KHÔNG MUỐN CHỈ LÀ BẠN THÂN - Chương 44

Cập nhật lúc: 2024-12-15 10:12:16
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau một hồi trầm ngâm, Triệu Thành Phong chỉ một vấn đề trong bức tranh của Lý Kỳ, vẻ mặt nghiêm nghị rời .

Lý Kỳ cắn môi một lát lấy bảng vẽ xuống, xé bức tranh đó.

Người của phòng vẽ một thấy cô như cũng vẻ ngạc nhiên, khi Lý Kỳ vui vẻ thì cái gì cũng thể cho mượn, thể trêu chọc, nhưng cô lòng tự trọng cao, mạnh mẽ.

Bất cứ khi nào lão Triệu rằng tranh của cô gì đó , cô sẽ xé nó xuống và đặt lên một tờ giấy khác.

Những ở phòng vẽ khác đều đến nhưng từng thấy, may mắn thấy cô xé bản phác thảo, nên biểu cảm đa dạng.

Một trai đùa rằng: “Người ơi, xé cái gì thế, đưa cho để khỏi vẽ nữa.”

đấy, đừng xé nữa, chúng cần.”

Giữa âm thanh la ó, một bạn nữ phàn nàn: “Giấy vẽ cũng là tiền, tẩy vẽ , xé, giận dỗi gì chứ.”

Lý Kỳ đỏ mặt đặt bảng vẽ xuống nhà vệ sinh.

Thái Tú kề tai nhỏ với Lưu Kha rằng nếu cô là Lý Kỳ thì cô sẽ c.h.ế.t vì hổ mất.

Lưu Kha: “Vẽ xong ?”

Thái Tú: “Chưa.”

Lưu Kha: “Vậy còn vẽ , đến với tớ chuyện gì?”

Thái Tú lúng túng về chỗ .

Tiếng ồn trong sảnh lớn vang lên.

Vẻ mặt Lưu Kha : “A Ngộ, tớ thích ngoài vẽ vật thực, quá nhiều chuyện, chút động tĩnh nhỏ thôi cũng thể đẩy lên cao trào.”

Trần Ngộ trả lời.

Lưu Kha dùng cùi chỏ chạm cô: “Sao ngây thế?”

Trần Ngộ tự nhủ: “Tớ đang suy nghĩ việc vẽ tổng thể, thế nào là tổng thể.”

Lưu Kha ngẫm nghĩ: “Cùng vẽ .”

Trần Ngộ và Lưu Kha thảo luận một hồi, cô đến góc phía Tây của tượng thạch cao, phía trai.

Giang Tùy đang gọt bút chì, tai đeo tai , âm lượng còn bật lớn.

Tạ Tam Tư liếc Trần Ngộ, liếc liếc những xung quanh đang hóng chuyện, nhịn mà khâm phục.

Chị thật tuyệt vời.

Dưới tình thế các tin đồn nhảm lan truyền một cách dễ dàng thế mà chị vẫn thể bình tĩnh như thế, sợ hãi trốn tránh.

chuyện lớn.

Giang Tùy bài hát thu hút đến mức vẫn hề nhận .

Tạ Tam Tư mạnh dạn tháo một bên tai của : “Anh Tùy.”

Ra hiệu cho về phía cũng ôm bảng vẽ chỗ khác.

Giang Tùy chút mất kiên nhẫn đầu , thấy Bé Tóc Vàng liền giật : “Cậu ở đây ?”

Trần Ngộ để ý tới những ánh mắt xung quanh: “ một câu hỏi hỏi .”

Giang Tùy thu lưỡi d.a.o lam : “Hỏi .”

Trần Ngộ hỏi về kỹ thuật vẽ tổng thể, hi vọng từ Giang Tùy một lời giải thích khác với Lưu Kha.

“Ví dụ nhé, một ngày mô phỏng một bức tranh, vẽ , mặc dù còn vẽ xong bộ nhưng cảm giác tổng thể xuất hiện.”

Giang Tùy chầm chậm : “Tại ?”

Trần Ngộ chớp chớp hàng mi dài, ánh mắt trong veo mà nghiêm túc :

“Cậu .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-muon-chi-la-ban-than/chuong-44.html.]

Giang Tùy bỗng cảm thấy cô gái như chút ngoan ngoãn, cũng là giả vờ, cô một lúc : “Bởi vì một bức tranh tổng thể thì dù dừng bút lúc nào nó cũng đều là một bức tranh chỉnh.”

Đôi mắt Trần Ngộ trừng lên, dường như đang suy nghĩ.

“Nhóm các đều là vẽ hình khối lập phương mới đến hình khối chữ nhật, nếu như dừng ở giữa thì bức vẽ vẫn chỉnh, nên cách vẽ đó tính tổng thể.”

