Không gian trồng trọt: Nữ thần y xấu xí làm vợ nông gia - Chương 540

Cập nhật lúc: 2025-11-25 16:55:14
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 540: Đều là Tứ Vương gia tặng

 

Liễu Lăng Phong sắc mê mê về phía nàng, Tô Noãn từng bước lùi , vốn tưởng rằng kiếp nạn khó thoát, nàng tự chủ nhắm chặt hai mắt, trong lòng đang đấu tranh tư tưởng gay gắt, tay nắm buông, buông nắm, lặp lặp nhiều , vẫn thấy phản ứng gì.

Nàng lén lút mở mắt , Liễu Lăng Phong bước qua nàng, nhặt lấy cuốn sách vỡ lòng rơi ở góc, lật xem.

Càng xem, sắc mặt càng ngưng trọng, chỉ mới hai ba trang. Hắn liền “bốp” một tiếng đóng sách , hướng về phía cửa hô lớn: “Người !”

Vương Miễu bước phòng, cúi : “Thuộc hạ mặt!”

Liễu Lăng Phong ném cuốn sách vỡ lòng mặt , vẻ mặt vui : “Thứ dâm thư là ai đặt ở đây!”

Vương Miễu nhặt sách lên xem một chút, mặt lập tức hiện lên vẻ lúng túng: “Chủ tử, nơi ai , nhưng hai canh giờ , Tứ Vương gia phái đưa một ít sách đến, là trân bản trong cung, để ngài g.i.ế.c thời gian.”

Liễu Lăng Phong đến bàn sách xem, quả nhiên, ngoài cuốn Tiếu Lâm Quảng Ký rơi ở góc , còn một chồng dày sách cùng loại.

“Cùng đưa đến với sách, còn một miếng huân hương nhỏ.” Vương Miễu sắc mặt , cẩn thận : “Vì Tứ Vương gia những cuốn sách vô cùng quý giá, nên thuộc hạ cũng dám tùy tiện động , nhưng huân hương thuộc hạ cho kiểm tra , là… hương thôi tình, nên dùng.”

Nói xong, cho mang hương lên.

Tô Noãn hít hít mũi, tiến đến lò hương, nhón một chút đưa lên chóp mũi: “ thật.”

“Mang tất cả đốt hết cho !”

Lòng Tô Noãn đau nhói, đó đều là những vật phẩm họa công tinh xảo, hương thịt tứ dật đó a!

Nàng vội vàng : “Không cần đốt ! Trả !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-trong-trot-nu-than-y-xau-xi-lam-vo-nong-gia/chuong-540.html.]

Như chừng còn thể giữ hai cuốn.

“Còn mau !” Liễu Lăng Phong nghiến răng , điều thể chịu đựng nhất là, khi trở về, thấy Tô Noãn đang xem sách một cách say sưa, vốn tưởng là chuyện gì thú vị, ngờ là thứ dơ bẩn như .

“Chủ t.ử thể!” Nhìn sắc mặt Liễu Lăng Phong, Vương Miễu vội vàng : “Chuyện nếu truyền đến tai Tứ Vương gia, hoặc vài ngày nữa đến hỏi chúng xin sách, thì ?”

Liễu Lăng Phong hề nghi ngờ : “Có chuyện gì sẽ gánh vác.”

Sau khi Vương Miễu , Liễu Lăng Phong nàng : “Sau nếu nàng xem, thì chúng cứ dựa theo sách mà thực hành hết một lượt, ?”

Tô Noãn gân nào của chệch, ngu ngốc : “Ta thấy vẽ mà, phản đối dữ , chẳng lẽ là từng xem qua những thứ ?”

Liễu Lăng Phong trả lời, nhưng vành tai rõ ràng đỏ lên, đó như giận quá hóa thẹn, phẩy tay áo bỏ ngoài.

Tô Noãn vui tả xiết.

Nào ngờ, Liễu Lăng Phong mặt đỏ bừng gọi Vương Miễu : “Đừng đốt hết, để cho hai cuốn!”

“A?”

“A cái gì mà a! Mang đến đây!”

Liễu Lăng Phong giật lấy sách, lén lút nhét trong ngực, khẽ ho một tiếng, cố tỏ bình tĩnh ngoài.

Vương Miễu trợn mắt há hốc mồm.

Cùng lúc đó, bên phía Bách Lý Thiếu Hiên, nhận thưởng tứ của Nhiếp Chính Vương.

Một viên thanh ngọc minh châu, một đôi hoa tai mã não, một đôi băng tinh ngọc trâm, một chiếc váy bướm kim tuyến, cùng nhiều chiếc trâm cài tóc chế tác tinh xảo khác.

Tuy rõ vì , nhưng đối với Bách Lý Thiếu Hiên mà , đây là một điềm lành, nàng đống đồ trong mâm thưởng mà mừng rỡ thôi.

Loading...