KHÔNG MUỐN CHỈ LÀ BẠN THÂN - Chương 82
Cập nhật lúc: 2024-12-15 10:28:30
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngày đó, con đường ven kênh đào, cuối cùng Giang Tùy vẫn nhận bất cứ câu trả lời nào khác từ Trần Ngộ.
Bữa tối, Giang Tùy chỉ ăn vài miếng bỏ đũa xuống.
Nữ đầu bếp lo lắng hỏi: “Cậu Tuỳ, đồ ăn hợp khẩu vị ạ?”
Giang Tùy xua xua tay, uể oải về phía ghế sofa. Anh chống tay, nghiêng đầu tựa lên đó giống như một vị quý phi.
Nữ đầu bếp cầu cứu bác Chung.
Bác Chung liếc cô chủ nhỏ phản ứng chậm chạp ho khan hai tiếng.
Giang Thu Thu ngẩng đầu lên với nửa con tôm béo mập trong miệng, bác Chung nháy mắt hiệu cho cô bé.
“???”
“!!!”
Giang Thu Thu hiểu ý, cô bé nhanh chóng ăn hết con tôm, đó chạy thẳng tới chỗ trai, dừng bên cạnh ghế sofa, nhóp nhép cái miệng dính đầy mỡ: “Anh, tỏ tình từ chối ?”
Bác Chung: “……”
Thẳng thắn như thế, sợ trai càng đau lòng hơn ?
Rõ ràng là Giang Thu Thu ăn nhiều tôm đến mức đầu óc trở nên mơ hồ luôn , khi xong cô bé mới nhận nên hỏi như . Cô bé khuôn mặt tối sầm của trai: “Xin , em xin mà, , em sẽ khéo léo hơn một chút.”
Sau đó là một câu hỏi vẻ ‘khéo léo’ hơn: “Chị Trần Ngộ thích ạ?”
Giang Tùy: “…”
Mọi đang dựng thẳng lỗ tai lên ngóng: “…”
Bác Chung vuốt khuôn mặt mo, xua tay bảo tản .
–
Phòng khách rộng lớn trở nên yên tĩnh hơn hẳn.
Giang Tùy nghiến răng, gằn từng chữ: “Giang, Thu, Thu.”
Giang Thu Thu lùi về vài bước, yếu ớt : “Anh , đừng tức giận mà, em vẫn còn là trẻ con đó, tha thứ cho em , cho em thêm một cơ hội nữa nha.”
Giang Tùy: “.…….”
“Bạn cùng bàn tên Chu Thụ Đồng của em, cũng đấy, là một nhóc mập mạp cái đầu dưa hấu, sống gần nhà chúng .” Giang Thu Thu : “Mỗi tuần đổi một bạn gái, kinh nghiệm yêu đương vô cùng phong phú, em giúp hỏi kinh nghiệm của nhé?”
Thái dương Giang Tùy nổi đầy gân xanh: “Xéo .”
“Đừng mà.”
Giang Thu Thu cẩn thận, dè dặt gần ghế sofa xuống một góc. Ánh mắt cô bé trai khác gì đang một cô gái mới lớn yêu, dù tình yêu trong tim xuất phát từ nhưng vẫn yêu sâu đậm, đau khổ vì tình, thê thảm đến mức ăn cơm vô, mất hồn mất vía.
Cô bé thở dài như một trưởng thành từng trải: “Nếu thấy việc tìm học sinh tiểu học để học hỏi kinh nghiệm mất mặt quá thì tìm em của cũng mà. Chu Thụ Đồng là một vị thần nhỏ, còn Nhất Phàm là một vị đại thần, mới đúng là cao thủ tình trường, tìm .……”
Lời còn dứt, cô bé trai đá khỏi ghế sofa.
Giang Thu Thu hạ cánh bằng m.ô.n.g tấm thảm trải sàn, vì bất ngờ nên hét to: “Em mách chị Trần Ngộ, mách chị là đánh em! Anh cưng chiều em gái thì chắc chắn cũng nuông chiều chị !”
Cơ mặt Giang Tùy co rúm, nó cái gì tivi tẩy não .
