KHÔNG MUỐN CHỈ LÀ BẠN THÂN - Chương 54

Cập nhật lúc: 2024-12-15 10:18:04
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Thành Phong bảo Trần Ngộ ký tên và ghi ngày tháng xuống góc bên trái của bức tranh, đó lập tức mang .

Không lâu , bức tường ở sảnh lớn nhiều thêm một bức tranh.

Tranh mẫu dùng để trưng bày cho khách bên ngoài tới tham quan, nên trong phòng vẽ cũng chỉ ít đủ tư cách dán tranh lên bức tường ở sảnh lớn.

Những bức tranh của kỳ thi đó đều gỡ xuống đợt tuyển sinh tập trung và mang về để tự bảo quản.

Từ khi khoá bắt đầu đến nay cũng chỉ vài bức tranh dán lên, bức tường đá nhạt màu rộng lớn càng trở nên đặc biệt thu hút.

Trần Ngộ hiển nhiên thể cảm giác khi bức tranh của cô dán lên, phòng vẽ một sẽ lập tức vài biến động kỳ lạ.

Những suy nghĩ nhỏ nhặt bất cứ lúc nào cũng thể tràn .

Nhất là Lý Kỳ, bình thường nỗ lực của cô trong top 5, nhưng thầy công nhận cô , mỗi sửa tranh cho cô đều nhiều, hết chỗ đến chỗ , giọng thì càng lúc càng lớn, hề quan tâm tới lòng tự tôn của cô , cô cảm thấy thầy giáo thích cô .

Hiện tại Trần Ngộ còn giáo viên xem trọng, cô hâm mộ đau lòng, sự khó chịu của cô thể hiện hết lên mặt, chuyện cũng châm chọc.

“Trần Ngộ, mặt thầy giáo ngoan thật đấy, thầy là lập tức thích .” “Bây giờ vẽ , loại bút chì phổ thông chắc là sẽ thấy chướng mắt nhỉ.” “Ôi trời, vẽ thì cái gì cũng thể ăn, còn thì đến nước cũng thời gian uống.”

Thậm chí cô còn giận cá c.h.é.m thớt với Thái Tú và Vương Nguyệt, đến khi họ yêu cầu cô cho rõ ràng thì còn chặn họng “Đừng phiền vẽ tranh.”

Trong lúc nhất thời, Lý Kỳ biến thành một con nhím, giống như cả thế giới đều với cô .

Bầu khí trong phòng chút nào.

Những giằng co âm thầm giữa các cô gái là điều mà các nam sinh thể hiểu .

Giang Tùy quan tâm.

Vu Kỳ thì quan tâm, bầu khí sẽ ảnh hưởng đến việc vẽ tranh của , nên tham khảo ý kiến của các cô gái, rút dây tai khỏi máy nhạc, để tiếng ca phát ngoài.

“Wow, là bài《Người tìm mộng》, tớ bài .”

Thái Tú ngâm nga theo giai điệu nhẹ nhàng: “Để thanh xuân , mang giấc mơ của nàng. Đi đến chân trời cùng một .”

Vương Duyệt tiếp lời: “Bất tri bất giác, thành đô từng lưu dấu, bao chuyện xưa và nụ của em

…… Lưu Kha, đến lượt !”

Lưu Kha hát giọng nam trầm nên hạ tông xuống: “Một lòng nhiệt thành trong thâm tâm, trời trong vắt ngát xanh êm đềm, khởi đầu tươi sáng khi bên nàng, ngắm mưa phùn ngày xuân xuống đây……”

cầm bút chỉ chỉ về phía phía: “A Ngộ, tiếp lời.”

Trần Ngộ nhanh chóng suy nghĩ ca từ, nhưng mãi nhớ nổi, cô cau mày:

“Từng……Từng……”

Chất giọng dịu êm dễ của nam sinh bên vang lên: “Từng là những tháng ngày ngủ trong cô đơn.”

Trần Ngộ và Vu Kỳ .

Giang Tùy ở bên thấy cảnh tượng , trong đầu nổ “Bùm” một tiếng vang đội, phát s.ú.n.g khai cuộc, mở màn hỏa lực ngập trời.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-muon-chi-la-ban-than/chuong-54.html.]

Đệch.

Giang Tùy rút máy mp3 nhỏ trong túi , nhưng chợt nhớ loa ngoài, thể phát nhạc ngoài , dừng một lát nhét nó .

Anh liếc chiếc máy nhạc to dày của Vu Kỳ.

Rồi về phía cô gái đang ngâm nga cũng những khác, Giang Tùy nghiến răng nghiến lợi : “Thích bài hát dở ?”

Trần Ngộ đang phác họa bức chân dung trong sách tham khảo, mới chia tỷ lệ khuôn mặt 3 phần dọc 5 phần ngang: “Là nhạc của La Đại Hựu, dở chỗ nào chứ?”

Mí mắt Giang Tùy rũ xuống, ánh mắt chằm chằm vành tai trắng như tuyết của cô mắt: “Không .”

Trần Ngộ cầm tẩy đất sét xoá nét vẽ lệch: “ thấy .”

Giang Tùy lặng lẽ thêm một bài hát danh sách phát, miệng vẫn khinh thường : “Lần ở cửa hàng phát bài《Chuột yêu gạo》, cũng say sưa, thật đúng là chẳng kén chọn gì cả.”

Vẻ mặt Trần Ngộ biểu cảm gì: “ thế.”

Giang Tùy: “……”

“Rầm”

Vừa cùng hát, nhưng Lý Kỳ cố tình phớt lờ đóng sập cửa bỏ ngoài.

Khiến những khác giật .

Thái Tú: “Cái gì , tớ sợ chết.”

Lưu Kha: “Cái quái gì , tinh thần thế suy nghĩ đến chuyện vẽ tranh , điên .”

Vu Kỳ: “Xin , nếu bật bài hát đó…….”

Vương Nguyệt: “Bạn Vu, chuyện liên quan tới , cũng của .”

Trần Ngộ phát hiện ánh mắt lén lút của Vương Nguyệt, cô mỉa, tức là của .

Tật gì thế.

Tiếng tặc lưỡi của trai vang lên bên tai cô: “Lại gây thù chuốc oán nữa , bạn Tiểu Trần, sợ ?”

Trần Ngộ thờ ơ.

nghĩ cũng sợ , ở mặt còn thể hung hãn như thế, chẳng mấy chốc sẽ lật cả ngói nhà thôi.”

Giang Tùy lấy máy mp3 , gỡ dây tai quấn xung quanh: “Nghe nhạc ?”

Trần Ngộ: “Không .”

Vừa dứt lời, trong lỗ tai bên phía trai nhét một cái tai .

Trần Ngộ định tháo tai xuống thì giai điệu lập tức vang lên khiến cô nhận bài《Chuột Yêu Gạo》yêu thích của cô, đành lòng nên buông

tay, ánh mắt kỳ quái về phía trai, chê bài ?

Giang Tùy vô thức l.i.ế.m môi, thản nhiên : “Em gái tải xuống.”

Loading...