KHÔNG MUỐN CHỈ LÀ BẠN THÂN - Chương 33
Cập nhật lúc: 2024-12-13 13:53:09
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2024-12-13 13:53:09
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Trương Kim Nguyên sang Tùy.
Giang Tùy cũng đang .
Ánh mắt của hai giao trong trung.
Sau gần một phút, đột nhiên Trương Kim Nguyên nhanh trí thu răng khểnh, treo lên một gương mặt may mắn như ý thế giới hòa bình: “Tiệm net, em tiệm net đây.”
“Làm việc gì thì nên yêu việc đó, đây là đạo đức nghề nghiệp cơ bản.”
Trương Kim Nguyên nghiêm mặt : “Em đây.”
Nói xong thì túm lấy áo khoác thể thao đang vắt vai vung một cái, bước tiệm net một cách cool ngầu.
Giang Tùy chạm khóe môi.
Tạ Tam Tư và Vương Nhất Phàm mắt , âm thầm trao đổi.
Tạ Tam Tư: Nói thêm hai câu nữa?
Vương Nhất Phàm: Nói gì? tú bà .
Tạ Tam Tư: Bà mối, , ông mối, việc , cứu vớt trai mê man, màu trong thời kỳ phản nghịch , hiểu ?
Vương Nhất Phàm: Vậy , mời.
Tạ Tam Tư định hắng giọng thấy Tùy của một câu:
“Xấu ?”
“Hả?” Mặt Tạ Tam Tư ngơ .
Giang Tùy chỉ chỉ miệng .
Tạ Tam Tư: “……”
Đệch, Tùy chứ, nũng nịu như con gái ? Dọa quá.
Giang Tùy lạnh lùng lườm một cái.
Tạ Tam Tư nuốt nước miếng cái ực: “Không , Tùy xinh như hoa……”
Hình như đúng lắm.
“Ý em là tuấn tú bất phàm, siêu trai, trầy tí da cũng hề gì. Anh mà đường thì đảm bảo là nhất.”
Sắc mặt Giang Tùy khó coi, rõ ràng là chịu bỏ qua.
Trong đầu Tạ Tam Tư đang là bão táp, chín năm giáo dục bắt buộc vẫn còn gần một năm, kiến thức của hạn, hết sức .
Nên đến lượt cái Vương Nhất Phàm cợt nhả lên sân khấu .
Cậu ung dung phun một làn khói: “Là một đàn ông, mặt chút vết tích thì mới gọi là mùi vị đàn ông.”
Giang Tùy bắt đầu chế giễu: “Thế mỗi đánh trốn một bên?”
Vương Nhất Phàm nghẹn chút nào, tiếp: “Em mùi vị đàn ông.”
Tạ Tam Tư trợn mắt há miệng lắc đầu, bội phục luôn.
–
Giang Tùy bảo hai cũng về tiệm net , thật sự bản khơi mào chủ đề ngu ngốc nữa.
Mẹ nó, đang yên đang lành tự nhiên hỏi cái gì mà , cứ chít chít như đàn bà .
Giang Tùy hướng cô gái rời , hàng mi đen nhíu hết đến khác.
Vương Nhất Phàm gẩy tàn thuốc, giơ tay lên : “Anh Tùy, chuyện ở cái hội của em……”
Giang Tùy di chuyển tầm mắt: “Muộn .”
Vương Nhất Phàm nhận câu trả lời, vèo một cái chuồn mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-muon-chi-la-ban-than/chuong-33.html.]
Tạ Tam Tư theo ở đằng , vài bước thì đầu một câu: “Anh Tùy, ngày mai đến phòng vẽ nhỉ.”
“Sao,” Giang Tùy : “Cậu gả ngoài ?”
Trên mặt Tạ Tam Tư phủ đầy một hàng vạch đen: “Tối nay chắc thức suốt đêm, ngày mai chắc chắn tinh thần vẽ tranh.”
Giang Tùy: “Bình thường thức đêm thì cũng vẽ ?”