Giang Thu Thu la hét đến hụt , trai cô bé thì chỉ bốn chữ “Diễn, diễn tiếp ”, khiến cô bé tức giận trừng mắt lườm trai : “Anh, nhạt quá!”
Giang Tùy hừ lạnh: “Nhạt con khỉ, thấy trai em thành cái dạng gì .”
Giang Thu Thu rụt cổ, diễn nữa, cô bé khoanh chân thảm: “Em cũng là con gái nên thể cho lời khuyên.”
“Con gái luôn chiều chuộng.”
Bạn nhỏ Giang Thu Thu thở dài: “Anh , thể nuông chiều em, nhưng nhất định nuông chiều chị Trần Ngộ.”
Dáng vẻ đắc ý kiểu “Anh thấy em hiểu , mau khen em .”
Giang Tùy trừng mắt con nhóc c.h.ế.t tiệt : “Anh nuông chiều em? Ngày thường em cái , cái nọ, gì mà chiều theo hả, em còn như nào nữa?”
Giang Thu Thu cũng trừng mắt : “Anh trai của Phương Điềm Điềm còn cõng đến trường nhé!”
Cái trò vớ vẩn gì thế, Giang Tùy nghiêm mặt lạnh lùng : “Chín tuổi chứ là chín tháng tuổi, còn cõng nữa, em thấy buồn ?”
Giang Thu Thu hậm hực đáp trả: “Trước còn ôm em, nhưng mấy năm gần đây thì , còn với em là nam nữ khác biệt, rõ ràng là cưng chiều em.”
“Chín tuổi là con gái lớn , ôm cái quần .”
Giang Tùy cau mày: “Mấy cái chuyện ôm hôn đều phần của em , là của chị dâu em hết, phiền em tự hiểu lấy điều cơ bản nhé.”
Giang Thu Thu: “…”
Anh trai cô bé điên .
Giang Thu Thu phồng má: “Có bản lĩnh thì tìm cho em một chị dâu , còn chẳng tại quá kém cỏi, đến bây giờ vẫn theo đuổi .”
–
Giang Tùy với lấy khối rubik bàn, lơ đãng xoay khối rubik một cách tùy ý: “Anh tỏ tình, cũng từ chối, em đừng gọi điện cho linh tinh, đừng gây rắc rối nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-muon-chi-la-ban-than/chuong-82.html.]
Giang Thu ẩn ý : “ chị vẫn thích .”
Khối rubik ném lên cô bé.
Giang Thu Thu cầm khối rubik lên quan sát, tất cả các mặt xoay đúng màu, cô bé đ.â.m thêm một nhát trái tim trai : “Chỉ cần chị Trần Ngộ bạn trai thì vẫn cơ hội.”
Giang Tùy mím môi, cũng như .
Giang Thu Thu chú ý đến biểu cảm của : “Còn là cơ hội lớn.”
“Anh Tiểu Tạ từng gì nhỉ, cuộc sống vô thường.” Cô bé như một bà cụ non: “Gần đây tâm trạng của chị Trần Ngộ luôn , trong lòng đang yếu đuối, chính là thời điểm dễ dàng công phá nhất.”
“Anh , thật đó, khi bạn chuyển sang thành phố khác, cảm giác lúc khác gì thất tình cả.”
Giang Tùy vẫn luôn lên tiếng, nhưng đến khi em gái đến đoạn “Đồng hành là lời tỏ tình trong im lặng”, thì mới trầm giọng mở miệng: “Ai cho em những điều ?”
“Phần á?” Giang Thu Thu chớp mắt: “Chu Thụ Đồng chứ ai.”
Giang Tùy kỳ quái hỏi: “Nếu nhớ nhầm, hồi còn em cướp đồ chơi của thằng nhóc đó , hai đứa học cùng một lớp mẫu giáo, còn là bạn cùng bàn, đến giờ vẫn .”
Giang Thu Thu trở nên cực kỳ hoang mang.
Giang Tùy thêm gì nữa, dù cũng mới là học sinh tiểu học mà thôi, ít nhất cũng đợi đến trung học mới thể xem nên trò trống gì .
