Chương 523: Chuyện còn quan trọng hơn cả sinh mệnh
Tô Noãn Bách Lý Thiếu Hiên: “Chuyện liên quan gì đến ?”
“Hắn là phu quân của nàng ?” Bách Lý Thiếu Hiên : “Hắn giả trang thành nữ nhân đến phòng , hầu hạ tắm rửa, nàng gì ?”
Tô Noãn về phía Liễu Lăng Phong.
Người đang nàng với vẻ mặt căng thẳng.
Tô Noãn mím chặt môi: “Vậy Thất công chúa định gì đây?”
Nàng sẽ vì một câu của Bách Lý Thiếu Hiên mà phủ nhận Liễu Lăng Phong, vì nàng , đến đây, nhất định là ý đồ gì đó.
Bách Lý Thiếu Hiên , cực kỳ quyến rũ.
Chỉ thấy nàng chậm rãi đến mặt Tô Noãn, ghé môi sát tai nàng, khe khẽ một câu gì đó, sắc mặt liền đại biến.
Sau đó nàng dứt khoát từ chối: “Không !”
“Nàng nghĩ kỹ ?” Trong mắt Bách Lý Thiếu Hiên thoáng hiện vẻ đe dọa, nhưng nhanh nàng che giấu , nàng đắc ý hai đàn ông phía : “Chỉ cần chuyện , Liễu đương gia thể mất mạng đấy.”
“Người mất mạng, chỉ Liễu Lăng Phong nhỉ?” Tô Noãn Bách Lý Thiếu Hiên: “Bọn họ vì xuất hiện trong Hoàng cung, chúng đều rõ.”
Khóe miệng Bách Lý Thiếu Hiên cứng , nàng hung hăng trừng mắt Hiên Viên Văn Hoán: “Ta tướng công của ngươi là cùng khác cung, nhưng cố tình c.h.ế.t dễ dàng như .”
Nàng chằm chằm Hiên Viên Văn Hoán, đến đáng sợ: “Ta nỗi đau trong lòng , đều để nếm trải hết một .”
Hiên Viên Văn Hoán vẫn nhẹ, giống như đang một đám trẻ con chơi trò gia đình .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-trong-trot-nu-than-y-xau-xi-lam-vo-nong-gia/chuong-523.html.]
Tô Noãn bỗng nhiên hiểu nổi suy nghĩ của .
Bách Lý Thiếu Hiên càng vẻ mặt đó của chọc giận, nhào tới đ.ấ.m đá túi bụi.
“Ngươi , tại ngươi , hận ngươi, hận ngươi c.h.ế.t , nhất định sẽ báo thù cho ! Báo thù! Báo thù!”
Cũng chính lúc , Tô Noãn mới nhận , Bách Lý Thiếu Hiên vẫn là Bách Lý Thiếu Hiên ngày xưa.
Mặc dù nàng cố gắng thể hiện hề sơ hở, nhưng đôi mắt đỏ hoe phản bội nàng .
Hiên Viên Văn Hoán động đậy, Liễu Lăng Phong cũng động đậy, mặc cho nàng loạn, “Rầm” một tiếng, cánh cửa đạp mạnh mở , bóng dáng Bách Lý Thiếu Dương xuất hiện ngoài cửa.
Một chính trang, nghiêm nghị, hề , hệt như thiên thần giáng lâm.
Hắn chỉ hai câu, một câu là: “Hồ đồ!”
Câu thứ hai là: “Đưa bọn chúng xuống cho !”
Một hàng thị vệ mang đao xông phòng, bao vây Liễu Lăng Phong và Hiên Viên Văn Hoán, nhanh chóng áp giải bọn họ .
Trong thời gian ngắn ngủi, trong phòng chỉ còn một Tô Noãn.
Trong đầu nàng hồi tưởng chuyện xảy , luôn cảm thấy điều gì đó , nghĩ nghĩ , hình ảnh trong đầu nàng dừng ở lúc Hiên Viên Văn Hoán áp giải , khi đó, môi mấp máy, hình như gì đó, nhưng thể rõ.
Rốt cuộc là gì?
Tô Noãn suy nghĩ nát óc, một tia sáng chợt lóe lên trong đầu, cuối cùng cũng nhớ điểm : Mặc Nhiễm ở đây.
Là một sự tồn tại như hình với bóng của Hiên Viên Văn Hoán, ?
Chẳng lẽ là... thực hiện một việc khác, một việc còn quan trọng hơn cả sinh mệnh của Hiên Viên Văn Hoán?