Không gian trồng trọt: Nữ thần y xấu xí làm vợ nông gia - Chương 830

Cập nhật lúc: 2025-11-29 15:11:58
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 830: Bách Lý Thiếu Dương (5)

 

Nhìn nàng lệ nhòa khóe mắt, nàng lắc đầu, “Không rõ tính tình ngươi như thế , thể sống sót trong Liễu gia.”

Liên Nhi vội vàng đuổi theo, “Liễu gia thì ? Phu nhân đối đãi , chuyện gì…”

Hoàn chẳng chút ý thức nguy cơ.

Sau khi Liên Nhi và nha đầu nhỏ , những tráng hán vây quanh Nguyệt Tâm, kẻ mắt lớn trừng mắt nhỏ với nàng cũng lũ lượt rời .

Thấy trong phòng chỉ còn một , Nguyệt Tâm mắt đảo một vòng, rón rén toan chuồn .

bước tới cửa, liền nha đầu canh giữ bên ngoài chặn .

Dù lời khách khí, song tay chẳng chút nương nhẹ.

Nguyệt Tâm trở phòng, như đống lửa.

Nàng lo cho Liên Nhi nha đầu béo khờ dại , lo cho Tô Noãn, rõ ràng vị Tứ vương gia chẳng ý , nàng bắt thì , phu nhân vạn chớ xảy chuyện, bằng vị

Nàng dám nghĩ Khuất Lễ sẽ .

Chỉ cảm thấy một trận kinh hãi, chỉ thầm cầu nguyện trong lòng, “Phu nhân, ngàn vạn đừng xảy chuyện, Cẩn Du, các ngươi hãy cẩn thận đó.”

Thời gian dường như trôi qua lâu, dường như chỉ thoáng qua trong chớp mắt.

Trong nỗi bất an của Nguyệt Tâm, nha đầu nhỏ đó đưa Liên Nhi phòng.

Liên Nhi thần sắc hề hấn, cũng chẳng vết thương nào, Nguyệt Tâm kiểm tra khắp thể một lượt, mới thở phào nhẹ nhõm.

Nàng kéo Liên Nhi lưng, trừng mắt nha đầu nhỏ đầy cảnh giác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-gian-trong-trot-nu-than-y-xau-xi-lam-vo-nong-gia/chuong-830.html.]

“Tỷ tỷ, ngươi trừng chi?” Nha đầu , “Người chẳng đưa về cho ngươi yên lành , cũng gì nàng, ngươi như thế để gì?”

Liên Nhi ở phía cũng khe khẽ kéo áo nàng, “Nguyệt Tâm tỷ tỷ, , Thu Thủy tỷ tỷ là , tỷ đừng trách nàng.”

Nguyệt Tâm một trận tức nghẹn, những đó cho nàng uống t.h.u.ố.c mê gì, mới xa bao lâu, bắt đầu lưng giúp ngoài .

Thế nhưng cô nương nhỏ cũng chẳng thèm chấp, thấy tình cảnh , “phì” một tiếng khẽ nhẹ nhàng rời .

Thuận tay đóng luôn cửa phòng.

Nguyệt Tâm cánh cửa khép mắt , tiếng “ầm” truyền đến.

Lòng nàng cũng theo đó mà giật thót một cái, kéo Liên Nhi xuống, khẽ hỏi: “Họ đưa ngươi ?”

“Ngươi Thu Thủy tỷ tỷ .” Liên Nhi , “Nàng đưa gặp Tứ vương gia.”

Nguyệt Tâm căng thẳng, “Nói những gì?”

“Cũng chẳng gì.” Liên Nhi đáp, “Chỉ là hỏi chúng là ai, đến đây gì, trả lời xong, bảo mấy ngày chúng cứ ở đây nghỉ ngơi cho , bên ngoài bây giờ loạn, chừng sẽ bắt loạn thần tặc tử.”

Nàng , “Hắn còn bảo, thể lúc nào cũng ở đây, chúng là hai cô gái, vạn nhất xảy chuyện gì, thì hối hận cũng muộn.”

Nguyệt Tâm nhíu mày, “Ngươi thế nào?”

“Thiếp , là thị phụ phu nhân, chúng chẳng sợ gì cả, nhất định gặp lão gia mới .” Nói tới đây, Liên Nhi do dự, “Thiếp liền cầu xin thả chúng , nhưng bảo, sắp đến bảy ngày mất của lão gia , phu nhân nhất định sẽ tới, bảo chúng cứ ở đây chờ.”

“Không hỏi gì khác ? Ví dụ như phu nhân đang ở nơi nào, vân vân…”

“Có hỏi chứ!”

“Ngươi ?”

“Thiếp phu nhân ở phía chúng , sắp tới .” Liên Nhi đáp, “Sau đó liền bảo trở về.”

 

Loading...