Ông  thản nhiên   một cái,  bưng chén  lên:
"Mẹ con  để  ít đồ đạc và vài  hầu già   tác dụng gì ở trang viên, ngoan ngoãn một chút, cha đều cho con hết."
"Con cũng   trang viên xảy  chuyện gì ngoài ý , một mồi lửa thiêu rụi hết tâm huyết cả đời của  con chứ."
Tay áo  run lên.
Bốn mắt  ,  chỉ thấy  sự lạnh lùng và ích kỷ của ông .
"Vậy, cứ theo ý cha là ."
Cha   quá tuyệt tình, thì đừng trách  bất hiếu bất nhân.
Khi rời khỏi thư phòng, Ôn Thù Uyển đuổi theo , khoe khoang:
"Trở thành trò  cho cả kinh thành, còn  nuốt đắng  lòng, ngươi hận lắm đúng , hận thì cũng  nhịn cho . Trả  cho ngươi thôi."
"Phải   đây, con của  còn chiếm trưởng, nếu là con trai, còn   tôn quý đến mức nào."
Ta :
"Có con thì  gì ghê gớm, ngươi sinh   mới là giỏi."
Mắt nàng  sáng lên, lập tức  òa:
"A Châu ca ca,   thấy  đấy, tỷ tỷ   con của   sinh ."
Bùi Vân Châu từ hành lang  .
Hắn  đè nén sự khó chịu:
"Uyển Uyển,   chuyện   với Tương Nghi, nàng về  ."
Ôn Thù Uyển cảnh giác liếc  một cái, vuốt ve cái bụng còn  lộ rõ, nũng nịu:
"Vân Châu ca ca mau đến nhé, con sẽ nhớ  đấy."
Nói xong, nàng  trừng mắt  :
"Tỷ tỷ cũng đừng hòng giở trò, bên cạnh   cao nhân giúp đỡ."
 nàng   , cao nhân giúp nàng  hạ dược thành công, giúp nàng  mang thai thượng vị, là do  tặng cho nàng .
Thấy xung quanh   ai, Bùi Vân Châu mới thở dài dỗ dành :
"Chuyện  đến nước , nàng cũng đừng gây chuyện với  nữa."
"Tuy chỉ là chuyện hoang đường  khi say rượu, nhưng đứa bé đó dù  cũng là cốt nhục của . Tuy chiếm trưởng, nhưng  thể tôn quý bằng đích tử của nàng."
"Sau  nàng ngoan ngoãn một chút,  sẽ bù đắp cho nàng."
Hắn  xoa xoa mi tâm, thở dài:
"Trong phủ bây giờ  náo loạn cả lên, tổ mẫu còn phạt   đóng cửa sám hối."
"Nàng vốn  tổ mẫu yêu mến, hãy đến  mặt tổ mẫu chủ động nhận , cứ  tất cả đều là chủ ý của nàng."
Nói ,   giống như  đây khi chọc  giận, nịnh nọt kéo tay , nhưng   né tránh.
"Chủ ý của ? Chẳng lẽ  ấn hai  lên giường ? Hay là  giúp ngươi đẩy m.ô.n.g cho xong việc? Nếu  , thì đừng  đổ những chuyện ngươi  quản  cái quần của  lên đầu ."
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
"Ôn Tương Nghi,  nàng  thô lỗ như ."
Ta :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khuoc-thuong-tam-dau/chuong-11-nguoi-lam-chuyen-de-tien-roi-con-trach-ta-noi-chuyen-tho-lo.html.]
"Ngươi  chuyện đê tiện , còn chê   chuyện thô lỗ? Giỏi hai mặt như , chẳng lẽ   mọc hai thứ khác ?"
Hắn  đỏ bừng mặt, chỉ   nửa ngày   nên lời.
Ta hất tay   .
"Đàn ông  đời c.h.ế.t hết  ? Ta nhất định  gả cho cái thứ dưa chuột nát như ngươi?"
Hắn    nhạo:
"Không gả cho ?"
"Ai mà   Ôn Tương Nghi nàng mặt dày mày dạn bám lấy ? Không gả cho ? Nàng gả cho ai?"
"Ồ, nàng sẽ  cho rằng A Hành ca ca nhận cái túi thơm nát của nàng là thích nàng chứ."
"Chết ,  lạnh lùng như băng,  nàng dám nghĩ! Chỉ sợ chuyện đầu tiên  về kinh là lấy mạng chó của nàng."
Ồ,  thể lắm.
Trên giường lấy mạng chó của  cũng   chừng.
"Vậy thì ngươi cứ chờ mà chịu tang  ."
Hắn  ngơ ngác một lát, đột nhiên phát điên.
"Nàng mắng !"
Làm chuyện của tôn tử, nhưng   thừa nhận  là tôn tử?
Sau khi chúng   vui vẻ mà chia tay, Bùi Vân Châu sợ      yêu Ôn Thù Uyển đến mức nào.
Bảo vật đáng giá ngàn vàng, hôm nay tặng mai cho, cứ như  tốn tiền.
Ôn Thù Uyển ưỡn bụng khoe khoang với :
"Tỷ tỷ đừng ghen tị nhé, đều là A Châu ca ca tặng cho  đứa con."
"Đợi tỷ tỷ  con, chắc chắn sẽ  thiếu phần ."
Nói xong, nàng   vội vàng bịt miệng, lộ vẻ đồng tình  :
"Aiya, A Châu ca ca , chỉ sợ heo ngu mới lên giường của tỷ tỷ, chỉ sợ cả đời  tỷ tỷ khó  con của ."
"  , đôi giày mới     ,  tặng cho tỷ. Nha  trong viện , tỷ tỷ cũng nên ."
Xem đủ màn kịch một vai của nàng ,  thở dài:
"Không  ai cũng như Bùi Vân Châu, chỉ thích chơi giày rách và  giày rách."
"Nếu ngươi  lòng, thì cứ giữ  cho A Châu ca ca  của ngươi ."
"À đúng , chuyện cả kinh thành đều , ngươi  cần ngày nào cũng    miệng ."
Nàng  tức giận dậm chân, nhào tới cắn ,  các nha  ngăn .
Quay về viện,  bàn  bày đầy châu báu.
Ám vệ :
"Tướng quân ,  khác , phu nhân cũng nên ."
"Tướng quân còn , phu nhân mặc gì, đeo gì, ăn gì, dùng gì, đều  là tướng quân cho."
"Tướng quân còn ..."
"Thôi thôi,   ."