần phiếu chứng chứ?
Tống Tử Dao ăn xong tìm đến Tạ Minh Minh, đưa cho cô mười đồng.
Tạ Minh Minh vội vàng xua tay : “Thím ơi, cháu tiền mà, thầy ứng cho cháu một tháng tiền lương .”
“Tiền lương ứng cũng chỉ đủ cho hai tháng ăn uống, cháu mỗi ngày còn xe nữa chứ? Ra ngoài cũng chút tiền trong túi chứ.” Tống Tử Dao kiên quyết bảo cô nhận.
Thấy Tạ Minh Minh vẫn , Tống Tử Dao liền : “Cứ coi như thím cho cháu mượn , đợi cháu tiền thì trả thím ?”
Lúc Đàm Học Tùng rời nhà, Dư Tú cho một ít tiền, nhưng đó chi tiêu của hai lớn, tiền sớm tiêu hết.
Lúc cùng đường, cô tìm việc .
tiền lương ứng một tháng, đầu tiên dùng để mua phiếu cơm phiếu thức ăn của hai tháng.
Muốn tiền sử dụng, ít nhất cũng cần chậm một hai tháng.
Thím đúng, cô và Đàm Học Tùng bây giờ trong túi trống rỗng, ngoài đều nơm nớp lo sợ, cực kỳ mất cảm giác an .
Đàm Học Tùng mua sách cũng tiền, chỉ thể tạm thời mượn của khác mà xem.
Tạ Minh Minh dáng nữa, nhận lấy mười đồng.
“Cảm ơn thím ......”
Tống Tử Dao và Đàm Kim Hạ phần lớn thời gian đều ở nhà, chỉ thỉnh thoảng ở thư viện muộn , hoặc trường việc gì, mới ở ký túc xá.
Một tuần cùng lắm ở hai .
hai tháng trôi qua, kem đ.á.n.h răng trong ký túc xá của cô dùng hết hơn một nửa.
Rõ ràng là dùng trộm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-tn-70-thieu-nu-tri-thuc-mem-mai-quyen-ru-khien-dai-han-run-ray-ca-tim/chuong-171-1.html.]
Tống Tử Dao và bảy còn trong ký túc xá đều tiếp xúc sâu, chỉ hiểu bề ngoài.
Chỉ Lâm Quân Tú và Tống Hiểu, là quen thuộc hơn một chút.
— Một là trưởng ký túc xá, tự nhiên liên hệ với mỗi trong ký túc xá. Tống Hiểu thì chủ động hơn, mỗi Tống Tử Dao ở ký túc xá, cô đều nhiệt tình giúp đỡ lấy nước.
Bề ngoài mà , mỗi đều , ai giống như sẽ tham lam những thứ nhỏ nhặt.
Tống Tử Dao kem đ.á.n.h răng của , gì.
“Chúng cùng phòng nước nhé.” Tống Hiểu bước đến, với Tống Tử Dao.
“Được thôi.” Tống Tử Dao gật đầu, .
Tống Hiểu mang theo chậu và đồ dùng vệ sinh cá nhân theo.
Lúc hơn chín giờ tối, phòng nước qua thời gian cao điểm, chỉ còn lác đác vài .
Tống Hiểu hỏi: “Cậu từ thư viện về ?”
Tống Tử Dao trả lời: “ .”
“Thư viện đông , chiếm chỗ cũng chiếm , chúng tớ đều học trong ký túc xá,” Tống Hiểu buồn bực, “Ký túc xá chật hẹp, ánh sáng , nhiều lúc tra cứu tài liệu cũng tiện.”
Tống Hiểu đột nhiên : “Lần thư viện, giúp tớ chiếm một chỗ nhé.”
Tống Tử Dao cũng là do Đàm Kim Hạ giúp chiếm chỗ.
Tuy nhiên đây là chuyện lớn, với Đàm Kim Hạ một tiếng chiếm thêm một chỗ là .
Thấy Tống Tử Dao vui vẻ đồng ý, Tống Hiểu vui, chuyện càng mật hơn.
Cô liếc mắt một cái, thấy kem đ.á.n.h răng của Tống Tử Dao, lập tức kinh ngạc : “Cậu thường xuyên ở ký túc xá, kem đ.á.n.h răng dùng nhanh như ?”
Tống Tử Dao , gì.
Tống Hiểu hình như đột nhiên nhớ điều gì, Tống Tử Dao chút thôi.
Tống Tử Dao : “Cậu gì thì cứ .”
Tống Hiểu quanh, thấy ai, mới nhỏ: “Có mấy , tớ thấy Dương Ái Hồng thò tay chậu rửa mặt của , nhưng tớ dù cũng tận mắt thấy cô gì, cho nên cũng nghĩ nhiều.”
“Bây giờ nhớ , chắc là đang lén lút bóp kem đ.á.n.h răng của .” Tống Hiểu vẻ mặt như vỡ lẽ.
“Dương Ái Hồng?” Tống Tử Dao dường như cảm thấy thể nào, biểu cảm nghi ngờ.
Tống Hiểu giải thích:
“Dương Ái Hồng là nông thôn, xem quần áo cô mặc thường ngày, cứ lặp lặp chỉ hai bộ đó, còn cả miếng vá nữa! Cô ăn cơm cũng đặc biệt tiết kiệm, phiếu thức ăn trường phát hết , thì tuyệt đối tự mua nữa.”
“Ký túc xá chúng ngoài cô đều là thành phố, còn ai sẽ tham những cái lợi nhỏ chứ?”
Tống Hiểu chắc chắn.
Tống Tử Dao xong hưởng ứng, ngược nhàn nhạt : “Cậu sai , tớ cũng là thi đậu từ nông thôn lên.”