Cả căn phòng chỉ còn tiếng thở dốc của  và tiếng bước chân ngày càng rõ ràng hơn từ bên ngoài cánh cửa.
 theo bản năng rút điện thoại , thấy tin nhắn chủ đơn gửi đến lúc .
Cô   trả lời những lời    đó, mà gửi cho  một bài đăng:
Tiêu đề: “Làm thế nào để lừa một sinh viên đại học  từng trải  nhà ? Và g.i.ế.c cô ?”
Bên  là một bình luận  ghim và  lượt thích cao,  rằng:
“Họ chắc chắn  kiếm tiền, treo một đơn chăm sóc thú cưng tại nhà với tiền công cao, lừa đối phương  nhà.”
Toàn   run lên, một luồng khí lạnh thấu xương lan từ sống lưng xuống tứ chi.
 đây là trở thành kẻ thế mạng  ?
 chủ nhân ban đầu của đơn  là Hạ Du, lẽ nào cô    gì đó khiến  khác ghi thù?
Nhớ  Hạ Du, gần đây cô  cũng thường  sớm về muộn, đôi khi   dính bùn đất, đôi khi tay còn  rách da.
 định  thêm gì đó, nhưng  phát hiện   sóng điện thoại.
Không một vạch nào.
“Cái ... hình như   chuyện một tên biến thái bình thường  thể    nhỉ? Người đó   đang cầm rìu !”
“Bình luận  màn hình che chở  với!!”
“Cầu trời cho cả nhà   dính dáng!”
  những dòng chữ đang lấp đầy màn hình  mắt, theo các bình luận  màn hình,  dường như  thấy tiếng thở dốc ngày càng gần hơn, và tiếng rìu va  tường từng nhát từng nhát một.
 mặc kệ  thứ khác, lao đến bên cửa sổ, vén rèm lên , bên ngoài là một sân , cách mặt đất  hơn hai mét, vẫn khá cao.
  bây giờ  quan tâm nữa.
Dù  cũng  hơn là đối đầu trực diện với một kẻ điên  thể g.i.ế.c .
 xé tấm ga trải giường, thắt vội mấy nút, buộc một đầu  khung cửa sổ,  đó hít một  thật sâu, trèo  ngoài cửa sổ.
Không khí bên ngoài cửa sổ mang theo  ẩm lạnh lẽo của đêm, nhưng đối với , nó trong lành hơn nhiều so với mùi m.á.u tanh trong nhà.
Khi  trượt xuống theo tấm ga trải giường, lòng bàn tay  đau rát vì ma sát, nhưng   dám dừng .
Khoảnh khắc cuối cùng chạm đất,   màng đến đầu gối tê dại vì ngã, lăn lê bò trườn xông về phía cửa .
 nghĩ   thành công.
Cho đến khi   thấy một tờ giấy dán  cửa .
Một lá bùa  ố vàng, bay phất phơ trong gió.
Khoảnh khắc nó bay lên,   thấy  rõ ràng.
Mặt  : “Cô    .”
4
  sững tại chỗ,  lá bùa  gió thổi "bốp" một tiếng dán chặt  cửa, như thể đang chế giễu kế hoạch trốn thoát hoang đường của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khuat-bong/chuong-2.html.]
“Cô    .”
 theo bản năng mở cửa.
Quả nhiên  mở , khóa chặt .
Ngay cả cửa sổ cũng tự động đóng  "cạch" một tiếng  khi  chạm đất.
 gần như phát điên ,  chỉ đến để cho mèo ăn,   vướng  chuyện  chứ.
Bình thường giờ  dù đa     ngủ, nhưng cũng  đến mức   chút phản ứng nào. Thế mà mặc  đập cửa, la hét thế nào, cũng  đánh thức  bất kỳ một  hàng xóm nào xung quanh.
“Cái tờ giấy ...  đúng lắm... Nhà ai mà  dán cái thứ  còn  chữ ngược   chứ?”
Tiếng tim  đập rầm rầm, đinh tai nhức óc.
Các bình luận  màn hình điên cuồng lướt qua,    lạnh ngắt.
Ngay lúc , từ sâu trong sân truyền đến tiếng sột soạt.
Giống như tiếng đế giày giẫm nát cành khô.
Sống lưng  lạnh toát,   định  nhà, nhưng   thấy tiếng "bốp",  thứ gì đó đập  lưng .
 theo bản năng sờ thử, là máu.
Chảy dọc xuống cổ.
 ngây  ngẩng đầu  lên.
Không  gì cả.
 giây tiếp theo, mắt cá chân   một thứ gì đó đột ngột túm lấy.
 hét lên một tiếng thảm thiết, cả   kéo ngã xuống đất.
Lưng  đập  nền gạch lạnh lẽo, trơn trượt, đau đến mức mắt  tối sầm .
 hé mắt ,  mặt là một khuôn mặt  dính đầy máu.
Là một  phụ nữ!
    rõ mặt cô , chỉ thấy  mặt cô   một vết thương sâu đáng sợ, m.á.u vẫn đang rỉ .
Cô  cúi thấp đầu, mặt gần như dán  mặt ,   thể cảm nhận m.á.u  mặt cô  theo cằm chảy xuống, nhỏ giọt lên mặt .
 sợ đến mức mắt  lồi  ngoài.
“Mày...  thoát  ...”
“Mày đáng chết!!”
 kinh hoàng đá chân, nhưng móng tay của cô   cứng  dài. Thậm chí còn găm sâu  da thịt .
 giãy giụa, điên cuồng cầu cứu,  lóc, vớ đại mảnh gạch vụn bên cạnh ném  mặt cô .
 chẳng  tác dụng gì cả.
 gần như  kéo lê một mạch đến góc tường.