Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống Hiểu nở một nụ rạng rỡ, “Rất vui quen với , là Tống Hiểu.”
Không đợi Uông Duệ tiếp tục bắt chuyện, Tống Hiểu liền chào từ biệt: “Hai cứ trò chuyện , phiền nữa.”
Uông Duệ theo bóng Tống Hiểu xa, miệng lẩm bẩm: “Đồng chí nữ tuy trông bình thường, nhưng cái khí chất thu hút.”
Dương Ái Hồng rõ, “Cậu gì cơ?”
Uông Duệ thu hồi ánh mắt, lãnh đạm : “Không gì.”
Dương Ái Hồng cũng nhận sự khác lạ của Uông Duệ đối với Tống Hiểu, nhưng ngoài cảm giác chua xót , cô thể gì khác.
Uông Duệ từng rằng, việc một đồng chí nam thêm vài một đồng chí nữ là chuyện bình thường, cô nên ghen tuông vặt vãnh.
Dù cũng chỉ là thôi, gì khác, nếu cô mà ghen tuông thì thành hiểu chuyện.
Dương Ái Hồng tự thuyết phục bản trong lòng, quả nhiên cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.
Cô lấy một cái hộp, đưa cho Uông Duệ.
“Kính của hỏng , đây là cái dùng tiền bán tóc để mua cho .”
Uông Duệ nhận lấy cái hộp, mở qua loa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-tn-70-thieu-nu-tri-thuc-mem-mai-quyen-ru-khien-dai-han-run-ray-ca-tim/chuong-181-2.html.]
Chiếc kính đang đeo rơi hỏng, gọng kính lỏng lẻo, lúc nào cũng dùng tay giữ.
Anh tiếc tiền mua cái mới, nên ám chỉ Dương Ái Hồng mua cho .
Chuyện là từ cuối học kỳ , ngờ đợi ròng rã cả một kỳ nghỉ hè mới mua về.
Uông Duệ bĩu môi, vẻ vui.
Kế hoạch ăn ở căng-tin cùng Dương Ái Hồng cũng mất hết hứng thú.
Anh đeo chiếc kính mới , cất bước định , “Đột nhiên nhớ còn việc, đến phòng thí nghiệm một chuyến, tự ăn .”
Dương Ái Hồng trân trân theo bóng Uông Duệ xa.
Thực chiếc kính đó tổng cộng tốn năm tệ, ngoài ba tệ tiền bán tóc, còn hai tệ cô tiết kiệm từ tiền ăn uống của học kỳ .
tâm ý của cô trao , dường như hề tạo một chút sóng gợn nào.
Uông Duệ thậm chí còn với cô một cái.