Giữa một mảng xanh mờ mịt, Diệp Phong trong bộ đồ đen giống như một thần c.h.ế.t trẻ tuổi, đang c.h.ế.t dí  chằm chằm  hai chúng . Đó là ánh mắt của một con thú  con mồi.
Chúng   ánh mắt đó  cho kinh sợ, nhất thời  ai   lời nào.
Giữa trời đất, chỉ còn  tiếng gió xuân thổi xào xạc  cánh đồng lúa mì.
Việc Diệp Phong bắt nạt  cũng bắt đầu từ ngày hôm đó.
5
Diệp Phong dẫn theo hai tên đàn em, chặn  trong nhà vệ sinh, hẻm nhỏ và lùm cây. Đấm đá là chuyện thường ngày, tạt nước đổ m.á.u cũng  ít.
Sách giáo khoa của  thường xuyên  xé nát, trong ngăn bàn học của  luôn  thể sờ thấy đủ loại xác động vật nhỏ  c.h.ế.t. Từng đồng tiền của  đều  bọn họ lục lọi lấy hết.
  tìm thầy cô giáo nhưng cũng chỉ là  hòa giải qua loa. Thậm chí còn nhận  lời đ.á.n.h giá "Sao bạn   bắt nạt  khác mà chỉ bắt nạt em, chắc chắn là em cũng  vấn đề."
Cũng  tìm cảnh sát, cảnh sát   khi  gây  tổn hại thực chất hơn thì họ sẽ  can thiệp. Không ai  về phía , trừ Chu Linh.
Ban đầu, bọn họ   tay với Chu Linh. Sau khi phát hiện Chu Linh luôn kiên định chắn  mặt , bọn họ lập tức  còn khách sáo nữa. Chu Linh cũng trở thành đối tượng  bọn họ bắt nạt.
Trong những ngày tháng đen tối nhất đó, bên cạnh  chỉ  Chu Linh. Nếu   cô  thì   tự sát từ lâu . Cô  là chỗ dựa tinh thần duy nhất của . Ngày nào  cô ,   thể chịu đựng thêm một ngày.
 luôn nghĩ nhịn thêm một chút,  nhịn thêm một chút,  lẽ đây là  cuối cùng ,  sẽ  một ngày bọn họ chán ghét thôi.    ngờ sự nhẫn nhịn  khiến bọn họ ngày càng  đà lấn tới.
Đến khi   thể chịu đựng thêm  nữa, sự bắt nạt của bọn họ  đạt đến mức   thể,   sức,  dám và  thể nào phản kháng, bọn họ  chôn sống .
6
 tưởng bọn họ   c.h.ế.t,  ngờ bọn họ  càng độc ác hơn. Bọn họ  chôn  quá sâu, chỉ cần một chút sức là  thể phá đất chui .  bọn họ  nhốt Chu Linh  quan tài, chôn sâu xuống đất. Bọn họ   bất lực  Chu Linh c.h.ế.t , bọn họ   mất tất cả  c.h.ế.t trong tuyệt vọng.   dám chần chừ thêm nữa.
Cậu   Chu Linh chỉ còn tám tiếng nhưng tính cả thời gian  chui   thời gian  tìm hiểu tình hình, e là  sớm  còn đủ tám tiếng nữa .
  dậy, chạy về phía thị trấn.    báo cảnh sát, quả nhiên cảnh sát  tin .
 đưa livestream  điện thoại cho họ xem, họ cho rằng đó chỉ là trò đùa của lũ trẻ con. Không ai báo mất tích, thậm chí  ai báo án.  cũng   là   trực hệ   giám hộ của Chu Linh.
Chu Linh mất tích cũng  quá bốn mươi tám tiếng,   thể chỉ là  chơi  đó thôi. Bốn mươi tám tiếng! Đến lúc đó, Chu Linh  sớm c.h.ế.t ngạt .
Họ  hề coi lời    gì.
Dì của Chu Linh thì càng mong  sớm bỏ rơi cô , cô  mất tích, thế là  nhất. Còn bà nội  với thần trí  lẫn đến mức    hiểu  đang  gì. Thầy cô giáo thì càng  thể trông cậy .
   bậc thềm ngoài đồn cảnh sát,  một nỗi tuyệt vọng sâu sắc bao trùm.  chỉ  thể tự  lo liệu.  ngẩng đầu  lên bầu trời, cố gắng  cho bộ não tỉnh táo , để bản  tìm  manh mối.
Lúc , bên tai  đột nhiên vang lên một trận âm thanh "bịch bịch bịch".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khuc-cau-hon-giac-mo/chuong-2.html.]
Tiếng động đó giống như tiếng trống,  như tiếng dậm chân,   trầm đục.
Bịch bịch bịch, bịch bịch bịch.  mất  ý thức.
7
 tỉnh dậy  giường ở nhà. Mẹ gõ cửa bước , gọi  dậy ăn sáng.
  căn phòng của    khung cảnh bên ngoài cửa sổ phòng ngủ.  đang ở nhà  ?
Mẹ  thấy  vẫn còn đang ngẩn  thì  tới  cạnh giường , bà đưa tay sờ trán : "Cũng  sốt, thằng bé   mà ngẩn   ?"
Bà   với vẻ mặt lo lắng.
"Mẹ... Sao   ở đây?"   bối rối.
"Con  gì ,   ở đây thì còn ở  nữa." Mẹ  càng thêm khó hiểu.
"Mẹ với bố... Không   ly hôn  ?"   bố đang bắt đầu ăn quẩy ngoài nhà mà hỏi.
"Thằng bé   bậy bạ gì ?" Bà đột nhiên bật .
"Con ngủ lơ mơ  ." Mẹ vỗ vỗ đầu .
"Thôi nào, mau dậy rửa mặt , lát nữa cơm nguội mất." Mẹ    dậy  mất.
Mẹ ở đây, bố cũng ở đây, họ  ly hôn,  sống ở trong huyện, sống cùng với họ.
Căn nhà  sạch sẽ gọn gàng, ngoài cửa sổ là cuộc sống đô thị nhộn nhịp.
Vậy  …  đang mơ ?
 chỉ là gặp một giấc mơ đáng sợ thôi ?
8
 rửa mặt xong,   bàn ăn, cuối cùng mới cảm thấy chân thật một chút.
Cha    ly hôn, họ cũng  bỏ rơi . Sau khi   xa, họ kiếm  một khoản tiền,  đó mở một cửa hàng nhỏ riêng. Họ nhanh chóng đón  đến thành phố sống cùng. Bà nội cũng  mất trí, bà  sống khỏe mạnh đến tám mươi ba tuổi,    bệnh tật.
Còn Chu Linh sống đối diện nhà . Chúng  lớn lên cùng  từ nhỏ, tuy là thanh mai trúc mã nhưng  từng thực sự yêu đương, luôn chỉ là những  bạn  .
Đây mới là cuộc sống thật của , đây mới là hiện thực thật của . Ác mộng   thực sự quá u ám và đáng sợ, thậm chí  còn  dám nghĩ .