KHÔNG MUỐN CHỈ LÀ BẠN THÂN - Chương 50

Cập nhật lúc: 2024-12-15 10:12:26
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giang Tùy dựa lưng lên bậu cửa sổ: “Chuyện nãy dọa chứ?”

Trần Ngộ sợ cả.

Giang Tùy bật một tiếng từ cổ họng, dối mà đỏ mặt.

Lúc đó cô nhóc thấy tiếng động lớn thì cả đều rung lên, dậy thì thấy đất, cây bút chì trong tay cũng rơi xuống đất.

Giang Tùy Tùy xoa xoa ngón tay rằng, khá nhàn rỗi, thời gian chú ý đến những sự kiện thế .

“Nhìn mà xem tâm lý quan trọng đến mức nào, điều chỉnh thì xong đời.”

Giang Tùy chế nhạo hai tiếng, tầm mắt lơ đãng lướt qua bụi bay lơ lửng trong trung, dừng hàng lông mi mảnh mai của cô gái: “Thực , về phương diện hội họa, nếu đạt đến đỉnh cao thì chỉ cần nắm vững các mẹo là .”

“Về phần những mẹo đó thì lão Triệu sẽ dạy, luyện tập nhiều là sẽ .”

Trần Ngộ tiếng nào.

Giang Tùy bỗng nhiên đến gần cô, giọng trầm thấp của lướt qua vành tai cô: “Hối hận ?”

Trần Ngộ phản ứng gì: “Hối hận cái gì?”

“Hối hận vì học Mỹ Thuật.” Giang Tùy chằm chằm cô: “Nếu học thì giờ đang trong phòng học, mỗi ngày tay cũng sẽ dính nhiều bụi bút chì, dù cọ rửa thế nào thì lâu ngày vẫn sẽ lưu một ít, như kiểu ăn sâu da , quần áo giày dép cũng bẩn.”

“Quan trọng nhất chính là với thành tích học tập của thì cũng sẽ vất vả như bây giờ.”

Lúc Trần Ngộ mới bắt kịp suy nghĩ của , bình tĩnh : “ vất vả ?”

Giang Tùy vẫn cô ở cách gần, trong mắt là khuôn mặt gầy gò phủ một lớp lông tơ, trắng nõn gần như trong suốt, thể thấy những mạch m.á.u màu xanh lam da.

“Cậu soi gương , tuần mặt gầy , trũng xuống, như cải trắng nhỏ cánh đồng vàng úa.”

Khóe miệng Trần Ngộ co giật, cô uống một hết nắp nước sôi để nguội: “Trại tập huấn nào mà áp lực lớn chứ, thể chuyện mà đòi ăn .”

Giang Tùy bỗng nhiên im lặng.

Hai họ gần đến , chỉ còn một hai tấc nữa thôi là đầu mũi sẽ chạm , hai họ chuyện cũng hơn hai phút nhưng cô gái chút hổ nào, dấu hiệu mất tự nhiên cũng .

Ngay cả cáo già như cũng cảm thấy tai bỏng rát, căng thẳng và thở nặng nề hơn.

Giang Tùy thẳng , từ cao xuống cô gái một hồi, đó đưa tay về phía cây hoa hổ, dùng lực mạnh lên tất cả lá cây màu xanh nhanh chóng cụp .

Anh “Chậc” một tiếng, buộc miệng thốt một câu hề ăn nhập với chủ đề: “Đến cây hoa hổ còn nữ tính hơn .”

Nói xong bỏ , bóng lưng hình như còn mang theo chút tức giận.

Trần Ngộ vẻ mặt khó hiểu.

Ngay giây thấy trai nổi giận với khác, gầm gừ nóng nảy, lửa giận tăng vọt.

Trong lúc đó còn nghiêng đầu về phía cô, trừng mắt cô một cái.

Trần Ngộ cạn lời.

Cậu tức giận như thế gì, bắt nạt , còn trừng .

Tâm trạng của Trần Ngộ bỗng trở nên tệ hơn, cô lạnh mặt cầm bình giữ nhiệt và vẽ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-muon-chi-la-ban-than/chuong-50.html.]

Sau ngày hôm đó, Trương Phương Phương vẫn tiếp tục vẽ như thường lệ, tiếng xì xào bàn tán vẫn ngừng vang lên.

thì ở đó thị phi.

Phòng vẽ là một xã hội thu nhỏ với đủ loại kiểu , đủ loại suy nghĩ.

Khi vẽ tượng thạch cao sắp kết thúc thì một nam sinh đến phòng vẽ.

Mọi đều cảm giác như danh lâu.

Bởi vì tới ai khác chính là Vu Kỳ – em họ của Vu Dương khoe khoang suốt thời gian .

Cả phòng vẽ bùng nổ.

Các cô gái đều tập trung “Đẹp trai quá”, “Cậu với kìa.”, “Cũng với ”, “Giọng quá”, “Cười lên thật dịu dàng ấm áp”, ngập tràn thở thanh xuân.

Phía các nam sinh là diễn biến khác.

“Đệch, dựa mà trực tiếp phòng vẽ một? Lão Triệu còn thể

thiên vị rõ ràng hơn nữa ?”

“Lão Triệu chỉ là trân trọng tài năng thôi, đừng quên tài của phòng vẽ Lưu Vân đấy.”

“Vậy phòng vẽ Lưu Vân, còn chuyển qua Nguyên Mộc quái gì?”

“Người tài mà, chắc chắn là sẽ những chuyện bình thường, phàm nhân như chúng hiểu .”

“Nhìn vẻ mặt của Vu Mập kìa, em trai giỏi giang thì liên quan gì đến , cũng lên mặt thế gì.”

“Nói gì thì cũng đến , tranh vị trí một với Lưu Kha, tranh yêu với Tuỳ, một mũi tên b.ắ.n hai con chim, trò để xem .”

“Này, Tùy ?”

“Vừa nãy còn ở đây mà, nhỉ?”

“Không , đừng hỏi nữa, đừng rảnh rỗi sinh nông nỗi.”

Anh Tùy của bọn họ phòng vệ sinh hút thuốc .

Tạ Tam Tư cẩn thận hỏi: “Anh Tùy, vẫn chứ?”

Giang Tùy lạ quen mà nhả khói, lông mày tràn đầy tức giận: “Có gì mau.”

Tạ Tam Tư nuốt nước bọt báo cáo tình hình: “Phòng vẽ nhỏ của chúng thể chứa sáu bảy cái giá vẽ, phòng vẽ một hiện đầy .”

“Lão Triệu bảo thằng tới chỗ Trần Ngộ, là chỗ sâu nhất bên trong.”

Cậu dừng vài giây dũng cảm lên tiếng: “Nói, cách khác thì họ đang cùng .”

Trong phòng vệ sinh là sự im lặng c.h.ế.t chóc.

Giang Tùy cúi đầu, một từ cũng mà chỉ im lặng hút từng thuốc, mặt đầy khỏi, vẻ mặt âm trầm rõ.

Tạ Tam Tư nghĩ , bỗng cảm thấy sống lưng lạnh buốt, đưa hai tay lưng gãi gãi, thận trọng hỏi: “Anh Tùy, hiện tại đấy?”

Giang Tùy gảy tàn thuốc lá, nheo mắt : “Ổn chứ.” Rất .

Hút hết điếu thuốc, Giang Tùy thẳng tới phòng vẽ một.

Loading...