Chiếc xe chạy thẳng đến chỗ ở của Hạ Đông Li. Tông Trì kịp theo sát bên cô khi cô xuống xe và mở cửa. Hạ Đông Li trả áo khoác cho . Tông Trì đưa tay đón lấy, cẩn thận nghiêng khuôn mặt cô. Chiếc điện thoại khôi phục liên lạc nhận mấy cuộc gọi ngay lập tức. Anh giơ màn hình cho cô xem: “Thư ký liên lạc với mấy . Có một cuộc họp qua điện thoại, bốn, năm mươi phút. Điện thoại hết pin , thể trong mượn sạc của em để họp xong cuộc , Tây Tây?”
Tối hôm đó, cuộc họp qua điện thoại của Tông Trì kéo dài gần tám mươi phút. Anh mang theo sạc dự phòng, lúc đầu ghế sofa trong phòng Hạ Đông Li chuyện gần hai mươi phút. Khi thấy cô tắm xong , liền tự giác hành lang bên ngoài để tiếp tục cuộc họp.
Cho đến khi sạc dự phòng cạn kiệt, pin điện thoại tụt thê thảm, những họp mới kết thúc hội nghị. Lúc Tông Trì gõ cửa bước , thấy căn phòng studio ấm áp nóng. Cửa trượt dẫn phòng ngủ đóng chặt, chủ nhân tỏ vẻ tiếp khách. Hoặc lẽ cô mệt mỏi cả ngày, nên ngủ là điều đương nhiên. Tông Trì đặt sạc dự phòng của cô về chỗ cũ. Trên chiếc bàn quen thuộc, thấy một đĩa bánh mì bagel kẹp trứng và thịt bò. Chỉ còn một nửa. Chuyện đây cô thường xuyên . Tông Trì rút một tờ khăn giấy, gói nửa chiếc bánh sandwich hình bán nguyệt còn trong đĩa, cầm trong tay. Vì ấm, miếng phô mai bên trong chảy .
Anh đưa lên miệng c.ắ.n một miếng, đó đến cạnh cửa trượt phòng ngủ của cô, gõ nhẹ, nhưng mở .
Anh chỉ vọng từ bên ngoài: “Họp xong , đây. Bánh sandwich cũng lấy , em ngủ sớm .”
Hạ Đông Li đang nghiêng giường, thấy tiếng bước chân xa dần, tiếng mở cửa đóng cửa, cuối cùng cô dậy giường, vẫn thấy tiếng xe nổ máy chạy . Hạ Đông Li xuống , dù cô , cái gã đáng ghét sắp cô mất ngủ .
Ngày hôm , Hạ Đông Li thức dậy sớm thì phát hiện áo khoác của ai đó vẫn còn vứt ghế sofa. Cô vệ sinh cá nhân xong, chuẩn chạy bộ đến bệnh viện. Khi chỗ cửa , cô phát hiện tối qua, lúc gọi điện thoại ở hành lang, tạm thời dán lên tường một tấm bảng trắng bằng giấy. Trên đó chi chít những ghi chép nguệch ngoạc bằng tiếng Anh và tiếng Pháp, ghi các loại dữ liệu và thời gian. Bên những nét vẽ bậy đó là một dòng chữ Hán ngay ngắn, trông như lời nhắn: “Sáu giờ tối Chủ nhật, đến đón em.” Chữ ký là câu quen thuộc: “Danh tính tiết lộ.”
--- Chương 25 ---
Từ Xa Đến Gần
Sau khi xong ca khám bệnh cuối tuần thứ Bảy, Hạ Đông Li dành thời gian về thăm Úy Hiểu Hàn.
Lãnh Hàn Hạ Vũ
Bây giờ, cô đến nhà với tâm thế của một vị khách, rạch ròi và thoải mái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-tiet-lo-danh-tinh/chuong-80.html.]
Khi Tây Tây bước , cô Lục vội vàng lấy dép trong nhà rửa đưa cho cô. Cô : “Mẹ con đợi con dài cả cổ . Sợ nhất là đến giờ tan con gọi về bảo lên phòng phẫu thuật, về .”
Trong lúc giày, Hạ Đông Li thấy tiếng xèo xèo của thức ăn cho chảo dầu trong bếp.
Cô Lục , Úy Hiểu Hàn liền bước . Bà tháo tạp dề, Hạ Đông Li một cái hỏi ngay: “Sao thế? Bệnh viện chuyện gì , mà mặt cứ đăm chiêu thế hả con?”
Hạ Đông Li cởi áo khoác ngoài . Vì chen chúc tàu điện ngầm nên tóc cô rối, cô tháo dây buộc tóc, dùng tay vuốt nhẹ với : “Có chuyện gì , đừng nghĩ linh tinh. Bên ngoài lạnh quá, con đói rét thôi.”
Úy Hiểu Hàn lúc mới mỉm , giục cô rửa tay: “Mọi thứ chuẩn xong hết . Món xào đợi con về, xào cái là ăn luôn. Phải ‘ chảo’ con mới chịu chứ gì, cái miệng kén chọn lắm cơ.”
Vừa , bà theo Tây Tây phòng vệ sinh. Trong lúc cô rửa tay, Úy Hiểu Hàn rón rén với con gái: “Từ Tây Trạch về thăm Từ Mậu Sâm, lát nữa thể sẽ ở ăn cơm đấy.”
Hạ Đông Li bình tĩnh rửa tay xong. Lúc , theo thói quen nghề nghiệp, cô dùng chân móc đóng cửa . Úy Hiểu Hàn thấy , trách cô đừng lén lút như ăn trộm thế. Hạ Đông Li nghịch ngợm một tiếng.
Hai con hiếm hoi giây phút tâm đầu ý hợp, Úy Hiểu Hàn chỉ lên lầu, lẩm bẩm khẽ: “Tám trăm năm mới về một , về đến nơi là cứ đóng cửa trong thư phòng hút thuốc.”
Hạ Đông Li nhạy bén cảm nhận điều gì đó: “Chú Từ thế ạ?”
“Bệnh cũ tái phát, ho đến nỗi đêm xuống , bệnh đau lưng tái phát, đang uống t.h.u.ố.c Bắc đấy.”
Hạ Đông Li định lên hỏi thăm một tiếng, nhưng Úy Hiểu Hàn cản : “Hai bố con họ đang bàn chuyện, đừng vội, để lúc ăn cơm .”
Hạ Đông Li thấy rõ, cô ý cô tránh mặt con cái nhà họ Từ. Trước đây Từ Tây Trạch từng giới thiệu cho Hạ Đông Li một bệnh viện tư nhân với mức lương hơn, nhưng cô khéo léo từ chối. Dụ Hiểu Hàn chuyện , và bà ủng hộ Tây Tây , vì bà cũng nể mặt Từ đại ca (ý chỉ Từ Tây Trạch) cho lắm. Người vợ chồng nửa đường khó hòa hợp, Dụ Hiểu Hàn tự hỏi lòng hổ thẹn, nhưng bao nhiêu năm nay, chỉ riêng những lời đàm tiếu bà đủ . Kẻ cầm đầu chính là hai đứa con ruột nhà họ Từ . Chuyện em chúng nó hợp sức bắt nạt Tây Tây, Dụ Hiểu Hàn hệt như món nợ thời phụ nữ ở cữ, cả đời thể quên.