“Quay vấn đề chính.” Giang Thu Thu ném khối rubik lên bàn , với lấy một quả quýt bóc vỏ: “Anh , đủ chân thành thì đến kim cương cũng vỡ vụn. Anh càng cưng chiều chị Trần Ngộ, quan tâm chị nhiều hơn thì kết quả sẽ tệ .”
Giang Tùy nhắm mắt.
Giang Thu Thu bên cạnh, ăn quýt ngừng : “Thực em cũng lo lắng lắm.”
“Anh trai của em cao ráo trai, còn vẽ tranh , ưa sạch sẽ, thích dọn dẹp, còn giàu nữa.”
Cô bé giơ thẳng ngón tay cái lên, âm thanh mơ hồ: “Quan trọng nhất chính là, còn một cô em gái hoạt bát đáng yêu, xinh xắn bụng, thông minh lanh lợi, hiền lành khôn khéo, gây chuyện thị phi, còn thích chị dâu nữa.”
Giang Tùy: “…”
Một lúc , Giang Tùy mới : “Thu Thu, ngày mai khi tan học em đến phòng vẽ tranh .”
Ánh mắt Giang Thu Thu sáng lên: “Làm gì , gì ?”
“Anh, tay thật ? Cuối cùng cũng nhẫn nhịn nữa , , em gì? Em đảm bảo sẽ thành nhiệm vụ.”
Giang Tùy đẩy đầu cô bé :” Anh rút câu , nghiêm, đằng , tạm biệt.”
Giang Thu Thu: “.…….”
–
Ngày hôm , Giang Thu Thu vẫn tới phòng vẽ tranh, vui vẻ chia sẻ món bánh quẩy khoai lang tím yêu thích của với chị gái.
Trần Ngộ đang vẽ tượng bán , thỉnh thoảng cắn một miếng bánh quai quẩy giòn giòn.
Giang Thu Thu kẹp giữa chị gái và trai , mà là kẹp giữa cô và một trai xa lạ.
Không chỉ , Giang Thu Thu trai một lượt sang ôm cánh tay cô một cách mật, nhăn mũi tỏ ý, đây là chị dâu của em.
Vu Kỳ: “…….”
Hai em giống ở điểm .
Giống như chú chó tiểu để đánh dấu địa bàn của .
“Chị.” Giang Thu Thu thấp giọng hỏi: “Không vẽ tóc là vẽ từng sợi một ?”
“Không thể vẽ như .”
Ngòi bút của Trần Ngộ khá thô, liên tục ma sát với mặt giấy: “Đầu tiên, chúng cần vẽ độ dày của tóc, thể hiện các lớp tóc.”
“Ở các điểm giao cắt giữa các lớp tóc vẽ vài nét ngẫu nhiên là thể khiến kết cấu và độ dày của mái tóc rõ ràng hơn.”
“Cuối cùng, vẽ thêm các chi tiết, thêm các lớp và sợi tóc, thế là xong.”
Giang Thu Thu còn kịp lên tiếng thì bên trái Trần Ngộ – Giang Tùy, nhịn mà tặc lưỡi: “Cậu cho con bé những thứ gì? Con bé cũng hiểu.”
Lần Giang Thu Thu cũng kịp lên tiếng thì chị Trần Ngộ mặt cô bé: “Cũng vì con bé hiểu nên mới giải thích cho con bé .”
Giang Tùy giơ chân đá nhẹ giá vẽ: “Cậu đang cãi với đấy ?”
Trần Ngộ nheo mắt, lạnh lùng hỏi: “Cãi gì cơ?”
Cổ họng Giang Tùy cuộn lên: “Không gì.”
Ngoại trừ Vu Kỳ, ba cô gái còn trong phòng đều : “…”
Muốn tán tỉnh thì phiền ngoài, cảm ơn.
Lão Triệu mù nên thấy dáng vẻ của cặp vợ chồng già .
Các cô gái cũng sắp mù , mau tránh thôi.
Giang Thu Thu cứ chị gái sang trai, con ngươi đảo liên tục khiến cô bé nhanh chóng thấy chóng mặt, đầu óc mơ màng như đồ ngốc.
Hình như cũng chuyện gì cần cô bé cả.