Không gian trồng trọt: Nữ thần y xấu xí làm vợ nông gia - Chương 469

Cập nhật lúc: 2025-11-24 09:40:50
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 469: Kẻ Ăn Xin

 

Nói về Liễu Ngôn Duệ, từ khi dẫn đường tự ý xuống xe bỏ , đ.á.n.h xe , đành về phía nơi nhiều , để còn hỏi đường.

đến đầu ngõ, ngửi thấy từng đợt hương thơm nức mũi. Hắn thò đầu ngoài xe, ngừng hít hà, “Thơm quá, là mùi từ nhà ai truyền .”

Người đ.á.n.h xe cũng nuốt nước bọt quanh, men theo mùi thơm đến một căn nhà mới, bất giác bước .

Cả hai quên bẵng chuyện tìm Tô Noãn.

Hiên Viên Thải từ nhà bếp chạy , chặn họ , “Ê ê ê, hai là ai, gì ở đây!”

Người đ.á.n.h xe hồn, Liễu Ngôn Duệ.

Liễu Ngôn Duệ rướn dài cổ, ngừng trong nhà. Bị đ.á.n.h xe kéo áo nhắc nhở, ông mới đứa trẻ mặt, ông hỏi, “Tiểu , đây là nhà của ai ?”

Mặt Hiên Viên Thải nhăn , “Đương nhiên là chủ nhà , hỏi hai là ai mới đúng!”

“Chúng là… là… khách lữ hành qua đường.” Liễu Ngôn Duệ , “Bị mùi thơm hấp dẫn đến, tiểu thể cho xem một chút ?”

Hiên Viên Thải chống tay ngang hông chặn ở cửa, “Đã là khách qua đường thì mau , nếu sẽ báo quan.”

Tuy tuổi còn nhỏ, nhưng nó từng trải nhiều, đương nhiên thể nhận Liễu Ngôn Duệ với vẻ ngoài giàu bình thường.

Liễu Ngôn Duệ đương nhiên sự cảnh giác của Hiên Viên Thải, cố gắng nặn một nụ , “Ta chỉ xem một chút thôi.”

Ông kìm về phía nhà bếp.

Không trong đó đang nấu món gì, thơm đến . Càng ngờ, ở một nơi khỉ ho cò gáy như thế , thể xuất hiện tài giỏi như .

Ông thật sự thèm, nhưng ánh mắt đó trong mắt Hiên Viên Thải trở thành trộm cắp, ý đồ !

Nó càng cảnh giác hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-trong-trot-nu-than-y-xau-xi-lam-vo-nong-gia/chuong-469.html.]

Giọng Tô Noãn từ nhà bếp vọng , “A Thải, ai đến đó?”

“Không gì, kẻ ăn xin thôi.”

Hiên Viên Thải đáp một tiếng, cầm cái chổi bên cạnh lên đuổi .

Liễu Ngôn Duệ trang phục của , dám tin, đường đường là đương gia của Liễu gia, một thằng nhóc con gọi là kẻ ăn xin.

Rồi cái tính bướng bỉnh của ông nổi lên, nhất quyết bằng .

Tránh trái né , ông hiệu cho đ.á.n.h xe ôm lấy Hiên Viên Thải, chạy vọt qua bên cạnh.

Hiên Viên Thải thấy cái bóng mập mạp của ông , khóe môi nhếch lên, hét lớn một tiếng, “Hoa Hoa! Ra đây!”

Bên cạnh nhà vệ sinh, một con hổ vằn lông bóng mượt lười biếng dậy, miễn cưỡng gầm lên một tiếng.

Đó là hổ!

Liễu Ngôn Duệ dừng bước, dám cử động.

Người đ.á.n.h xe cũng buông tay, lùi mấy bước.

Hiên Viên Thải nhấc chân, bắt chước dáng vẻ của Tô Noãn, đá một cái giữa hai chân đ.á.n.h xe. Người đ.á.n.h xe đau đến mức khụy xuống đất.

Tô Noãn vội vàng từ nhà bếp , “Có chuyện gì ?”

Sau đó ánh mắt chạm với Liễu Ngôn Duệ, cả hai đồng thanh lên tiếng, “Là ngươi?”

Giày sắt tìm thấy, đến khi tìm thấy thì cần. Liễu Ngôn Duệ mừng rỡ nuốt nước bọt. Đang định dùng lời lẽ gì đó để chào hỏi cho tự nhiên, thì thấy Tô Noãn về phía nhà bếp, “Sắp đến giờ ăn , là kẻ ăn xin thì mau đuổi .”

Liễu Ngôn Duệ bước lên hai bước đuổi theo, nhưng con hổ Hoa Hoa ở bên cạnh nhe răng , ông dám tiếp, chỉ đành gọi lớn, “Tô cô nương, cố ý đến tìm nàng đó.”

Bên trong tiếng trả lời, Hiên Viên Thải cũng bắt đầu đuổi .

Liễu Ngôn Duệ vội vàng kêu lên: “Nàng gặp , nhưng an nguy của Lăng Phong, nàng cũng quản ?”

Loading...