KHÔNG MUỐN CHỈ LÀ BẠN THÂN - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-12-13 00:20:32
Lượt xem: 28
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trần Ngộ thấy Giang Tùy cây cầu lớn, cô đạp xe phóng về hướng đó.
Giang Tùy ngậm một cây kẹo mút alpenliebe trong miệng, một tay đút túi, tay còn đặt lan can, ngón tay gõ nhẹ theo nhịp điệu trong tai .
Ngón tay dừng , mở đôi mắt khép hờ thì thấy cô gái đang chạy xe đạp trong quầng sáng vàng nhạt.
Sự lạnh lùng và thờ ơ và trong mắt lập tức biến mất, bổng tăng thêm vài phần trìu mến.
Bánh bao súp đến .
Trần Ngộ hiểu ánh mắt trai, khỏi nhếch môi cô dừng xe mặt Giang Tùy, đặt một chân chống đất: “Chẳng chỉ là một cái bánh bao thôi , nhất thiết chặn cầu ?”
Giang Tùy cắn cây kẹo mút, lắc lắc que cầm màu trắng: “Hai cái.” Trần Ngộ: “……”
“Hơn nữa “
Giang Tùy lấy cây kẹo mút “Chậc” một tiếng cáu kỉnh: “Hôm qua, chỉ vì vài câu mà ở phòng vẽ náo loạn hết cả lên.”
Thấy con ngươi đen láy của cô gái gợn sóng, bỗng nhiên cảm giác hứng thú, nghiêng về phía cô cô ở cách gần, thở ấm áp phả khuôn mặt trắng như sứ của cô: “Hay là ……”
“Cậu cũng hy vọng gì đó với ?” Giọng chậm , chút tán tỉnh. Trần Ngộ vô cảm phun ba chữ: “ điên?”
Phản ứng đầu tiên của Giang Tùy là quen quen.
Cuối cùng thì cũng nhớ , cũng trả lời Tạ Tam Tư như thế, sai một từ.
Trong cổ họng Giang Tùy bật tiếng nhẹ: “Cách thấy khá là phổ biến, là lạt mềm buộc chặt.”
Trần Ngộ đơ mặt: “Cậu tự luyến ?”
Mũi Giang Tùy phát âm thanh uể oải: “ đấy.”
Trần Ngộ: “……”
Hứng thú trêu chọc cô gái của Giang Tùy bỗng nhiên xuất hiện cũng bỗng nhiên biến mất. Anh thu độ cong ở viền môi, sắc mặt thờ ơ thẳng dậy nhét cây kẹo mút trong miệng.
“Phong cảnh ở con kênh tệ, nhất là buổi sáng, khiến suy nghĩ.”
Giang Tùy tựa lan can, gió thổi tung tóc mái trán, khuôn mặt với những đường nét sáng sủa sắc nét phong thái nhàn tản: “Con sống vì cái gì, sống như thế nào, tương lai bước , đều là những vấn đề đáng để suy nghĩ.”
Sắc mặt Trần Ngộ vô cảm khi màu.
Giang Tùy đói bụng nên còn kịp màu xong nhanh chóng ăn hết kẹo mút: “Bánh bao súp ?”
Trần Ngộ mở ba lô, lấy một chiếc hộp giữ nhiệt màu cam. –
Mặt trời đang dần rõ ràng ở phía chân trời, cô gái mái tóc vàng rực rỡ, một sợi gió thổi tới mắt Giang Tùy.
Giang Tùy thổi bay sợi tóc: “Bé Tóc Vàng.”
Trần Ngộ lạnh lùng liếc qua.
Dáng vẻ Giang Tùy cực kỳ vô tội: “Tóc vàng mà, hề bóp méo sự thật, đúng ?”
Trần Ngộ dùng chân đạp bàn đạp, chuẩn rời .
Giang Tùy tóm lấy yên xe cô: “Được , bạn học Trần.” Bánh bao súp quan trọng.
Trần Ngộ đẩy hộp giữ nhiệt: “Bánh bao súp của đây, chuyện hôm qua xong.”
Tầm mắt Giang Tùy di chuyển lên phía : “Ăn ngon thì mới xong.” Ý là nếu ngon thì xong.
Trần Ngộ nhảm với nữa, mở hộp giữ nhiệt . Giang Tùy ngây .
Hộp giữ nhiệt chia thành nhiều ngăn, mỗi ngăn đều đựng một chiếc bánh bao súp.