Giang Tùy phủi phủi bụi bút chì dính quần: “Chỉ dựa cảm giác tổng thể để xuống tay, vẽ tổng thể chăm chút từng đồ vật mới thể gọi là vẽ tổng thể.”

Trần Ngộ suy nghĩ một lúc rời .

Giang Tùy giơ một chân, ngăn cô : “Dùng xong thì bỏ ?”

Trần Ngộ định chuyện thì bên ngoài tiếng gõ cửa, Phan Lâm Lâm đang chán nản cùng tám chuyện liền chạy mở cửa.

răng khểnh điển trai ở quán net tối hôm đó.

Phan Lâm Lâm nặn một nụ chào hỏi đầu tiếp tục tám chuyện để g.i.ế.c thời gian.

Trương Kim Nguyên đẩy cánh cửa đang hé mở tường, bước vẫy vẫy tay, nở nụ rạng rỡ: “Hi.”

Các trai quan tâm, còn các cô gái thì đều qua.

Trương Kim Nguyên quét mắt qua cả sảnh lớn đông đúc, thấy gì đó nên hai mắt liền phát sáng lên, nhanh chóng bước về phía mục tiêu của .

“Bạn học, chúng gặp .”

“Xin chào.” Trần Ngộ xong liền tiếp tục vẽ.

Trương Kim Nguyên vô cùng thất vọng, liền tìm một cái ghế trống chen cạnh Tùy, lảm nhảm như một cô vợ đang giận dỗi: “Sao chỉ một câu hai chữ, quá lạnh lùng.”

Giang Tùy liếc một cái: “Chẳng bắt đầu từ tuần , học sinh ngoại trú cũng học hai tiết tự học buổi tối ?”

“Trải qua một buổi tối, cả cơ thể và tinh thần mong manh của em đều khó chịu vô cùng, sếp cho phép em ở nhà ôn tập, chỉ cần duy trì top ba khóa là .”

Trương Kim Nguyên nghiêm túc : “Đêm tối dài đằng đẵng việc gì nên em chạy tới xem vẽ, hun đúc chút cảm giác nghệ thuật.”

Giang Tùy: “…….”

Ha.

Ánh mắt Trương Kim Nguyên dán chặt bóng dáng mảnh khảnh ở góc đối diện sảnh: “Anh Tùy, em thể qua đó ?”

Giang Tùy chậm rãi : “Đi .”

Trương Kim Nguyên nhấc m.ô.n.g lên khỏi ghế thì tiếp: “Đi để cọc nước đá chọc đầy mặt.”

Giang Tùy nhướn mi : “Cô nhóc lúc đang vẽ thì ghét nhất là khác ở bên cạnh.”

“Không chứ” Trương Kim Nguyên : “Tam Tư thích khác bên cạnh lúc đang vẽ tranh, cảm thấy thể vẽ tiếp , còn Trần Ngộ thì vấn đề gì, khác chuyện với cô cũng .”

Tạ Tam Tư đang ôm bảng vẽ : “……”

Đệch cái thằng Trương Kim Nguyên, nhà dám bán !

Chẳng đồng ý là sẽ khai ? Hừ.

Không ngoài dự đoán Tạ Tam Tư nhận một ánh mắt lạnh lẽo từ Tùy, da đầu tê dại, biến đúng , em hiểu mà.

Trương Kim Nguyên để ý đến Tạ Tam Tư, chỉ thấy đang chuyện với cô gái tóc dài, mặt đều là nét , lúm đồng tiền tình cờ hướng về phía , liền oa lên một tiếng như thể đầu tiên thấy thế giới, hạ giọng hỏi: “Anh Tùy, rốt cuộc là theo đuổi đấy?”

Sắc mặt Giang Tùy tối sầm: “Theo đuổi .”

“Anh Tùy đừng ngại, trưởng thành cả , cứ thoải mái thôi.”

Trương Kim Nguyên duỗi ngón trỏ gãi cằm: “Trên đời gái thì nhiều, nhưng gái ngoan thì nhiều , theo đuổi thì để em theo đuổi.”

Cậu dậm dậm chân, sống c.h.ế.t mà : “Tùy Ngộ Nhi An đúng là duyên phận, cũng lãng mạn. mà á, em răng khểnh, cô lúm đồng tiền, bọn em cũng là một cặp trời sinh.”

Giang Tùy đang gọt bút chì, sức lực bỗng nhiên tăng lên, chỉ với một nhát d.a.o mà phần lớn ruột chì cắt đứt.

【Tác giả lời

Anh Tùy: Người , mang kìm đây để nhổ răng khểnh cho Tiểu Trương.

Loading...