Tạ Tam Tư: “……”
Nói cứ như vẽ .
Khuôn mặt của Giang Tùy từ khi nào phủ kín một tầng sương đen: “Sao còn , bế ?”
“Không , cần cần.”
Miệng của Tạ Tam Tư lắp bắp đầy sợ hãi, vội vàng chạy són cả quần.
Ai đó nhanh đến đến thu phục Tùy .
Tạ Tam Tư chắp tay n.g.ự.c tạo thành hình chữ thập, thành tâm lên trời, AMen.
–
Trương Kim Nguyên gấp rút chạy khỏi tiệm net thì va Tạ Tam Tư đằng đang .
“Đệch, n.g.ự.c đau quá.”
Tạ Tam Tư nhăn mặt: “Cậu gì ? Vội vã lên đài phi thăng thành tiên ?”
Trương Kim Nguyên sức cãi cọ với , giơ quyển sổ ghi chép bìa da in hình lá phong lên.
Tạ Tam Tư hiểu nhầm ý của : “Gì , bây giờ về nhà xem vở? Đây phong cách của , hơn nữa thi giữa kỳ xong mà? Học sinh giỏi.”
“Cái đồ ngốc .” Trương Kim Nguyên tức giận : “Đây là của rơi.”
Nói xong thì đẩy , nhanh chóng chạy ngoài.
Ở bậc thang ai cả, Tùy cũng còn ở đó.
“Đưa .” Tạ Tam Tư : “Mai đến phòng vẽ tranh thì đưa cho cô .”
Trương Kim Nguyên hỏi: “Anh Tùy ?”
Tạ Tam Tư một lúc, đau đớn vô cùng: “Nhóc con, bố là con luôn trong top 3 của khối, áp lực học tập chắc chắn cực kỳ lớn, ngờ con sách đến ngu cả .”
Trương Kim Nguyên: “……”
Cậu ném quyển sổ ghi chép cho Tạ Tam Tư.
“À đúng , cầm thẻ lên mạng mất , ngay cả tiền cọc cũng lấy .”
Trương Kim Nguyên lấy di động , ngón cái vuốt lên màn hình một cái, thời gian: “Nếu Tùy dùng di động thì thể liên lạc với .”
Tạ Tam Tư gật đầu: “Chả .”
Nếu nhà mà cho phép mua thì ngày nào cũng sẽ treo cổ, khoe khoang 360 độ.
Trương Kim Nguyên ấn mấy cái bàn phím: “Cái thứ đồ chơi bây giờ là công cụ để giả ngầu, vài năm nữa thì ai cũng một cái, còn giả ngầu cái gì nữa.”
“Anh Tùy đạo hạnh cao thâm, cần thêm công cụ nữa .”
Tạ Tam Tư rút cây bút đang cài quyển ghi chép : “Thứ chúng cần học còn nhiều lắm.”
–
Ở phía bên , Trần Ngộ vòng qua trung tâm thương mại thì thấy một chuỗi âm thanh như tiếng chuông vang lên ở đằng . Cô lái xe sang bên cạnh nhường đường nhưng nhân đó đạp vượt lên phía .
Trần Ngộ cũng nghĩ nhiều, cô đạp một lúc thì phát hiện chiếc xe đạp đằng vẫn luôn theo , mí mắt giật giật.
Lúc ngang qua cửa kính của cửa hàng quần áo, Trần Ngộ thầm liếc xuống.
Sau khi rõ mặt ở phía , Trần Ngộ ngạc nhiên, nhất thời để ý khiến cả xe cả lung lay, bánh xe ma sát với mặt đất tạo thành hình như con rắn.
Giang Tùy thấy thế thì nhanh chóng đạp sang. Đôi chân dài sải một cái, vứt xe xuống xông lên phía đỡ lấy yên của cô.
Đầu xe của Trần Ngộ chỉ còn một tấc nữa là đ.â.m cột điện, trái tim cô đập lên thình thịch, trong lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.