Gọn gàng và ngăn nắp, trông thật nhỏ nhắn và tinh tế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-muon-chi-la-ban-than/chuong-4.html.]
Trần Ngộ dùng móng tay chọc mở lớp vỏ trong suốt bánh bao, một mùi thơm thơm thuần tuý lập tức tràn .
“Cậu cầm .”
Không động tĩnh.
Trần Ngộ ngẩng đầu, phát hiện trai đang chằm chằm bánh bao bằng ánh mắt sâu thẳm nóng bỏng, cô ghét bỏ cao giọng lặp : “Cầm .”
Giang Tùy tỉnh táo , trịnh trọng nhận lấy hộp giữ nhiệt.
Dáng vẻ đó tựa như đang ôm thứ quý giá nhất đời.
Trần Ngộ đưa tay , từ túi ngoài balo lấy một cái ống hút nhỏ, đưa cho một cái.
Giang Tùy khẩy:”Thật lắm lễ nghi.”
“Vậy ăn thế nào?” Anh lấy ống hút, nhướng mày: “Trực tiếp từ trong hộp……”
Lời còn xong một cánh tay mảnh khảnh vươn , nhấc ngăn ngoài cùng của hộp giữ nhiệt lên.
Giang Tùy: “……”
Chết tiệt, mấy cái ngăn trong hộp giữ nhiệt mà thể lấy . –
Giang Tùy ấn ống hút lớp vỏ mỏng nóng hổi của bánh bao súp nhẹ nhàng chọc , ngậm ống hút trong miệng hút một .
Nước súp sánh mịn đậm đà tràn ngập hương thơm.
Giang Tùy thuận thế nuốt nước súp xuống, thở trở nên nặng nề hơn.
Thông thường trong thế giới của Giang Tùy chỉ ba thứ, bánh bao súp, giày thể thao và bài hát. Anh quan tâm đến bất kỳ cô gái nào, nhưng cũng hiểu rằng ở trong phòng vẽ, Trần Ngộ cảm giác tồn tại.
Một là ngày cô đến, đám con trai trở nên náo loạn bất thường, hai là cái tên của hai .
Những khác sẽ thì thầm vụng trộm, còn Tạ Tam Tư thì sẽ thì thầm tai .
Giang Tùy ít nhiều cũng hiểu một điều, cô gái chỉ chú tâm bức vẽ mặt, kể cả khi đối diện với thì cô cũng bất cứ tâm tư nào khác.
Vậy nên cũng cần thiết dối.
Nếu là món bánh bao súp còn ngon hơn của tiệm Lão Viên thì nhất định là .
Vì thái độ nghiêm túc và nhiệt tình đối với bánh bao súp của Giang Tùy nên sáng nay chỉ ăn cây kẹo mút Trần Ngộ đưa cho ngày hôm qua mà ăn gì khác nữa, chỉ đợi miếng ăn thôi.
Kết quả là đợi .
Quả thực là ngon hơn của tiệm Lão Viên, nước súp một chút tạp vị nào.
Chết thật, nó, c.h.ế.t thật mà.
Trần Ngộ thấy trai giống như điểm huyệt, khi cô định gì đó thì đột nhiên cô chằm chằm.
“Cậu mua ở ?”
“Cậu đừng quan tâm.” Trần Ngộ đang chờ để tới phòng vẽ: “Cậu mau ăn xong .”
Giang Tùy cúi đầu đến gần cô, ánh mắt bất động, dáng vẻ nghiêm nghị như thể sẽ từ bỏ cho đến khi đạt mục đích của .
Toàn Trần Ngộ nép bóng râm của trai, cảm giác khiến cô khó chịu, cô bỗng cau mày: “Mẹ đấy.”
Giang Tùy buột miệng : “Mẹ thiếu con trai ?” Cả thế giới đều trở nên im lặng.
Giang Tùy hổ đến mức tai nóng bừng, đang cảm thấy ngượng ngùng hơn bao giờ hết, cả tự chủ run lên. Anh đầu sang bên ho nhẹ, đuôi mắt liếc thấy cô gái đang qua, sắc mặt đột nhiên tái nhợt, bật tiếng mắng đầy tức giận.
“Đệch, trong bánh bao súp độc ? Ông đây chỉ húp một ngụm, biến thành thằng ngốc thế ?”
Trần Ngộ: “Là năng lực ngầm của lớn, chỉ là kích thích mà thôi.”
Giang Tùy: “……”