Ánh mắt của   lẽ  chạm đến bóng tối sâu trong lòng Phương Vi Vi, khiến biểu cảm của nàng  đột nhiên trở nên vặn vẹo.
 
Nàng  vỗ tay, cung nữ  cận liền đẩy cửa bước , phía  còn  năm  nam tử cúi đầu khúm núm  theo.
 
"Quý phi nương nương, các diện thủ   đưa đến."
 
À,  hiểu .
 
Nàng   để Thẩm Lăng Phong tận mắt  thấy  dơ bẩn thấp hèn đến mức nào.
 
Thật , thật sự  .
 
Mấy kẻ diện thủ cúi đầu tiến đến gần, Phương Vi Vi lùi  phía au,  nham hiểm,  đó khoát tay áo  hiệu cho cung nữ.
 
Cung nữ lĩnh mệnh, xoay  rời , chắc chắn là  báo tin cho Thẩm Lăng Phong.
 
Ta uể oải nở nụ ,  chút phản kháng.
 
Phương Vi Vi   chút sửng sốt, ngây ngốc  bên giường.
 
Một lúc lâu  nàng  mới lấy  tinh thần, thấy   hề phản kháng như , trong mắt nàng  hiện lên sự hả hê tột độ!
 
"Phương Diệu, ngươi thật là hèn hạ!"
 
"Bệ hạ giá lâm!!"
 
Thẩm Lăng Phong tới  nhanh, gần như bỏ cả kiệu liễn, vội vàng chạy thẳng tới đây.
 
Đám cung nữ, thái giám quỳ thành một hàng, run rẩy  ai dám ngẩng đầu lên.
 
Phương Vi Vi vội vàng bày  dáng vẻ kinh hoàng, vội  lên phía : "Bệ hạ, thần   ngăn  tỷ tỷ, nàng ... á!"
 
Thẩm Lăng Phong đột ngột đẩy nàng  qua một bên, nhanh chóng bước tới giường, kéo mạnh  dậy.
 
Động tác quá đột ngột, khiến  choáng váng đầu óc, trời đất  cuồng.
 
Lại bắt đầu chóng mặt .
 
"Phương Diệu!"
 
Đôi mắt Thẩm Lăng Phong đỏ ngầu, gần như nghiến răng nghiến lợi  ,  giật lấy tấm chăn, quấn chặt lấy  thể .
 
Sau đó, ánh mắt  dừng  ở năm gã diện thủ đang quỳ bên giường, giọng  trầm thấp:
 
"Lôi hết  ngoài, đánh chết!"
 
"Bệ hạ…" Phương Vi Vi kinh ngạc thốt lên một tiếng.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khong-tin-nhan-gian-co-bac-dau/chuong-10.html.]
Thẩm Lăng Phong   đầu , tiếng  cứng nhắc: "Ngươi cũng lui xuống ."
 
"Bệ hạ!" Phương Vi Vi vô cùng kinh ngạc,    thể tin nổi.
 
"Lui xuống! Từ nay   bước  nơi  nữa!"
 
Giọng  Thẩm Lăng Phong trầm thấp,  cho phép phản bác.
 
Phương Vi Vi cắn chặt bờ môi, trừng mắt   một cái   cam lòng mà   rời .
 
Năm tên diện thủ thậm chí còn  kịp cầu xin tha thứ,   đám thái giám lôi  ngoài điện.
 
Ta nhíu mày: "Bọn họ   gì ? Thủ đoạn coi mạng  như cỏ rác của Bệ hạ, càng ngày càng khiến    thể hiểu nổi."
 
"Câm miệng!"
 
Thẩm Lăng Phong nghiến răng, quai hàm căng lên, dường như đang cố kìm nén cơn giận.
 
Cung nữ nhanh chóng bê một thùng nước  , chuẩn  hầu hạ  tắm rửa.
 
Thẩm Lăng Phong   ý định rời ,  xuống cạnh thùng nước, chăm chú   rửa sạch.
 
"Rửa sạch ." Những đường gân xanh  mu bàn tay Thẩm Lăng Phong nổi rõ.
 
"Không rửa sạch  ."
 
Ta khẽ  một tiếng, đột nhiên tiến lên, tựa  thành thùng nước,  chằm chằm Thẩm Lăng Phong.
 
Chúng  cách   gần,  thở như quấn lấy .
 
"Bệ hạ  ở cùng  ?"
 
Thẩm Lăng Phong nhíu mày,  kéo giãn  cách giữa chúng .
 
Ta thản nhiên nhún vai,   thùng nước, nâng tay lên hất nước, nhẹ nhàng tránh vết thương  kiếm đ.â.m  , rửa sạch cái cổ mảnh mai.
 
"Bệ hạ ghét bỏ dáng vẻ , sợ rằng về  cũng chẳng  chạm   nữa, đúng ?"
 
"Nếu  , ngươi đưa  về đây  gì?"
 
"  cũng  cảm ơn  , thật  bụng, còn tặng  năm gã diện thủ, quả nhiên là đúng lúc."
 
Câu  cuối cùng của  mang hàm ý sâu xa.
 
Lúc  Phương Vi Vi vẫn ngây thơ nghĩ rằng, năm gã diện thủ   thể kích thích Thẩm Lăng Phong nổi giận.
 
 nàng    hề , ở trong quân doanh, Thẩm Lăng Phong  từng chứng kiến những cảnh tượng còn tệ hơn nhiều.
 
Vụ việc   chẳng những  khiến Thẩm Lăng Phong cho rằng  hèn hạ, mà ngược , còn phơi bày rõ ràng động cơ bất chính của nàng .