Không gian trồng trọt: Nữ thần y xấu xí làm vợ nông gia - Chương 342

Cập nhật lúc: 2025-11-23 09:50:55
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 342: Đến nhà cầu hôn

 

Không , !

Bạch Diễn Trung , tìm một lý do hợp lý, nhưng bộ dạng của lộ , tri phủ liền nghiêm mặt: “Ngươi ?”

“Sao thể chứ!” Bạch Diễn Trung : “Ngài thể để mắt đến nó, đó là phúc đức tổ tông nhà , chỉ là cái nương t.ử từng kết hôn, thể còn sạch sẽ nữa, ngài xem, nó nào tư cách cho ngài?”

Sắc mặt tri phủ lúc mới khá hơn một chút, vô cùng quen thuộc đến ghế mềm, bắt chéo chân xuống: “Có tư cách là do ngươi quyết định chắc? Ta cho ngươi , quyết lấy nàng !”

Bạch Diễn Trung gật đầu lia lịa: “Phải …”

“Được , chuyện cứ thế mà quyết !” Tri phủ : “Ngươi nhớ dặn dò nhà họ Lương cho rõ, kẻo đến lúc chuyện gì mất mặt.”

“Cái ngài yên tâm, chỉ là…”

“Chỉ là gì?”

“Chỉ là khi phủ ngài! Nàng của ngài , vì thể diện của ngài, ngài thể để nàng tiếp tục lộ mặt ngoài chứ? Ngày nào cũng thấy nó bận rộn, cha, xót xa lắm…”

Bạch Diễn Trung , vỗ ngực, bộ dạng đau lòng.

Thực lo lắng là, Bạch Lê Hoa lợi dụng tri phủ để hồ giả oai, đến lúc đó càng chỗ cho dung .

Cùng là loại như , tri phủ tâm tư của , “khà khà” : “Nàng là vì đàn ông thương yêu, nên mới ngoài lộ mặt, gả cho , tự nhiên sẽ ở nhà ngoan ngoãn.”

Bạch Diễn Trung : “Vậy thì , chuyện cứ để lo liệu!”

Lương đại lang c.h.ế.t, còn già với cha già, chẳng lẽ còn trông chờ con gái mà ăn cả đời , cho thêm chút bạc là thể đuổi .

Bạch Diễn Trung lo lắng.

Việc lo lắng lúc , là lương thực cứu trợ do triều đình phân phát.

Vì năm nay mưa, ngoài cái loại lúa lai mà cái nương t.ử trồng, thu hoạch của những khác đều , vặn quốc khố dồi dào, liền phân phát bạc và lương thực xuống cứu trợ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-trong-trot-nu-than-y-xau-xi-lam-vo-nong-gia/chuong-342.html.]

Theo thông lệ, lương thực nên giao cho bán với giá cao, nhưng lâu lắm , chẳng thấy động tĩnh gì.

Đó là một miếng mỡ lớn, Bạch Diễn Trung sốt ruột lắm!

Cái nương t.ử Bạch Lê Hoa , cái gì mà đậu hũ, tào phớ, sữa đậu nành, giờ đều trở thành món chính.

Ai cơm ăn, thì dùng một chút tương, nấu lên cùng với đậu, mỗi một đĩa lớn.

giá thành rẻ, chẳng còn ai đến mua gạo mua mì nữa.

Đây còn là năm mất mùa, nếu năm thứ hai mà bội thu, tiệm gạo của mà sống nổi!

Suy tính , cửa , chỉ thể mở với tri phủ!

Bạch Diễn Trung nghĩ, mặt lộ vẻ do dự: “Đại nhân, cái đó…”

“Ê!” Tri phủ trừng mắt, vẻ mặt vui: “Chúng thành thông gia , còn gọi đại nhân gì nữa!”

Bạch Diễn Trung gật đầu: “Thông gia, thông gia! Cái gạo mì cứu trợ của chúng …”

Tri phủ khoanh tay lưng, bước ngoài: “Lát nữa sẽ hỏi giúp ngươi.”

Bạch Diễn Trung mừng rỡ, kéo dài giọng hô lớn: “Đa tạ đại nhân!”

Tri phủ trừng mắt: “Hửm?”

Bạch Diễn Trung vội vàng sửa lời: “Thông gia!”

Tri phủ lúc mới hài lòng, bước chân qua ngưỡng cửa.

Trình Uyển Thu bụng nhô bên cạnh chờ sẵn, thấy , khẽ cúi : “Tri phủ đại nhân.”

Tri phủ giật : “Sao ngươi thành cái bộ dạng .”

Trong ký ức, Trình Uyển Thu tuy là mỹ nhân khuynh thành, nhưng cũng coi như ưa , nhưng giờ đây, da dẻ vàng vọt, những vết nám mặt ngay cả phấn cũng che , đừng xí đến mức nào.

Trình Uyển Thu che mặt, quỳ xuống đất: “, xin đại nhân ít rượu.”

Loading...