Trước khi Bùi Vân Châu đại hôn, hết   đến  khác  tìm .
Không  bắt gặp  và Bùi Hành cùng  ngắm hoa chơi nước, thì là tình cờ gặp Bùi Hành ôm  dạy  cưỡi ngựa b.ắ.n cung.
Thậm chí,  và Bùi Hành uống nhiều rượu mận xanh,  đỉnh núi trong căn nhà tranh hôn đến sưng môi, mang theo đôi mắt ướt át đẩy cửa ,  vặn đụng  vẻ mặt trắng bệch của Bùi Vân Châu.
Hắn  hết   đến  khác   chuyện với , hết   đến  khác  Bùi Hành chặn :
"Huynh  ruột thịt,  gì mà tẩu tẩu ngươi       ?"
Bùi Vân Châu  chặn đến  còn sức chống đỡ, cho đến khi thành hôn cũng  thể  với  một câu.
Ngược  là đêm  đại hôn, Ôn Thù Uyển đến tìm  một chuyến.
Nàng  ôm cái bụng  lộ rõ, mặt mày rạng rỡ:
"Đa tạ tỷ tỷ thành ."
" tỷ tỷ cũng là  sắp thành hôn, nên học cách tự trọng tự ái, đừng như   nửa đêm  quyến rũ phu quân của  khác. Càng  học cách giữ kẽ, cách phu quân của  càng xa càng ."
Mẹ nàng  mặc lụa là gấm vóc, đeo trang sức vàng ngọc,  vẻ phu nhân dạy dỗ :
"Muội  con  đúng, nếu   giữ , truyền  lời đồn đại, thì đừng trách     nể tình mà trách phạt con."
Ôn Trạch Xuyên,   tám tuổi của Ôn Thù Uyển, cũng dùng đôi mắt tràn đầy oán độc trừng :
"Bây giờ ngươi và  đều là đích xuất, ngươi cũng  cao quý hơn tỷ   bao nhiêu. Tỷ tỷ xuất giá, ngươi  còn ở trong Ôn phủ , nếu  học cách cúi đầu  , chỉ sợ ngươi tính toán một hồi, cuối cùng gà bay trứng vỡ trắng tay."
Đây là niềm vui cuối cùng của con châu chấu  mùa thu.
Sáng sớm hôm , Bùi Vân Châu đến đón dâu.
Hắn   màng lễ tiết,  mặt   vén khăn trùm đầu của Ôn Thù Uyển, nhưng   thấy gương mặt quen thuộc liền phát điên.
"Ôn Tương Nghi ? Ta  tin nàng  thật sự dám bỏ ."
"Tìm nàng   đây cho ,   nàng   đổi gả  thành công ? Bảo nàng   đây,  cưới nàng  ngay."
Giây phút quan trọng nhất trong cuộc đời Ôn Thù Uyển trở thành trò  cho cả kinh thành.
Mà Bùi Vân Châu xông  hậu viện gào thét  tìm  cũng chỉ đụng  một  .
Ta và Bùi Hành ung dung   lầu cao,  xem mây mưa.
Bùi Vân Châu  cha tát một cái, vẫn  ép  bái đường với Ôn Thù Uyển.
Thế tử   cao cao tại thượng, đùa giỡn  khác,  ngờ  trở thành trò  cho cả kinh thành, dáng vẻ thất thần,  còn tìm thấy chút bóng dáng kiêu ngạo nào  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khuoc-thuong-tam-dau/chuong-16-ao-tuong-cua-tra-nam.html.]
Hắn  hết   đến  khác tìm kiếm trong đám đông, mong  thấy bóng dáng của ai đó.
  .
Không cần   nữa, chính là thật sự  cần   nữa.
Hắn  tưởng rằng, cuộc đời    xuống đến đáy vực.
 tân nương còn   động phòng,  của Hình bộ  xông  viện của Hầu phủ, mang theo lệnh bài bắt giữ dư nghiệt tiền triều Ôn Thù Uyển.
Khăn trùm đầu của nàng   vén lên, bốn mắt   với   kịp đến.
Ta nhếch mép , dùng ánh mắt hỏi nàng , món quà cưới lớn  tặng nàng , nàng   thích ?
Nàng  phát điên nhào về phía :
"Là ngươi? Là ngươi  hủy hôn lễ của  đúng ? Là ngươi ác ý vu oan đúng ?"
"Phu quân, là nàng , là nàng   hủy hoại , là nàng   hủy hoại ."
Bùi Vân Châu  những   chút oán hận nào, còn âm thầm thở phào nhẹ nhõm, mỉm   :
"Ta  mà,  nàng  thể dễ dàng để  cưới  khác."
"Tương Nghi, nàng qua đây. Ta  thể niệm tình nàng đối với  tình sâu ý đậm mà mất lý trí, tha thứ cho  việc nàng   trong quá khứ."
Bàn tay   đưa   Ôn Thù Uyển hất mạnh:
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
"Chàng coi  là gì? Ta là thê tử  tám kiệu lớn rước  cửa,  còn  cốt nhục của ,    thể đối xử với  như ."
" tất cả đều là tính toán của ngươi, đều   là thứ  !"
Tiếng gầm của Bùi Vân Châu  Ôn Thù Uyển chấn động.
Hắn  trơ mắt  Ôn Thù Uyển  Hình bộ áp giải ,  cầu xin :
"Ta  sai . Mẹ   với  ,  là  lầm ,  Ôn Thù Uyển tính kế. Nàng  lừa , vẫn luôn lừa , Tương Nghi,  sai , nàng đừng giận  nữa,   ?"
Ta  khoác tay Bùi Hành:
"Ngươi  một câu ngươi sai  liền   bỏ qua  chuyện, nhưng những nhát d.a.o ngươi đ.â.m  n.g.ự.c  đều là vết thương trí mạng, vĩnh viễn  thể xóa nhòa."
"Đây là báo ứng của ngươi, cái báo ứng vì  giúp Ôn Thù Uyển g.i.ế.c , chà đạp lòng ."
Bùi Vân Châu lảo đảo, phun  một ngụm m.á.u  ngã lăn  đất.
Xuân Đào di nương cấu kết với tàn dư của tiền triều, Ôn Thù Uyển chính là nghiệt chủng của bà  và đám tàn dư đó.