KHÔNG MUỐN CHỈ LÀ BẠN THÂN - Chương 56

Cập nhật lúc: 2024-12-15 10:18:07
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong thời gian giải lao, Phan Lâm Lâm trượt xuống khỏi chiếc ghế gỗ lim lớn, hoạt bát xem vẽ cô thành dạng gì.

Nếu vẽ giống thì sẽ hỏi thể cho cô .

“Woa.” Phan Lâm Lâm bước tới, hì hì : “Trần Ngộ, của quá, cho .”

Trần Ngộ thẳng thừng .

Giang Tùy sửa đôi mắt và đường cong hàm trong bức vẽ cho cô, bộ đường nét trở nên mềm mại hơn nhiều, tan học cô luyện cho nét vẽ mềm hơn nên cất trong ngăn kéo.

Phan Lâm Lâm nhịn : “Cậu cũng keo kiệt quá đấy.”

“Đi chỗ khác .” Tạ Tam Tư đẩy cô sang một bên: “Có tranh của .”

“Nếu thì gương tự vẽ .”

Phan Lâm Lâm trừng mắt: “ cũng chuyện với ! Liên quan gì tới chứ!”

Trong lòng Tạ Tam Tư tự nhủ, đương nhiên là chuyện liên quan tới , đang phiền chị dâu tương lai của . khi định chuyện thì đèn đỉnh đầu bỗng chớp lên.

“Trong phim, loại tình huống như thì chính là quỷ đến đó.”

Một bạn nam tùy ý đùa một câu, còn dùng ngữ khí lo lắng khiến các nữ sinh đồng thời dọa đến nổi da gà, còn nhát gan hét toáng lên.

Trần Ngộ đang bắt đầu vẽ cái mũi, vốn cô dọa sợ, nhưng Thái Tú hét quá to khiến cô khẽ run tay.

Tiếng của trai vang lên bên tai cô.

Có lẽ nén xuống, bóp từ trong cổ họng, khiến nó trở nên trầm thấp, khàn.

Trần Ngộ tức giận trừng mắt , Giang Tùy chỉ chỉ: “Bóng đèn hỏng .”

“Hả?”

Trần Ngộ ngẩng đầu lên theo phản xạ điều kiện, bóng đèn tường cũ kỹ bám đầy bụi. Cô chớp mắt, ánh đèn lóe lên, ngay đó cô thấy một tiếng “bùm” vang dội.

Một tia lửa phát từ trong bóng đèn vụt tắt.

Trong sảnh lớn trở nên nhốn nháo, các trai còn cố ý đồng loạt reo hò.

“Oa oa oa!!!”

“Mất điện , đệch đệch đệch!”

“Tuyệt vời, tuyệt vời, tuyệt vời!”

Vì xung quanh đều chìm trong bóng tối, tầm hạn chế nên thứ loạn thành một mớ hỗn độn.

“Ai đụng ?”

“Xin , xin … Ôi trời, , ai giẫm lên chân thế?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-muon-chi-la-ban-than/chuong-56.html.]

“Đừng loạn lên , phiền c.h.ế.t .”

vội tè, cho qua cho qua!”

“Các đồng chí, một tin buồn báo cho các , cả tòa nhà đều tối om, cả tòa nhà, cả tòa nhà, cho nên… lẽ đêm nay chúng vẽ nữa .”

là xui thật đấy.”

Trần Ngộ dùng chân mò mẫm một lúc mới đặt bảng vẽ lên đùi.

“Chị , bảng vẽ của đang đặt chân .”

“……”

Trần Ngộ đưa tay , nhưng chạm bảng vẽ mà chạm một thứ ấm áp.

Trên đầu vang lên âm thanh rên rỉ: “Chị , đó là tay .”

Trần Ngộ lập tức buông tay, nhất thời lúng túng, buột miệng : “Cậu đặt tay tay gì?”

Còn ý trách cứ nữa.

Không hề chút ý thức đang ngang.

Mặt Giang Tùy co giật, gọi là chị thì thật sự coi là chị .

Đầu gối áp đầu gối của cô, khi nhận lên, vô thức mở đầu gối quặp lấy chân cô.

Trần Ngộ mặc quần jean, vải vóc là kiểu mùa thu, mỏng cũng dày nhưng vẫn thể mơ hồ cảm nhận cơ bắp săn chắc chân trai. Cô hít một , giây tiếp theo lập tức rút chân .

“Đừng động.” Giang Tùy nhỏ chỉ đủ cho cô : “Phòng vẽ một cái đèn lớn ở gác xép, Lão Triệu lấy .”

Giọng của càng thấp và mơ hồ hơn: “Bạn Tiểu Trần, đêm nay trăng.”

Trần Ngộ nghĩ, cho nên?

“Sảnh lớn tối.” Giang Tùy cố ý dừng : “Chính là thời điểm thích hợp để chuyện .”

Nửa câu , dùng giọng mũi để , đặt trong tình huống lúc cảm giác quỷ dị.

Trần Ngộ vô thức căng thẳng hơn: “Cái gì?”

“Con gái dễ lợi dụng.”

Giang Tùy chính xác chạm đầu cô gái, bàn tay từ đầu cô di chuyển xuống giữ chắc gáy cô, kéo cô tới chỗ .

Trong bóng tối khi cô thấy , khẽ nhắm mắt và từ từ cúi đầu xuống hôn lên làn tóc mềm mại của cô.

“Giống như thế .”

Loading...